3.

meo.
meo.
éccc.. tui khôi phục được rồi hí hí
_______________
HOÀNG ĐỨC DUY | CAPTAIN BOY
HOÀNG ĐỨC DUY | CAPTAIN BOY
Cậu tốt nhất là đừng để tôi thoát khỏi đây, bởi vì cậu sẽ không đoán được tôi sẽ làm gì để tóm cậu vào tù đâu.. nghe rõ chưa, Rhyder?
Đức Duy nhấn mạnh chữ Rhyder rồi nhìn người kia bằng ánh mắt lạnh lùng, chính là ánh mắt ngày mà anh và hắn lần đầu gặp nhau nhưng bây giờ chỉ còn lời đe doạ chứ không còn chỉa súng vào đầu hắn như lúc đó nữa.
Quang Anh không nói gì ngay. Hắn đứng yên trong vài giây như đang ngắm nghía lại đôi mắt ấy — đôi mắt từng khiến hắn điên cuồng và cũng là đôi mắt giờ đang đe dọa hắn lạnh đến rợn người.
Hắn bật cười khẽ, nụ cười không rõ là giễu cợt hay... bất lực.
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
Tôi chờ đấy.
Giọng hắn trầm xuống, bàn tay buông khỏi tay Duy, nhưng ngay sau đó lại nâng cằm anh lên bằng hai ngón tay búp măng.
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
Nếu anh thoát được… hãy cứ dùng mọi quyền lực anh có mà tóm tôi, nhưng nhớ lấy… khi anh đến gần tôi lần nữa, tôi sẽ không chỉ chạm vào tay anh đâu, mà là toàn bộ.
Hắn cúi sát, môi lướt thoáng qua gò má Duy như một dấu ấn trêu ngươi rồi rút lui, lùi từng bước vào bóng tối, để lại mùi thuốc súng và hơi ấm chưa kịp tan trong căn phòng lạnh ngắt.
Đức Duy thở hắt nhìn người kia rời đi trong bóng tối mà siết chặt hai bàn tay, giọng anh giờ đây bỗng dưng lại trầm đến đáng sợ.
HOÀNG ĐỨC DUY | CAPTAIN BOY
HOÀNG ĐỨC DUY | CAPTAIN BOY
Rhyder... tôi sẽ nhớ kĩ ngày hôm nay!
Anh lấy lại bình tĩnh rồi nhặt cái áo khoác kia rồi đi khỏi căn nhà đó, trên đường về còn không quên để ý mọi thứ xung quanh, vì anh biết rõ tên này không phải là dạng vừa.
Đức Duy trở về trụ sở – nơi làm việc hằng ngày của anh, anh quăng áo khoác lên ghế rồi ngồi vào bàn làm việc, lôi một sấp giấy gì đó ra ngoài.
HOÀNG ĐỨC DUY | CAPTAIN BOY
HOÀNG ĐỨC DUY | CAPTAIN BOY
Rhyder.. 
Đức Duy mày mò một lúc thì cũng lấy trong sấp giấy đó ra một tập tài liệu dày về thông tin của hắn, anh cất sấp giấy kia vào trong tủ rồi bắt đầu việc kiểm tra và tìm hiểu mọi thứ về hắn.
.
Ở một nơi khác – sâu trong lòng thành phố, nơi ánh đèn vàng hắt lên những bức tường loang lổ, Quang Anh – hay đúng hơn là Rhyder, đang đứng trước tấm gương lớn trong căn phòng kín không có cửa sổ.
Hắn tháo đôi găng tay da, từng động tác chậm rãi như thể đang hồi tưởng lại điều gì. Khi cởi đến cúc áo cổ, hắn bỗng dừng lại, liếc vào gương — nơi phản chiếu gương mặt mình, cùng một vết xước nhỏ nơi xương quai hàm – quà của Đức Duy để lại.
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
Nhớ kĩ à?
Hắn bật cười, nhẹ đến mức như một lời thì thầm vào bóng tối.
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
Anh chưa hiểu tôi đâu, chỉ mới chạm tới lớp vỏ thôi... Đức Duy.
