Đúng như lời Quang Anh nói, sự kiện được tổ chức hôm nay đánh dấu mốc rất quan trọng với hội học sinh: lễ ra quân, công bố thành viên chủ chốt nhiệm kì mới.
Kế hoạch được tất bật triển khai từ hàng tuần trước, cộng tác viên hỗ trợ nhiều không đếm xuể.
Đức Duy
Nay thầy hiệu trưởng với các quan chức cũng có mặt.
Đức Duy
Mình không được phép xảy ra sai sót đâu!
Thế Sơn
Ừm, tớ kiểm tra kĩ hệ thống rồi. Cậu yên tâm.
Đức Duy
Cậu nhớ theo dõi mọi người giúp tớ nhé.
Vừa nói, Duy vẫn không quên liếc nhìn xung quanh một cách dè chừng.
Đức Duy
/Không đúng, ánh mắt của hắn… chắc chắn sẽ ra tay mà./
Đức Duy
/Dễ gì không có chuyện xảy ra./
Nhưng dù em có kiểm tra đi kiểm tra lại…
Kết quả vẫn chỉ có một.
Đức Duy
/Sao tim mình bất an thế này…/
Điều khiến người ta sợ nhất lúc này không phải sai sót, mà là việc chẳng thể lần ra dấu vết của nó.
Và…
Mọi thứ dường như đã được sắp đặt rất kĩ.
Khi chỉ còn 5 phút đếm ngược, âm thanh nổ “bụp” một tiếng to đến giật bắn người.
Học sinh
Chuyện gì thế?
Học sinh
Ê cái mic vừa rít lên à? Chói tai thế.
Học sinh
Ủa cái đèn led cũng mất luôn rồi kìa.
Học sinh
Sự cố kĩ thuật à?
Học sinh
Thế sự kiện tiếp tục thế nào giờ?
Học sinh
Toi hội học sinh rồi. Thể nào cũng bị nhà trường mắng cho xem.
Tiếng bàn tán xung quanh càng khiến Duy chết lặng.
Chỉ trong một khoảnh khắc, tất cả dường như đã đổ bể đi tong.
Em sững người nghiến răng. Bàn tay siết chặt xấp giấy nội dung.
Đức Duy
/Nguyễn Quang Anh…/
___
Thầy hiệu phó
Duy! Em biết sự kiện hôm nay rất quan trọng? Nhiều nhà báo về ghi hình, có cả lãnh đạo sở giáo dục tham dự. Tại sao lại để việc sơ suất thế này xảy ra?
Đức Duy
Dạ… em xin lỗi thầy…
Thầy hiệu phó
Em làm hội trưởng đâu phải ngày một ngày hai? Trước giờ em chưa bao giờ tắc trách như thế này.
Thầy hiệu phó
Tan học đi kiểm tra ngay rồi viết bản tường trình cho thầy!
Thầy hiệu phó
Sự cố lần này rất nghiêm trọng! Nhà trường không thể không đưa ra hình thức kỉ luật đối với người đứng đầu như em.
Đức Duy
D-dạ, em xin chịu trách nhiệm ạ…
Thầy hiệu phó
Em bị đình chỉ chức hội trưởng 1 tuần!
Thầy hiệu phó
Về lớp đi.
Duy nắm chặt bàn tay đến ửng đỏ, em khẽ cúi đầu. Sự kìm nén nơi khoé mắt bấy giờ cũng trực trào tuôn rơi.
Đức Duy
Em… xin phép thầy ạ.
Em cứ mãi dằn vặt vì sao mình lại chủ quan đến thế. Dù đã được cảnh báo từ trước, nhưng em vẫn chẳng thể cứu vãn tình hình.
Đức Duy
/Có phải do mình tệ quá không…/
___
Tin tức hội trưởng bị cắt chức chẳng mất nhiều thời gian đã lan rộng khắp trường. Bên cạnh vẻ ngạc nhiên của những học sinh ngoan, đám cá biệt bắt đầu vui mừng vì loại bỏ được một chướng ngại.
