[Văn Hàm|ABO]:Mùi Hương Không Thể Chối Từ
đòn gió của Dương Bác Văn
lớp học vừa tan,Tả Kỳ Hàm lững thững bước ra sân trường,vẫn còn vương vấn câu nói của Dương Bác Văn hôm nay,cậu vừa tò mò vừa bực bội,tự nhủ
Tả Kì Hàm
không hiểu sao cứ ngửi thấy mùi gỗ tuyết tùng ấy là tim lại đập nhanh thế...mà cậu ta đúng là...lưu manh quá đi mất!
đang mải nghĩ,bỗng một giọng nói lạnh lùng vang lên từ phía sau
Dương Bác Văn
mày đi đâu mà chậm thế,nhóc nhỏ?
Tả Kỳ Hàm quay lại,thấy Dương Bác Văn đã đứng ngay sau lưng,ánh mắt sắc lẹm,nụ cười nửa miệng đầy ám muội
Tả Kì Hàm
cậu...tớ...chỉ đang đi về ký túc xá thôi mà//lí nhí,mặt đỏ bừng//
Dương Bác Văn
về ký túc xá?thế mà tao tưởng mày đang tìm chỗ trốn tao đấy//bước lại gần,mùi tuyết tùng càng rõ hơn//
Tả Kì Hàm
trốn?tớ?ai mà trốn cậu chứ!cậu cứ làm quá lên thôi//vừa nói vừa quay đi,nhưng chân vẫn giậm nhẹ,ý bảo không sợ//
Dương Bác Văn
ồ,làm quá lên à?vậy mày nghĩ sao khi tao cứ nhìn mày cả tiết học,còn đặt tay lên bàn gần mày thế kia?//nhếch mép,ánh mắt lăm le//
Tả Kỳ Hàm hơi ngượng,gãi đầu:
Tả Kì Hàm
ừ thì...tớ...tớ không biết phải nói sao...
Dương Bác Văn
mày biết gì không?tao không thích loại omega nào ngoan ngoãn dễ bảo đâu//cười đầy lưu manh//
Tả Kì Hàm
//trợn tròn mắt//cậu nhầm rồi!tớ là alpha cơ mà!
Dương Bác Văn
alpha hay omega thì cũng đều là của tao thôi,đừng tưởng mày có thể thoát
Tả Kì Hàm
đó là chuyện sau này,còn bây giờ tớ chỉ muốn yên tĩnh mà học//cố gắn gằn giọng//
Dương Bác Văn
yên tĩnh?mày biết tao sẽ không cho mày yên đâu,đúng không?
Tả Kỳ Hàm cắn môi,giọng có chút thách thức
Tả Kì Hàm
cậu đừng tưởng cứ gườm gườm là sẽ khiến tớ sợ,tớ không dễ bắt nạt thế đâu!
Dương Bác Văn
//cười phá lên//tốt!mày cá tính,tao thích!nhưng rồi tao sẽ khiến mày mềm lòng thôi
Tả Kì Hàm
đừng mơ//hét lên,giận dỗi//
hai người đúng đối diện,ánh mắt chạm nhau đầy thách thức,cũng đầy một chút...ngầm hiểu
Comments