Nhân vật chính của chúng ta sẽ là Nguyễn Thanh Pháp
Em là đứa con thứ 2 của Nguyễn gia, em có 1 người anh trai là Nhật Phong hơn em 5 tuổi và 1 cô em gái nữa là Nhật Hạ kém em 2 tuổi
Từ bé em đã không được ba mẹ quan tâm vì khi em sinh ra công ty của ba em đã bị thua lỗ 1 khoản khá lớn, em đã bị bà nội gọi là " sao chổi " , điều này làm mọi người trong gia đình không thích và chẳng để tâm đến em, tư tưởng ấy cũng khiến anh trai không thích em
khi đó thì chỉ có 1 số người hầu trong nhà thấy em đáng thương nên đã nuôi dưỡng em , khi sinh ra sức khỏe của em cũng rất yếu không tốt bằng anh trai và em gái của mình, lúc đó em sinh non phải nằm lồng kính nên việc này cũng khiến ba em khó chịu vì nó đã làm tốn thêm tiền của gia đình
Nhưng ngược lại thì gđ em lại rất yêu thương, quan tâm và chiều chuộng Phong và Hạ , khi Hạ sinh ra cổ phiếu của công ty đã tăng đáng kể, anh trai của em lại rất thông minh, có suy nghĩ trưởng thành nên họ đã đặt kỳ vọng về việc anh trai em sẽ kế thừa công ty, họ không tiếc tiền đầu tư cho anh trai em vào việc kinh doanh và cũng vô cùng cưng chiều những sở thích nhỏ của cô em gái của em
Còn em thì chỉ giống như 1 cái bóng trong gia đình, trong khi 2 người kia được ở trong những căn phòng xa hoa thì cậu bé ấy lại phải ở 1 căn phòng nhỏ cạnh phòng của người hầu trong nhà, 1 căn phòng không có cửa sổ, ẩm mốc, chật chội và không có nổi 1 cái giường, thứ em nằm ngủ mỗi ngày chỉ là 1 tấm đệm mà em gái em bỏ đi vì đệm không phải màu hồng
Từ nhỏ thì em đã có xu hướng tự kỷ nó cũng khiến em hiểu chuyện hơn bạn bè đồng trang lứa rất nhiều, em không tranh giành, không đòi hỏi, không ghen tị mà chỉ im lặng chịu đựng sự bỏ bê của gia đình, và Nguyễn Gia đôi lúc cũng quên m ất rằng mình còn 1 đứa con trai nữa
Em đã nghe từ gia đình rất nhiều lời nói kiểu như
: con phải nhường em chứ nó còn bé mà
: đúng đó để cho Hạ nhi món này em ăn món khác đi Kiều
: để món này cho em con bé thích món đó
: hôm nay anh con đã nhận giải nên sẽ ra ngoài ăn nếu con không muốn đi thì có thể ở nhà
Họ đã đi ăn vào ngày sinh nhật em , cũng không muốn cho em đi cùng nhưng em đã quen với việc này
Những lời nói như vậy của họ thì 1 đứa bé chỉ 5 tuổi như em đã phải nghe đến khi nó 15 tuổi em đã từng cố gắng rất nhiều để nhận được dù chỉ là một chút sự yêu thương từ gia đình nhưng cũng chẳng nhận được gì
Comments
ume duongkieu 😘😘
đau lòng cho kiều
2025-06-30
2