Chap 4

Đêm đó, anh mất ngủ. Lần đầu tiên trong nhiều năm, vì một người… mới quen năm ngày.
LeeByungHun
LeeByungHun
“Cậu ấy là gì của tôi? Một kẻ không biết vị trí của mình? Hay là... cái gương soi vào bản ngã mà tôi giấu suốt cả đời?”
.
.
.
_Sáng_
LeeJungJae
LeeJungJae
Cà phê của anh
Ly cà phê được đặt xuống bàn như thể đang phục vụ một người xa lạ.
Anh uống một ngụm.
LeeByungHun
LeeByungHun
"Vị vẫn đúng. Nhưng… sao lại nhạt thế?"
Là cà phê nhạt hay tâm trạng anh không còn biết thưởng thức nữa?
___
Suốt cả tuần, anh không nói gì với cậu ngoài công việc.
Và cũng suốt cả tuần, mỗi đêm về nhà, câu nói của cậu ngày hôm đó cứ tua đi tua lại
“Tôi xin lỗi vì đã động tay. Nhưng tôi không xin lỗi vì đã nói thật.”
Sự thẳng thắn đó – khiến anh vừa khâm phục, vừa... đau đầu.
Thà cậu nổi loạn. Thà cậu nghỉ việc. Thà cậu làm rối tung tất cả. Anh còn dễ xử lý.
Nhưng cậu lại chọn im lặng, trưởng thành, không phản kháng – mà cũng chẳng xoa dịu.
Và chính cách cậu kiêu hãnh trong lặng lẽ ấy – như một nhát dao cắm ngược vào lòng tự tôn của Byung Hun.
...
Một chiều, anh vô thức bước ra ngoài phòng làm việc tìm cậu – lý do không rõ ràng. Có thể chỉ là để kiểm tra bản kế hoạch. Hoặc… không phải.
Jung Jae đang đứng trong phòng in
Anh đứng lặng ở cửa.
Chẳng hiểu sao anh lại bước đến, thốt ra một câu chẳng đúng với vai trò sếp:
LeeByungHun
LeeByungHun
Để tôi làm cho.
LeeJungJae
LeeJungJae
"Bố dell cần😒"
LeeJungJae
LeeJungJae
Không cần đâu. Tôi xử lý được.
Cậu tránh anh – rất rõ. Nhưng rất lịch sự.
LeeByungHun
LeeByungHun
Cậu... có thể nói chuyện với tôi như trước không?
LeeJungJae
LeeJungJae
Như trước?
LeeByungHun
LeeByungHun
Ừ, Như khi cậu còn dám cãi tôi.
LeeJungJae
LeeJungJae
"Dell dám thưa tổng tài😒"
LeeJungJae
LeeJungJae
Vấn đề không phải là tôi không dám cãi. Mà là tôi không còn lý do để cãi với một người luôn cho rằng mình đúng.
Tim Byung Hun trượt một nhịp.
LeeByungHun
LeeByungHun
Tôi tưởng cậu không để tâm nữa.
LeeJungJae
LeeJungJae
Đúng vậy,Tôi không để tâm nữa. Nhưng không có nghĩa là tôi quên.
...
Tối hôm đó, Byung Hun ngồi trước gương.
Ánh đèn trắng đổ xuống gương mặt căng thẳng.
LeeByungHun
LeeByungHun
Tôi luôn giữ ranh giới. Tôi luôn đúng.
LeeByungHun
LeeByungHun
Nhưng nếu tôi đúng... Tại sao tôi lại thấy thua khi cậu ấy không còn chú ý đến tôi?
__________
End
Hàn ❄️
Hàn ❄️
NovelToon
Hàn ❄️
Hàn ❄️
Mỗi ngày 1 chap
Hàn ❄️
Hàn ❄️
Hông đc giục nhiều nha💖
20 like*
Hot

Comments

tui les

tui les

ê hay nha má uiii

2025-06-08

1

hamster ljj 🐹

hamster ljj 🐹

🤡🤡🤡🤡

2025-06-08

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play