[ Đam Mỹ ] Dùng Mạng Để Yêu
Mua người
Tiêu Vũ Minh rốt cuộc từng sống một cuộc đời thảm hại thế nào cơ chứ
Cậu là nô lệ của mấy chợ đen buôn người khét tiếng ở Bắc Kinh
Rõ ràng là kẻ xinh đẹp nhất, ánh mắt nhưng mang theo trăm hoa mị hoặc nhưng trên người vết thương lại phủ kín, có những vết sẹo khi đó vẫn còn đang rỉ máu
Cậu ngồi trong lồng sắt tay chân bị trói bởi dây sắt dày như nửa cánh tay, nặng tới nỗi cả người rủ xuống.
Lục Vương Phong
( dừng chân trước cửa lồng )
Lục Vương Phong
Cậu ta giá bao nhiêu?
Tiêu Vũ Minh
( nhổ 1 ngụm nước bọt )
Lục Vương Phong
Không sạch sẽ
Lưu Phiên ( chủ buôn )
( kích pha điện )
Tiêu Vũ Minh
( cắn chặt răng )
Lưu Phiên ( chủ buôn )
Cậu ta là kẻ ngang bướng nhất
Lưu Phiên ( chủ buôn )
Anh Lục sao anh lại để ý đến cái thứ này chứ
Lưu Phiên ( chủ buôn )
Anh xem Tiểu Hạ nhà chúng tôi, có da có thịt biết mấy
Lưu Phiên ( chủ buôn )
Lại ngoan ngoãn
Lục Vương Phong
Tôi lấy cậu ta
Tiêu Vũ Minh
Con mẹ nó ông khinh!
Lưu Phiên ( chủ buôn )
( kích điện )
Lưu Phiên ( chủ buôn )
Anh Lục chắc chứ?
Cố Nam ( trợ lý )
( Đưa ra 1 tập ngân phiếu )
Cố Nam ( trợ lý )
Ông chủ của tôi rất thích cậu ta
Cố Nam ( trợ lý )
Nhiêu đây đủ chứ?
Lưu Phiên ( chủ buôn )
( mắt sáng rỡ )
Lưu Phiên ( chủ buôn )
Đủ đủ, nhiêu đây 10 cậu ta cũng đủ
Cố Nam ( trợ lý )
( gật gật )
Cố Nam ( trợ lý )
Vậy bịt miệng rồi đưa về chỗ tôi đi
Lưu Phiên ( chủ buôn )
Được được được
Lưu Phiên ( chủ buôn )
( quay sang chỗ cậu )
Lưu Phiên ( chủ buôn )
Mẹ nó không ngờ cũng có người chịu mua mày
Lưu Phiên ( chủ buôn )
( cúi đầu )
Lưu Phiên ( chủ buôn )
Anh Lục một lúc nữa tôi sẽ đưa người đến chỗ anh
Lưu Phiên ( chủ buôn )
Đảm bảo ngoan ngoãn
Lục Vương Phong
Không cần để người của tôi đưa về là được
Lưu Phiên ( chủ buôn )
Cậu ta....
Cố Nam ( trợ lý )
Ông Lưu không cần lo lắng
Lưu Phiên ( chủ buôn )
Vậy...vậy được
Lưu Phiên ( chủ buôn )
À còn nữa....
Lưu Phiên ( chủ buôn )
Mua rồi tuyệt đối không được trả hàng đâu đó
< Ở biệt thự nhà họ Vương >
Tiêu Vũ Minh
Con mẹ nó sao lại mua tao?
Tiêu Vũ Minh
( đập phá lộn xộn )
Lục Vương Phong
Ra ngoài đi
Cố Nam ( trợ lý )
( cúi gập người )
Cố Nam ( trợ lý )
( nhanh chóng đóng cửa )
Tiêu Vũ Minh
( chạy tới kề dao vào cổ anh )
Lục Vương Phong
( vung tay liền tước được dao )
Lục Vương Phong
Không cần sợ
Lục Vương Phong
Cũng đừng phát điên
Lục Vương Phong
Cơm bên đó
Lục Vương Phong
Đói thì ăn
Lục Vương Phong
Đừng tiểu vào đó
Tiêu Vũ Minh
......................
Lục Vương Phong
( nhìn xuống sàn )
Lục Vương Phong
( nhặt con dao cất đi )
Lục Vương Phong
Đừng chết vội
Tiêu Vũ Minh
....................
Lục Vương Phong
( đi ra ngoài )
Lục Vương Phong
Nghỉ ngơi đi
Tiêu Vũ Minh trải qua một đống chuyện trong phòng chỉ mới mấy canh giờ khiến cậu lúc này hoảng không thể hiểu
Thế mà lại có người mua nô lệ về nhốt vào phòng lớn, trang trí lộng lẫy đến mức dù là trí tưởng tượng cậu cũng chưa bao giờ dám nghĩ đến.
Tiêu Vũ Minh đảo mắt nhìn quanh một lượt rất lâu, cuối cùng mới kịp thở một hơi nãy giỡ chưa kịp thở
Rốt cuộc đây là cái chuyện quái dị thế?
Tiêu Vũ Minh
( đảo mắt nhìn quanh rất lâu )
Tiêu Vũ Minh
( tỉ mỉ quan sát )
Tiêu Vũ Minh
Ông đây gặp quỷ kiệm lời rồi
Comments
Hồ Hồ
Ê anh dơ nha
2025-05-29
0