chap 2

Lai Bâng
Lai Bâng
Bà có biết bịa đặt, hủy hoại thanh danh của người nhà quân đội là tội gì không?//giơ chiếc cúc áo lên//
Lai Bâng
Lai Bâng
Nếu bà không rõ, bây giờ tôi có thể đưa bà đến đồn công an hỏi!
Nghe Thóng Lai Bâng nói vậy, Triệu Thúy Lan sợ đến mức mặt mũi trắng bệch
Thím
Thím
Tôi không có ý đó, là hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm//nói//
Thím
Thím
Ngọc Quý,cậu bé này cũng thật là,quần áo là của chồng mình, có gì mà phải ngại ngùng không dám nói
Thím
Thím
Nhìn xem, hiểu lầm lớn thế này//nhìn em//
Ngọc Quý-Jiro-
Ngọc Quý-Jiro-
"Hừ, quả nhiên là bắt nạt kẻ yếu đuối, đến lúc này rồi, Bà ta vẫn không quên trách móc mình hai câu"//nói nhỏ//
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Ôi chao, thì ra là Thóng Lai Bâng về rồi à//nói//
Đây không phải người phụ nữ mưu mô, thấy gió chiều nào che chiều ấy này chẳng phải là Vương Minh Phương - người vợ trước của Thóng Bá Xuyên?
Sau khi ly hôn với Thóng Bá Xuyên, Vương Minh Phương liền gả cho một vị chủ nhiệm ủy ban nào đó, lại xinh thêm một đứa con gái.
Nhưng không lâu sau, chồng bà ta đột nhiên gặp tai nạn qua đời, bà ta lại muốn tái hôn với Thóng Bá Xuyên. bà ta biết thóng Bá Xuyên chắc chắn sẽ không dễ dàng tái hôn với mình.
Vì vậy, bà ta đã lấy cớ chăm sóc cháu gái và dọn đến nhà họ thóng. trong mắt người ngoài, bà ta là một người vợ trước tốt hiếm có. chỉ có ngọc quý biết, sự lương thiện, dễ tính của Vương Minh Phương đều là giả tạo để cho người khác xem
Thím
Thím
Dì Vương//quay lại//
Thím
Thím
Cô đến rồi đấy à, vừa rồi tôi chỉ muốn nói đùa với Ngọc Quý một chút thôi, không ngờ mấy thg nhỏ này lại nghiêm túc như vậy
Thím
Thím
Còn nói là muốn đi... đến đồn công an, cô là người hiểu chuyện nhất rồi mau giúp tôi khuyên nhủ chúng nó đi!//cười//
Lai Bâng
Lai Bâng
Nói đùa? bà lấy thanh danh của người khác ra làm trò đùa à?//nói//
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Triệu Thúy Lan, cô tự nghe lại những lời mình vừa nói xem có khác gì tiếng rắm không?//đến//
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Cô cũng là phụ nữ, chẳng lẽ thanh danh là thứ có thể đem ra làm trò đùa sao?
Thím
Thím
Không phải không phải, tôi không có ý đó
Không biết giải thích thế nào, bà ta chỉ đành nhìn Vương Minh Phương với ánh mắt cầu cứu
Chỉ cần không động chạm đến lợi ích của mình thì Vương Minh Phương sẽ luôn tỏ ra là người tốt
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Lai Bâng à, mọi người đều là hàng xóm láng giềng với nhau cả, tôi nghĩ Thúy Lan cũng không có ác ý gì đâu
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Chỉ là lỡ lời thôi, Ngọc Quý nhà chúng ta là đứa hiểu chuyện nhất, chắc chắn sẽ không so tính chuyện nhỏ nhặt này với thím Thúy Lan đâu
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Phải không Ngọc Quý?
Ngọc Quý-Jiro-
Ngọc Quý-Jiro-
Tôi hiểu chuyện thì phải chịu ấm ức sao? Nếu hôm nay người bị nói không phải là tôi, mà là Hà San San - con gái ruột của bà//nói//
Ngọc Quý-Jiro-
Ngọc Quý-Jiro-
Thì bà có còn cho là chuyện nhỏ, mà rộng lượng bỏ qua không so đo nữa không?
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Thg nhỏ này nói gì vậy, tôi đối xử với cậu thế nào?
