{Nhã Thật} *Liệu Còn Cơ Hội Nào Cho Chúng Ta*

{Nhã Thật} *Liệu Còn Cơ Hội Nào Cho Chúng Ta*

Chương 1

New York
NovelToon
New York trước nay nổi tiếng với những nơi ăn chơi bậc nhất, được mệnh danh là " THÀNH PHỐ KHÔNG BAO GIỜ NGỦ".
Đơn giản vì ở đây họ có thể ăn chơi thoả thích, vung tiền vào những chỗ mà trước nay họ chưa bao giờ thử qua, như những buổi ca hợp đêm, những sòng casino, ở những khu nghĩ dưỡng sang trọng và những buổi khiêu vũ hoành tráng mà không phải lo lắng hay suy nghĩ bất cứ thứ gì.
Không chỉ vậy New York còn nổi tiếng về các con phố sôi động về đêm, những tiếng nhạc từ những quán bar sung quanh càng khiến họ trở nên vui sướng hơn bao giờ hết.
Nhưng ít ai biết được phía sau sự hào nhoáng đó lại ẩn chứa những tội ác không bao giờ có thể rửa sạch, vì đơn giản sau những buổi ăn chơi vô tội vạ chỉ còn lại những khoảng nợ nần chồng chất, khi đó những tội ác cũng sẽ dần nổi lên, chẳng hạn như: cướp của, giết người, túng quẩn hơn nữa là nhà ai có con gái đều sẽ bị đem đi cầm nợ, còn trai thì bị bắt đi lao động không công, tàn nhẫn hơn nữa là bán họ vào những nơi buôn bán nô lệ mặt cho bị hành hạ mỗi ngày.
Các bạn biết vì sau những việc đó luôn xảy ra thường xuyên đến mức người dân họ xem đó là một đều bình thường và hiển nhiên không, vì đơn giản người đều hành không phải là chính phủ mà chính là những băng nhóm mafia của Thế Giới Ngầm, tổ chức mà đến chính phủ các nước còn phải dè chừng rất nhiều.
Lúc đầu ai cũng sợ hãi , nhưng dần về sau họ đều chấp nhận sống dưới quyền điều hành của Mafia vì đơn giản chính phủ của bọn họ cũng chỉ là con rối của Mafia vậy thì họ làm sau mà chống lại chúng được chứ, nên họ thà phục tùng chứ không muốn phải rơi đầu.
NovelToon
NovelToon
NovelToon
NovelToon
NovelToon
NovelToon
NovelToon
Bà Chủ Quán Bar( Helen)
Bà Chủ Quán Bar( Helen)
Lê Thiếu ngài đến rồi....( vui mừng)
Lê Trung Thật ( Cậu)
Lê Trung Thật ( Cậu)
Bàn❄️
Bà Chủ Quán Bar( Helen)
Bà Chủ Quán Bar( Helen)
Mời cậu đi bên này, Nguyễn Thiếu Gia đang ở bên đấy...( cuối nhẹ lưng đưa tay đưa tỏ ý mời)
Cậu không nói gì lạnh lùng đi lướt qua bà chủ quán, bà ta thấy hành động của cậu như vậy thì cũng chẳng nói gì như thể đã quá quen với hành động này rồi, cùng lúc đó có vài tiếng xì xào bắt đầu vang lên.
Đa nhân vật nữ
Đa nhân vật nữ
1: Thằng đó là ai mà dám thái độ như vậy với bà chủ Helen vậy.
Đa nhân vật nam
Đa nhân vật nam
2: Nhưng tên nhóc đó xinh đẹp thật, nếu nằm dưới thân tao mà rên rỉ chắc tuyệt lắm ( cười lưu manh)
Đa nhân vật nữ
Đa nhân vật nữ
3: Mày nghĩ mình có cửa sau, nhìn cách ăn mặc vậy chắc được lão già nào đó bao nuôi rồi.
Đa nhân vật nam
Đa nhân vật nam
4: Chắc thế lực của lão đó cũng không vừa nên mới khiến bà chủ Helen nhẫn nhục như vậy.
Bốn kẻ đó lời nói càng lúc càng khô tục và khó nghe, những người xung quanh không ai nói gì chỉ thầm cầu nguyện cho bọn chúng sớm siêu thoát, vì trong chốc lát không biết từ đâu vang lên bốn tiếng súng, viên đạn ghim thẳng vào đầu bốn kẻ lúc nãy khiến chúng chết không kịp nhắm mắt.
Cả hiện trường lúc đó như thể quá quen với cảnh tượng này, chỉ có số ít người là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng tàn nhẫn này mà la hét hoảng loạn cả lên, có mấy kẻ lúc nãy cũng xì xào về cậu cũng im bậc mà run rẩy ở một gốc nào đó.
Nguyễn Minh Thoại
Nguyễn Minh Thoại
Đâu còn kẻ nào muốn nói gì nữa đâu, ra đây nói thử cho bổn thiếu gia nghe nào ❄️( Xoay cây súng, thổi vào nòng súng nhìn bọn họ)
Nguyễn Minh Thoại
Nguyễn Minh Thoại
Còn một khi đã im, thì nên quản cho tốt cái mồm của mình vào, đừng để nó đi xa quá, đừng để đến lúc chết rồi thì không biết lí do vì sao❄️
Còn về phía cậu, cậu nhìn bốn cái xác đó cũng chẳng nói gì như thể đã quá quen với cảnh tượng tàn nhẫn này, cậu mặc cho Minh Thoại muốn làm gì làm còn cậu thì chỉ ngồi đó nhâm nhi ly rượu vang.
