[ Đam Mỹ ] Dùng Mạng Để Yêu
Hung dữ
Tiêu Vũ Minh
Gặp quỷ kiệm lời rồi
Tiêu Vũ Minh đã sống cuộc đời giam cầm ở trong khu nô lệ từ khi còn là cậu bé
Đối diện với loại chuyện này dĩ nhiên không thể không kháng cự
Từ nhỏ con đã như vậy, là đứa trẻ ương bướng nhất, khó dạy nhất trong đám nô lệ
Có lẽ bởi vì quá khứ cậu cũng từng là một thiếu gia nhà giàu sa cơ
Nên chưa bao giờ coi nô lệ là người
Đến khi bị bắt, phải tranh giành đồ ăn với cả thú vật, phải đeo lên xiềng xích nặng bằng cả cơ thể cậu
Tiêu Vũ Minh đến lúc đó giờ kinh tảo bản thân mình, lại càng kinh tởm đám người xung quanh hơn gấp vạn
Bởi vậy, trải qua nhiều năm như thế, những nô lệ xung quanh có người được bán đi, lại có kẻ bị bắt về
Cậu vẫn ở đó trong lồng giam bẩn thỉu
Không ai muốn mua một kẻ có khuôn mặt xinh đẹp nhưng tính tình đáng sợ tới vậy.
Chỉ có lần này, chỉ vài ba câu thế quái nào cậu đã bị mua mất rồi.
Tiêu Vũ Minh
( loạng choạng bước đến bát đồ ăn )
Tiêu Vũ Minh
( dùng tay bốc ăn ngấu nghiến )
Tiêu Vũ Minh
( nuốt xuống )
Những ngày sau đó cậu chỉ cho người mang đồ ăn tới, nếu có ai đó tới gần liền sẽ lao vào cắn người ta
Mấy vệ sĩ xung quanh có người bị cắn tai chảy máu, cũng có người tay toàn thịt đỏ
Lục Vương Phong
( bịt miệng cậu )
Tiêu Vũ Minh
( khó chịu vùng vậy )
Lục Vương Phong
Cậu không đánh lại tôi
Lục Vương Phong
Đừng cắn nữa
Lục Vương Phong
Nhìn bọn họ thật tởm
Lục Vương Phong
Thật không ngoan
Lục Vương Phong
( định ra ngoài )
Tiêu Vũ Minh
( giật mình bấu anh lại )
Tiêu Vũ Minh
Đừng trả hàng
Lục Vương Phong
..............
Bọn họ nói với nhau rốt cuộc chẳng ai hiểu
Tất cả đều chưa từng có một câu giao tiếp trọn vẹn
Nhưng mà thật sự cậu sợ rồi
Đối phương trên mặt vạn sự đều nhàn nhạt, chưa từng để lộ hỉ nộ ái ố
Đột nhiên lần này cậu có linh cảm đối phương sẽ quẳng câụ lại chợ buôn nô lệ đó
Tiêu Vũ Minh
.............
Tiêu Vũ Minh
( ngước mắt nhìn anh )
Lục Vương Phong
Hắn ta không cho trả hàng
Lục Vương Phong
Tôi đã bảo
Lục Vương Phong
Đừng phiền
Lục Vương Phong
( rời đi )
Comments
Hồ Hồ
=))))
2025-05-29
0