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Mọi người trong viện đều thấy rõ ràng, cô không thể nói những lời vô lương tâm như vậy//nhìn em//
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Cô ấy thật đáng thương, cô này là người tốt, chị hỏng ở cái miệng thôi!
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Nhìn chuyện hôm nay láo loạn thành ra thế này, còn không mau xin lỗi Ngọc Quý đi
Vương Minh Phương quá nhiên thật lợi hại, vài ba câu đã chuyển hướng mâu thuẫn sang triệu Thúy Lan
Thím
Thím
"bảo tôi xin lỗi thg nhỏ nhà quê vô dụng này á?"
Triệu Thúy Lan trong lòng một trăm cái không bằng lòng, nhưng lại sợ Thóng Lai Bâng thật sự lôi mình đến đồn cảnh sát bèn miễn cưỡng xin lỗi
Thím
Thím
Hôm nay là thím không đúng, không nên nói như vậy
Thím
Thím
Thím ở đây xin lỗi cháu, cháu đừng chấp thím nhé
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Đúng vậy, sau này không được nói lung tung nữa//nói//
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Người biết thì nghĩ bà tốt bụng nhắc nhở, người không biết còn tưởng bà đang cố ý bắt nạt tiểu bối đấy.
Một câu nói tưởng chừng như vô ý, nhưng lại vô hình trung gợi ý cho Triệu Thúy Lan
quả nhiên giây tiếp theo Triệu Thúy Lan đã mắc bẫy
Thím
Thím
Đúng đúng đúng, Lai Bâng à, việc này vốn là tốt bụng nhắc nhở, chỉ là muốn nhắc nhở cậu bé Ngọc Quý kia//nhìn em//
Thím
Thím
Đừng làm chuyện gì có lỗi với nhà họ Thóng các người!//cười//
Thím
Thím
Nghĩ lại lúc trước nó đã bám lấy cậu thế nào để cậu cưới nó, mọi người đều biết cả
Lời này vừa ra, sắc mặt Thóng Lai Bâng lập tức tối sầm lại.Anh cau mày, vô thức siết chặt nắm đấm
Vó thể thấy anh đang cố gắng kiếm nén cơn giận
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Ôi chao, sao lại nói chuyện này nữa?
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Chuyện này qua bao nhiêu năm rồi? nhà tôi, Lập Đông, bây giờ con cái cũng lớn cả rồi!
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Những chuyện này đã quên từ lâu rồi
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Sau này mọi người không được nhắc lại nữa, để tránh ảnh hưởng đến tình cảm anh em chúng nó
Ngọc Quý-Jiro-
Ngọc Quý-Jiro-
"người này quả nhiên xảo quyệt, lời nói không chút sơ hở"//nói nhỏ//
Ngọc Quý-Jiro-
Ngọc Quý-Jiro-
"vừa nhắc nhở Thóng Lai Bâng , lúc trước ngủ với chị dâu, có lỗi với anh trai lại tỏ ra không so tính toán, là họ rộng lượng"
Ngọc Quý-Jiro-
Ngọc Quý-Jiro-
Thím! chẳng phải lúc trước thím đã bày mưu cho con trai thím, Thóng Lập Đông
Ngọc Quý-Jiro-
Ngọc Quý-Jiro-
Để nó đưa tôi lên giường của Thóng Lai Bâng sao?//nói//
Ngọc Quý-Jiro-
Ngọc Quý-Jiro-
Lên giường của Thóng Lai Bâng phải không?
Lai Bâng
Lai Bâng
//bỡ ngỡ//
Trong mắt Thóng Lai Bâng thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc, dùng ánh mắt đục ngầu nhìn Nguyễn Ngọc Quý
Vô thức nhíu mày
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
"Chúng ta lúc đó làm kín kẽ lắm rồi,sao thg nhỏ ch*t tiệt này lại biết được sự thật?"//nghĩ//
Bà ta biết Nguyễn Ngọc Quý hiện tại chắc chắn không đưa ra được bằng chứng, lên nhanh chóng lấy lại bình tĩnh
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Ôi chao, Ngọc Quý,tôi biết cháu thấy Lai Bâng bây giờ đã trở về, muốn lấy lại hình tượng trong lòng nó