Quang Anh xoay người, rút điện thoại, lướt tìm gì đó rồi dừng lại ở một đoạn video — đoạn ghi lại hình ảnh Đức Duy lúc còn ở bãi đất trống, ánh mắt lạnh lùng nhưng sống mũi lại ửng đỏ vì giận và tổn thương.
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
Lạnh lùng đến vậy mà vẫn có lúc suýt khóc… đáng yêu thật.
Hắn thì thầm như nói với chính mình, rồi nhét điện thoại vào túi áo, rút ra một con dao nhỏ, xoay xoay trên đầu ngón tay như một thói quen.
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
Tôi không cần biết anh sẽ dùng bao nhiêu luật lệ, bao nhiêu còng số tám để tóm tôi... nhưng nhớ này, tổng chỉ huy, lần sau gặp nhau, tôi sẽ không chỉ siết tay anh nữa đâu.
.
.
.
Thế là đã một tháng kể từ ngày đó xảy ra, Đức Duy giờ đây đang huấn luyện cho các cảnh sát khác thật kĩ vì sắp tới họ sẽ có cuộc chạm trán với hai băng đảng mafia lần trước đã quay lại, nhưng lần này là ở địa điểm khác, là bến cảng.
Hơn mười giờ tối, Đức Duy cùng với đồng đội đã mai phục ở đó từ lâu, lúc cả đội đang tập trung thì có tiếng xe chạy đến, anh lập tức nhận ra, là hắn, là Rhyder.
Hắn cùng với đàn em đi xuống bến cảng, Đức Duy ở một góc trên cao, căng thẳng đến tột độ quan sát hắn.
Tiếng bước chân nện xuống nền bê tông lạnh buốt của bến cảng vang vọng trong đêm tĩnh mịch. Gió biển thổi phần phật khiến tà áo khoác dài của Quang Anh tung bay như có linh hồn. Đôi mắt hắn sắc lạnh, từng bước tiến về phía trung tâm điểm hẹn, giữa vòng vây của thuộc hạ và hàng thùng container xếp chồng lên nhau.
Hắn bất giác dừng lại, ngước mắt lên nhìn về một phía – nơi bóng tối đen đặc như muốn nuốt chửng mọi thứ. Miệng khẽ nhếch lên, cười như thể vừa đọc được ý nghĩ ai đó.
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
Tổng chỉ huy à..
Giọng hắn vang lên không lớn, nhưng đầy chất châm biếm.
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
Ở trên cao nhìn xuống thì được gì? Nhìn thấy tôi đẹp trai hơn hôm trước à?
Hắn quay người lại, đưa tay chỉnh lại găng tay da, rồi nhìn thẳng về phía dãy container, nơi hắn biết chắc Đức Duy đang ẩn nấp.
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
Không lẽ cứ mỗi lần chúng ta gặp nhau, anh lại núp mãi ở một góc thế sao? Hay là... tôi nên giúp anh bước ra?
Hắn vừa dứt lời, tay ra hiệu cho vài tên đàn em tản ra hai phía, ánh mắt không hề rời khỏi cái góc tối phía xa kia.
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
Đêm nay có trăng, biển lại yên, nếu máu có đổ, thì cũng chẳng ai nghe thấy tiếng kêu cứu đâu, Duy à.
Hắn nói tên anh chậm rãi, như thể từng chữ đều mang một nỗi ám ảnh ẩn sau vẻ đùa cợt.
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
Nhưng yên tâm, tôi chưa muốn thấy máu anh chảy… ít nhất là chưa phải hôm nay.
Đức Duy im lặng nghe từng lời của hắn nói, tên này thật sự là đang bị điên sao? Anh nhíu mày khó chịu rồi ra hiệu cho đồng đội tản đi, anh thì vẫn ở đó cũng cây súng ngắm, giờ đây nòng súng của anh đã nằm ở giữa trán hắn.
HOÀNG ĐỨC DUY | CAPTAIN BOY
HOÀNG ĐỨC DUY | CAPTAIN BOY
Nghe cho rõ đây, Rhyder, tôi sẽ không để cho cậu muốn làm gì thì làm đâu, hãy nhớ rõ rằng Hoàng Đức Duy tôi sẽ chẳng bao giờ chịu khuất phục trước ai!
