[ RHYCAP ] LỬA THIÊN KHUYẾT
Gió đêm và lời hứa
Đêm buông xuống trùm lấy khu rừng Tịnh Dạ, tĩnh mịch và u ám như chính những vết thương chưa kịp lành trong lòng hai người. Gió lạnh thổi qua từng tán lá, tiếng lá khô xào xạc như thì thầm những câu chuyện chưa kể. Ánh trăng mờ nhạt hắt xuống mặt đất, phủ lên khuôn mặt đang chăm chú của Đức Duy
Cậu ngồi dựa vào gốc cây cổ thụ già, ánh mắt mông lung hướng lên bầu trời đầy sao lấp lánh. Những vì sao kia giống như những lời hứa chưa thực hiện, những điều chưa từng nói ra.
Trong lòng Duy, tất cả vẫn còn hỗn độn. Trước đây, mọi thứ với cậu chỉ là danh dự, là sự nghiêm minh của Hệ Thiên. Mọi chuyện đều rõ ràng — Khuyết là kẻ thù, là bóng tối phải bị tiêu diệt không thương tiếc. Nhưng từ ngày gặp Quang Anh định nghĩa ấy dần lung lay.
Quang Anh ngồi bên cạnh, lặng lẽ. Hắn không nhiều lời, không có những câu nói vỗ về ồn ào, nhưng trong cái yên lặng ấy lại đầy sức nặng. Đôi mắt hắn thỉnh thoảng liếc về phía Đức Duy, như muốn nói nhưng lại thôi.
Chẳng ai biết rằng, bên dưới vẻ ngoài lạnh lùng đó, Quang Anh cũng đang vật lộn với những ám ảnh sâu thẳm nhất. Nỗi cô đơn, sự phản bội và thứ quyền năng mà hắn chưa từng mong muốn.
Hắn nhẹ nhàng lấy chiếc khăn thô ráp từ trong túi, khẽ lau vết máu còn sót trên tay Duy. Đó không chỉ là hành động chữa trị vết thương ngoài da, mà còn là cách hắn cố níu giữ một thứ gì đó, một kết nối mà từ lâu hắn đã tưởng mình đánh mất.
Duy không nói gì, chỉ cảm nhận hơi ấm từ bàn tay ấy lan tỏa vào tim mình, dịu dàng như ngọn lửa nhỏ trong đêm đông giá lạnh.
Khoảnh khắc đó, bức tường phòng vệ bỗng nhiên đổ vỡ. Hai con người tưởng chừng như kẻ thù, giờ đây lại tìm thấy ở đối phương một điểm tựa vững chắc.
Bên ngoài rừng già, một tiếng động nhẹ vang lên. Cả hai lập tức đứng dậy, mắt sắc như dao, chuẩn bị cho mọi nguy hiểm có thể ập tới.
Dù đường phía trước còn đầy thử thách, dù họ là ánh sáng và bóng tối vốn chẳng thể hòa hợp, nhưng họ đã có nhau. Và điều đó, có lẽ đã là cả một phép màu.
“Dù thế giới có quay lưng, dù bóng tối có sâu thẳm, ta vẫn sẽ đứng bên ngươi — làm ánh sáng dẫn đường.”
– Đức Duy, lời thề không nói ra.
SLEEPY
chap này hời nhiều Aside, mấy bạn thông cảm
SLEEPY
Tnhien có hứng nên vt Aside á =)))
Comments