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Nhưng sao cháu lại đổ cái tội lỗi này lên đầu tôi chứ?
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Lúc cháu mới đến,tôi và Lập Đông nhà tôi đối xử với cháu tốt như nào?
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Chưa bao giờ chê bai cháu là người nhà quê, chỉ chờ cháu đến tuổi là đi đăng ký kết hôn
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Ai ngờ cháu lại nảy sinh loại tình cảm đó với Lai Bâng, làm ra loại chuyện đó, khiến hai anh em nó, thậm chí cả nhà họ Thóng bị người ta cười nhạo
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Sau đó Lai Bâng cũng cưới cháu rồi, Lập Đông nhà tôi cũng không trách cháu
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Những năm nay thím cũng chưa từng hà khắc với cháu, bây giờ lại nói là tôi bảo lập Đông hại cháu, Ngọc Quý à//nghiêm túc//
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Làm người không thể vô lương tâm như vậy!//nc mắt chảy ra//
Vương Minh Phương càng nói càng tủi thân, cuối cùng lại lau nước mắt
Những người xung quanh cũng bắt đầu chỉ trỏ Nguyễn Ngọc Quý, đều nói cộng vong ân bội nghĩa
Ngọc Quý-Jiro-
Ngọc Quý-Jiro-
"chuyện này đã qua bốn năm rồi, bây giờ mình nói ra thì càng không ai tin, chỉ có nói ra, mới có thể gieo vào lòng họ một hạt giống nghi ngờ"
Phương Minh Phương càng được nước lấn tới
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Ngọc Quý à, nếu cháu cứ khăng khăng nói là chúng tôi hại cháu, vậy thì cháu cứ đưa ra bằng chứng đi//cau mày//
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Chỉ cần cháu chứng minh được là chúng tôi hại cháu, cháu không chỉ có thể báo cảnh sát bắt chúng tôi
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
mà tôi và Lập Đông còn quỳ xuống xin lỗi cháu
Ngọc Quý-Jiro-
Ngọc Quý-Jiro-
Chuyện thím làm hay không, trong lòng thím rõ hơn ai hết
Ngọc Quý-Jiro-
Ngọc Quý-Jiro-
Yên tâm, bằng chứng sẽ sớm có thôi!
Ngọc Quý-Jiro-
Ngọc Quý-Jiro-
Đến lúc đó, thím nhớ kỹ những lời thím nói hôm nay!
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Vậy thì chờ cháu đưa ra bằng chứng rồi hãy nói
Thấy ngọc quý nói chắc chắn như vậy,trong đám đông lại xuất hiện những tiếng xì xào bàn tán
Những kẻ làm chuyện xấu luôn chột dạ
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Thôi thôi, mọi người về nấu cơm đi
Mọi người thấy không còn gì hay để xem nữa, bèn lần lượt giải tán
Vương Minh Phương Như nhận ra điều gì đó, lo lắng quay sang nhìn Thóng Lai Bâng
Nhanh chóng thay đổi sắc mặt
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Lai Bâng, đi đường vất vả lắm đúng không, đi về nhà thôi con
Nói rồi đưa tay định xách túi cho Thóng Lai Bâng
Lai Bâng
Lai Bâng
Không cần-!
Thóng Lai Bâng không nể mặt bà ta, đi về phía Lý Thu Liên vẫn chưa rời đi, chào hỏi
Lai Bâng
Lai Bâng
Dì Lý, gì và bác vẫn khỏe chứ?//hỏi//
Dì lý
Dì lý
Khỏe, đều khỏe cả
Lý Thu Liên nhìn Thóng Lai Bâng mấy năm không gặp, khuôn mặt có vài phần giống Tô Huệ
Khiến bà nhớ đến người bạn thân đã mất của mình, bỗng nhiên đau buồn, giọng nói có chút nghẹn ngào
Dì lý
Dì lý
Á Quân nhà dì ở trong quân đội biểu hiện thế nào?
Dì lý
Dì lý
Nó không phạm lỗi, không nghe theo chỉ huy của cấp trên chú?//nghẹn ngào//