Đa nhân vật nam
Đa nhân vật nam
5: Chật chật đúng là cái miệng hại cái thân mà.
Đa nhân vật nữ
Đa nhân vật nữ
6: Ngu thì chết, mà mấy cái mồm hơi giản này chết cũng đáng, đỡ chật đất.
Đa nhân vật nữ
Đa nhân vật nữ
7: Bởi mới bước vào đời thì nên tìm hiểu chút kiến thức để không chết tức tưởi thế này, đến Lê Thiếu mà còn không biết thì tụi này xứng đáng chết vạn lần.
Đa nhân vật nam
Đa nhân vật nam
8: Thôi được rồi, đừng nói nữa nếu không đến chúng ta đấy.
Lê Trung Thật ( Cậu)
Lê Trung Thật ( Cậu)
Thoại kêu người dọn đi, mùi máu của chúng tởm quá...( nhăn mặt)
Nguyễn Minh Thoại
Nguyễn Minh Thoại
Được rồi, chút nữa thì quên mất( Quay sang bà chủ) kêu người dọn đi, không thấy Lê Thiếu khó chịu à❄️
Bà Chủ Quán Bar( Helen)
Bà Chủ Quán Bar( Helen)
Vâng vâng tôi sẽ kêu người dọn ngay.
Nguyễn Minh Thoại
Nguyễn Minh Thoại
( quay lại bàn) Thế nào hôm nay sau rảnh rỗi rũ bổn thiếu gia đây đi uống rượu vậy, buồn gì à.
Lê Trung Thật ( Cậu)
Lê Trung Thật ( Cậu)
( Liếc Y) Mày nghĩ tao thì buồn được việc gì.
Nguyễn Minh Thoại
Nguyễn Minh Thoại
Không có thì thôi.
Nguyễn Minh Thoại
Nguyễn Minh Thoại
Mà Thật này....( ngập ngừng)
Lê Trung Thật ( Cậu)
Lê Trung Thật ( Cậu)
( uống rượu) Muốn nói gì thì nói thẳng đi, ngập ngừng làm gì❄️
Nguyễn Minh Thoại
Nguyễn Minh Thoại
Được vậy tao vào thẳng vấn đề luôn vậy( Nghiêm túc)
Nguyễn Minh Thoại
Nguyễn Minh Thoại
Mày không định về Việt Nam à, bỏ đi lâu vậy rồi không nhớ nhà sau.
Nghe Minh Thoại hỏi vậy cậu bất giác khựng lại suy nghĩ gì đó, sau đó bỗng nhiên bật cười chua chát.
Lê Trung Thật ( Cậu)
Lê Trung Thật ( Cậu)
Mày nghĩ tao đủ can đảm để quay trở về nơi mà đã khiến tao mất đi người tao xem là cả sinh mạng....
Lê Trung Thật ( Cậu)
Lê Trung Thật ( Cậu)
Đặc biệt ở đó còn có kẻ gián tiếp gây nên chuyện đó.
Nguyễn Minh Thoại
Nguyễn Minh Thoại
Nhưng chuyện năm đó không ai muốn nó xảy ra mà, con bé mất tích ai cũng đau khổ cả, nhưng mày cũng không thể ôm mãi một chuyện đó quài được chứ...!!!
Lê Trung Thật ( Cậu)
Lê Trung Thật ( Cậu)
MÀY KHÔNG PHẢI LÀ TAO, SAO MÀY HIỂU ĐƯỢC TAO ĐÃ ĐAU KHỔ THẾ NÀO KHI CON BÉ MẤT TÍCH HẢ...!!!
Nguyễn Minh Thoại
Nguyễn Minh Thoại
Phải tao có thể không thể hiểu được nổi đau đớn của mày, nhưng tao hiểu được bé Táo nó cần mày thế nào.
Lê Trung Thật ( Cậu)
Lê Trung Thật ( Cậu)
( Khựng)
Nguyễn Minh Thoại
Nguyễn Minh Thoại
Mày bỏ đi năm năm sau sự việc đó rồi, mày cũng giao bé Táo lại cho anh ta năm năm rồi, mày hận anh ta tao cũng không trách mày, nhưng Táo nó cần mày kia mà, mày không thương thằng bé sao.
Lê Trung Thật ( Cậu)
Lê Trung Thật ( Cậu)
Tao....tao
Nguyễn Minh Thoại
Nguyễn Minh Thoại
Mày cứ suy nghĩ đi, khi nào có kết quả thì nói với tao.
Nguyễn Minh Thoại
Nguyễn Minh Thoại
Tao về trước ( bỏ đi)
Giờ đây trong Bar chỉ còn mình cậu, vì khi nãy Thoại đã cho người đuổi hết khách về rồi, chỉ chừa lại vài người phục vụ, sao khi Thoại đi cậu như thể không thể kìm nén được nữa mà bắt đầu đẩy hết những vật trên bàn xuống để giải tỏa cảm xúc đau đớn hiện giờ của cậu.
Lê Trung Thật ( Cậu)
Lê Trung Thật ( Cậu)
MANG RƯỢU MỚI LÊN ĐÂY CHO TAO...!!!
Đám phục vụ thấy cậu tức giận như vậy thì ai cũng run bật bật cả rồi, nên liền nhanh chân chạy đi lấy rượu mới cho cậu.
Lê Trung Thật ( Cậu)
Lê Trung Thật ( Cậu)
* Táo*
Một lúc sau thì phục vụ cũng mang rượu lên, cậu điên cuồng uống từ ly này đến ly khác, sau một thời gian thì cậu liền đứng chạy loạng choạng đi ra về, lúc về thoại đã đoán trước được kết cục nên để lại vài thuộc hạ thân cận hộ tống cậu về nhà an toàn, chứ nếu để cậu trong tình trạng này mà lái xe thì e là không ổn.
END
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play