Chúng được đà lấn tới, bày hết trò này đến trò khác để làm loạn.
Mà những cuộc vui thế nào, sao hội Quang Anh có thể vắng mặt được?
Hoàng Nguyên
Ê, làm bài chưa mày?
Dương Minh
Làm gì cho mệt. Cứ để bọn mọt sách kia lo.
Hắn vừa nói vừa liếc sang nhóm học sinh ngồi bàn đầu - những kẻ luôn cúi gằm mặt cặm cụi viết lách. Ánh mắt không giấu nổi sự khinh thường xen chút thách thức.
Dưới ánh đèn trắng lạnh lẽo, Quang Anh tựa người vào ghế, bộ dạng chẳng mấy để tâm đến tiết học đang diễn ra.
Hắn ban đầu cũng không định tham gia vào thú vui của đám bạn. Nhưng rồi, một suy nghĩ chớt loé lên trong đầu khiến Quang Anh bừng tỉnh.
Đây là thời cơ tốt để khiêu khích!
Giáo viên vừa rời khỏi lớp chưa đầy năm phút…
Quang Anh
Ê mày, đưa vở bài tập đây.
Cậu học sinh bị gọi giật mình quay sang, gương mặt tái hẳn đi.
Học sinh
Tớ… tớ chưa làm xong…
Quang Anh chẳng nói gì thêm. Hắn tiến tới, một tay giật phắt cuốn vở khỏi bàn, tay còn lại đẩy cậu bạn ngã lùi về phía sau. Âm thanh chiếc ghế va mạnh xuống sàn khiến cả lớp giật mình.
Dương Minh
Ôi bạn, nhẹ tay thôi chứ.
Quang Anh
Sao? Ở đây có ai ngăn được tao chắc?
Vừa nói, hắn vừa liếc mắt đầy giễu cợt về phía Duy - người nãy giờ về lớp không nói một lời. Em chỉ lặng lẽ ngồi đúng chỗ mình, chăm chú vào bài vở mặc lời đàm tiếu xung quanh.
Quang Anh thoáng ngạc nhiên, sự thờ ơ ấy khiến hắn nhíu mày mà càng mạnh tay hơn.
Hắn nhấc cổ áo cậu học sinh kia kéo xuống cuối lớp, rồi đẩy cậu ta ngã sõng soài trên nền gạch.
Học sinh
Cậu… cậu…
Quang Anh
Mày thích từ chối không?
Quang Anh
Mày nghĩ mày có quyền đấy à?
Tiếng Quang Anh đã làm tắt ngúm sự ồn ào của đám đông. Đứa nào đứa nấy cũng chỉ dám nhìn một cái, nhưng cũng nhanh chóng ngoảnh đi vì sợ liên luỵ.
Có lẽ họ đều đang chờ sự lên tiếng của một người để kết thúc mọi việc.
Người trước giờ vẫn đứng ra bênh vực cho tất cả.
Nhưng lần này đổi lại, chỉ là sự yên lặng đến đáng sợ.
Quang Anh
/Không ra mặt là sao?/
Mọi việc xảy ra không đúng như kịch bản khiến Quang Anh bực dọc. Cú đấm đang định giáng xuống cậu học sinh xấu số cũng khựng lại giữa không trung.
Sau hồi lâu không động tĩnh, cuối cùng, hắn lại buông tay.
Quang Anh
Tha cho mày.
Quang Anh
Hết hứng rồi.
Quang Anh đi về chỗ trong sự ngỡ ngàng của đám học sinh. Hắn thản nhiên gác chân lên ghế, tay lướt điện thoại như chẳng có gì xảy ra.
Nhưng chỉ thực tâm hắn mới biết, một sự giận dữ đang dần nhen nhóm trong lòng mình…
Comments
A'nh Nguyệtꪆৎ
khôngg🌚
2025-08-02
0
Cá iu 🥰
Bắt đầu thấy thú dzị ròi đó ☺️☺️
2025-05-31
3