Lai Bâng
Lai Bâng
Không, nó biểu hiện rất tốt
Lai Bâng
Lai Bâng
Vậy khi nào rảnh cháu lại đến thăm dì//cười//
Dì lý
Dì lý
Được, mau về nghỉ ngơi đi
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Thg bé này, về nhà sao không gửi điện báo trước?
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Con xem, nhà chẳng có muốn nào ra hồn để tiếp con cả
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Ba con cũng đi công tác rồi!//vừa đi vừa nói//
Ngọc Quý-Jiro-
Ngọc Quý-Jiro-
//đi sau//
Lai Bâng
Lai Bâng
Sao ngươi lại ở đây?
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Anh cả và chị dâu con đều đi làm, bận không lo được, ta đến giúp trông bọn nhỏ, ba con cũng bận không để ý được Tiểu Tuyết
Lai Bâng
Lai Bâng
lúc nào thì đi?//nói//
Ngọc Quý-Jiro-
Ngọc Quý-Jiro-
"người đàn ông này không chỉ không bị Vương Minh Phương che mắt mới vẻ ngoài giả tạo, mà còn rất tỉnh táo"//nói nhỏ//
Vương Minh Phương không ngờ Thóng Lai Bâng lại trực tiếp đuổi người, nụ cười trên mặt có chút ngượng ngạo
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Chờ con bé lớn hơn chút nữa tôi sẽ đi
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Lai Bâng à, thím cũng biết mình ở đây không tiện
Lai Bâng
Lai Bâng
Biết không tiện thì đi sớm chứ-!//đi trc//
Thóng Lai Bâng không cho bà ta cơ hội nói tiếp, nói xong xách túi đi vào nhà
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Tiểu Tuyết, anh hai con về rồi!
Tiểu Tuyết
Tiểu Tuyết
Ái chà, đừng làm ồn, cháu đều không nghe rõ nữa rồi//nói//
Vương Minh Phương
Vương Minh Phương
Con bé này, chuyện của anh con không quan trọng bằng nghe kể chuyện?
Vương Minh Phương trách nhẹ, ra vẻ một người mẹ hiền từ
Lại bị tiếng ồn làm phiền, Thóng Tiểu Tuyết rất khó chịu, quay đầu lại nhìn với vẻ cáu kỉnh, vừa vặn nhìn thấy chiếc túi Thóng Lai Bâng mang về
Tiểu Tuyết
Tiểu Tuyết
Anh hai, anh mang gì ngon về vậy?//nhìn//
Tiểu Tuyết
Tiểu Tuyết
Có đồ ăn không?
Nói rồi chạy nhanh tới,cô bé chạy vội, hoàn toàn không chú ý đến Nguyễn Ngọc Quý
Đâm sầm vào cậu
Cơ thể Ngọc Quý hiện tại quá yếu ớt, cú va chạm mạnh trực tiếp vào bụng
Cơ thể ngả ra sau
Ngọc Quý-Jiro-
Ngọc Quý-Jiro-
//ngả ra sau//
Một cánh tay đưa ra, chỉ nhẹ nhàng một cái đã đỡ được cậu vào lòng
Lai Bâng
Lai Bâng
//đỡ người em//
Hai người rất gần nhau,Thóng Lai Bâng cảm nhận được sự mềm mại từ người cậu, nhận ra đó là gì liền lập tức buông cậu ra
Ngọc Quý-Jiro-
Ngọc Quý-Jiro-
Cảm ơn anh//nhìn anh//
Lai Bâng
Lai Bâng
"cậu bé này chưa bao giờ được ăn no à? nhẹ như vậy, chẳng có chút thịt nào"//nghĩ trong đầu//
____________
T/g bị mát mát
T/g bị mát mát
Hẹ hẹ hẹ
T/g bị mát mát
T/g bị mát mát
Lại gặp nhau rồi nhỉ
T/g bị mát mát
T/g bị mát mát
Truyện hơi dài tí,hơn 1nghìn chữ 💔
T/g bị mát mát
T/g bị mát mát
Và cảm ơn mn đã đọc hết và đã ủng hộ truyện của tớ ạ💗
T/g bị mát mát
T/g bị mát mát
Mãi iuu
T/g bị mát mát
T/g bị mát mát
Lại hẹn nhau ở chap 3 nhee
T/g bị mát mát
T/g bị mát mát
Giờ thì tạm biệttt👋
Hot

Comments

Cứ hẹ hẹ hẹ thôi💦

Cứ hẹ hẹ hẹ thôi💦

Sinh này nhé mn,tui ghi lộn thành xinh🥲

2025-05-29

1

Miee

Miee

+1 vote ạa

2025-05-29

1

Han Soo Tam

Han Soo Tam

1 coffe + 10 bông + 1 vote><

2025-05-28

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play