Đức Duy trong bóng tối cũng lên tiếng, giọng nói quyền lực đến đáng sợ, nó vang vọng giữa không gian yên tĩnh càng tạo thêm không khí căng thẳng giữa hai kẻ cầm đầu hai thế lực đối lập nhau.
Rhyder hơi nghiêng đầu khi nghe giọng nói đó vang lên từ trên cao, đôi mắt hắn ánh lên sự thích thú không hề che giấu. Dưới ánh đèn vàng vỡ vụn từ những ngọn đèn cũ kỹ bên bến cảng, hắn nheo mắt, mỉm cười một cách đầy khiêu khích.
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
Ồ… anh vẫn mạnh miệng như mọi khi nhỉ.
Hắn bước lên một bậc, ngẩng mặt nhìn về phía có họng súng đang chĩa thẳng vào trán mình, như thể không hề bận tâm đến việc mạng sống chỉ cách một cái bóp cò.
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
Vậy sao lần trước anh lại rên dưới thân tôi như thế?
Hắn cười khẽ, giọng nói vừa đủ để truyền đi trong gió nhưng lại sắc như dao cứa vào tai người khác.
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
Đức Duy à, tôi không đến đây để chơi trò đuổi bắt với cảnh sát, nếu muốn bắn, anh đã bóp cò rồi, nhưng anh không làm... vì anh sợ, hay vì anh vẫn còn nhớ rõ cảm giác khi tôi thì thầm bên tai anh?
Hắn bước thêm một bước nữa về phía trước, không hề chùn bước trước nòng súng.
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
Anh có thể giết tôi, nhưng trước khi anh làm, chỉ cần nhìn sâu vào mắt tôi… và tự hỏi bản thân rằng: tại sao, giữa hàng ngàn tên tội phạm ngoài kia, chỉ mình tôi khiến anh mất kiểm soát như thế?
HOÀNG ĐỨC DUY | CAPTAIN BOY
HOÀNG ĐỨC DUY | CAPTAIN BOY
Cậu tốt nhất là ngậm miệng lại, để dành những lời nói đó khi vào tù đi.
Đức duy rút trong túi quần ra một khẩu súng lục, anh ép hắn vào 1 góc tường, lúc này đây ánh đèn chiếu vào anh mới nhìn rõ được mặt hắn. 
Gương mặt toả ra một nguồn ma lực cuốn hút đến kì lạ, anh khẽ ghi nhớ lại những đặc điểm trên gương mặt đó rồi từ từ cất giọng.
HOÀNG ĐỨC DUY | CAPTAIN BOY
HOÀNG ĐỨC DUY | CAPTAIN BOY
Giờ cậu chỉ cần ngoan ngoãn theo tôi về đồn, thì cậu sẽ được khoan hồng nếu cậu còn biểu hiện chống đối đừng trách tại sao tôi ác!
Đức Duy lạnh lùng nói, anh đưa miệng súng vào giữa trán hắn rồi lấy trong túi quần ra một cái còng tay.
Rhyder mỉm cười, ánh mắt không có chút hoảng sợ nào dù khẩu súng đang dí sát trán.
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
Anh định dùng thứ đồ chơi đó để bắt tôi à?
Hắn nghiêng đầu, giọng trầm thấp nhưng không kém phần khiêu khích.
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
Tôi nghĩ... anh quên mất ai mới là người bị trói đêm đó, và ai đã run rẩy gọi tên tôi không ngừng.
Hắn khẽ liếm môi, nụ cười ngày càng đậm.
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
NGUYỄN QUANG ANH | RHYDER
Còng tay tôi đi, nếu anh chắc rằng... mình có thể chịu nổi hậu quả sau đó.
_______________
END CHAP
meo.
meo.
hú hú hé hé
meo.
meo.
khôi phục được roi nhưng tui không biết chap mới viết gì..
meo.
meo.
bí rồi trời oiii
meo.
meo.
anh em mình cứ thế thôi hẹ hẹ hẹ
meo.
meo.
um bai nka
⚡🐑💗
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play