Chương 2. Ghét Bỏ?

Gọi tắt là bé yêu
Gọi tắt là bé yêu
Hẹ hẹ hẹ hẹ
Gọi tắt là bé yêu
Gọi tắt là bé yêu
"Tôi sẽ ra chap chậm như rùa bò"
Gọi tắt là bé yêu
Gọi tắt là bé yêu
Mới lặn bộ này có 1 tháng chứ nhiêu 🥰
___
Trời chưa sáng hẳn
Ánh trăng mờ còn vắt trên đầu mái điện Đông Trì, sương sớm phủ lớp mỏng
Bên trong điện, Hùng ngồi trên ghế gỗ, tay cầm chén trà đã nguội từ lâu
Mắt hướng về khoảng không, đơ ra như chẳng nhìn gì cả
Y không ngủ được
Không phải vì chăn gối lạ lẫm
Cũng không phải vì cung nhân đi lại rón rén suốt đêm
Mà vì câu nói của người kia “Ta không muốn nhìn thấy ngươi”
Y không biết vì sao câu đó lại khiến tim mình đau đến thế
Chỉ là khi ánh mắt hắn nhìn thẳng vào mình, y lại cảm thấy quen thuộc như đã từng thấy ở nơi nào rồi
Lê Quang Hùng [Y]
Lê Quang Hùng [Y]
Lẽ ra mình phải biết ơn vì được tránh xa sóng gió cung đình
Lê Quang Hùng [Y]
Lê Quang Hùng [Y]
Vậy mà lại cảm thấy.. hụt hẫng
Cửa điện khẽ mở, cung nữ bước vào cúi người
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Cung nữ: Điện hạ, Hoàng thái tử sai người mang điểm tâm tới
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Cung nữ: Có ý căn dặn rằng người không cần lên điện chầu sáng nay
Lê Quang Hùng [Y]
Lê Quang Hùng [Y]
Không cần chầu?
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Cung nữ: Vâng, Hoàng thái tử nói.. chỉ cần ở lại đây
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Cung nữ: Không được bước chân ra khỏi điện Đông Trì, tránh gây xôn xao
Tay y hơi run đặt chén trà xuống, giọng nói bình thản nhưng ánh mắt có gì đó sâu kín
Lê Quang Hùng [Y]
Lê Quang Hùng [Y]
Nói vậy.. Hoàng thái tử không muốn thấy mặt ta?
Cung nữ cúi đầu, lặng thinh không dám đáp
Y đứng lên xoay người nhìn qua khung cửa sổ tròn khắc hoa
Ánh sáng nhợt nhạt phản chiếu trên lớp áo trắng khiến bóng lưng ấy càng trở nên mỏng manh hơn
Lê Quang Hùng [Y]
Lê Quang Hùng [Y]
*Là ghét thật sao?*
Lê Quang Hùng [Y]
Lê Quang Hùng [Y]
*Hay ta từng làm gì đắc tội với chàng?*
___
Nội điện Thừa Hoa
Đăng Dương ngồi đối diện đống tấu chương cao ngất, tay lại chưa lật lấy một tờ
Hắn vẫn nhớ bóng dáng đêm qua.. nhỏ bé, lặng thinh, cắn môi không dám cãi
Vẫn nhớ giọng nói nhẹ nhàng ấy qua bao năm không hề đổi thay
Lê Quang Hùng [Y]
Lê Quang Hùng [Y]
“Nếu là món đồ, thần cũng chẳng mong được giữ lại”
Câu nói như một lưỡi dao cùn chầm chậm rạch qua lòng hắn từng chút
Hắn buông bút, xoa trán
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Thái giám: Điện hạ.. tấu chương đêm qua vẫn chưa phê...
Trần Đăng Dương [Hắn]
Trần Đăng Dương [Hắn]
Cút
Một chữ lạnh buốt như băng, kẻ hầu quỳ xuống vội vã lui ra
Chỉ còn lại một mình, hắn chống tay lên bàn khẽ thở dài
Trần Đăng Dương [Hắn]
Trần Đăng Dương [Hắn]
Hùng.. sao em lại trở về?
Trần Đăng Dương [Hắn]
Trần Đăng Dương [Hắn]
Lẽ ra ta đã có thể giấu em an toàn ở phủ Lê gia cả đời
Trần Đăng Dương [Hắn]
Trần Đăng Dương [Hắn]
Sao lại bước vào đây.. để ta phải tự tay đẩy em đi
___
Buổi trưa
Quang Hùng ngồi bên bệ cửa, chợt nhớ lại lúc còn ở phủ cũ
Mỗi trưa hè, y đều ngồi như này ngắm sen trong hồ nở
Ký ức mơ hồ vẽ ra bóng dáng của một thiếu niên áo xanh nhạt, tay cầm quạt ngọc
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Gọi ta là A Thanh
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
Đừng sợ, ta sẽ không để ai bắt nạt em
Lê Quang Hùng [Y]
Lê Quang Hùng [Y]
A Thanh?
Lặp lại cái tên vừa lạ vừa quen đó, tim y vô tình lệch đi một nhịp
___
Tối đó, Hùng lặng lẽ ra ngoài sân
Ánh đèn trong Đông Trì đã tắt, nhưng điện Thừa Hoa còn sáng
Y không biết mình đi ra đây làm gì, chắc là.. muốn gặp người ấy thêm một lần
Vừa đi đến hành lang, y nghe tiếng bước chân dừng lại trước mặt
Là Đăng Dương
Dưới ánh trăng, hắn uy nghi như tượng, mắt nhìn xuống người đối diện
Trần Đăng Dương [Hắn]
Trần Đăng Dương [Hắn]
Ngươi tới đây làm gì?
Lê Quang Hùng [Y]
Lê Quang Hùng [Y]
Thần.. chỉ định đi dạo một lát
Lê Quang Hùng [Y]
Lê Quang Hùng [Y]
Không biết đã đến gần Thừa Hoa //Cúi đầu//
Trần Đăng Dương [Hắn]
Trần Đăng Dương [Hắn]
Dạo?
Trần Đăng Dương [Hắn]
Trần Đăng Dương [Hắn]
Lời của trẫm ngươi quên rồi sao?
Trần Đăng Dương [Hắn]
Trần Đăng Dương [Hắn]
Không có lệnh, không được bước ra khỏi Đông Trì!
Lê Quang Hùng [Y]
Lê Quang Hùng [Y]
Nhưng.. thần đâu có bước vào nội điện
Lê Quang Hùng [Y]
Lê Quang Hùng [Y]
Thần chỉ đứng ở hàng lanh phía xa, chỉ l-
Trần Đăng Dương [Hắn]
Trần Đăng Dương [Hắn]
Chỉ cái gì?
Trần Đăng Dương [Hắn]
Trần Đăng Dương [Hắn]
Ngươi muốn trèo lên địa vị?
Trần Đăng Dương [Hắn]
Trần Đăng Dương [Hắn]
Hay tưởng đêm qua là chưa rõ ràng?
Lê Quang Hùng [Y]
Lê Quang Hùng [Y]
Không phải, thần không hề có ý đó!
Lê Quang Hùng [Y]
Lê Quang Hùng [Y]
Thần..
Hắn nhìn y thật lâu, rồi xoay người rời đi, không quay đầu lại
Trần Đăng Dương [Hắn]
Trần Đăng Dương [Hắn]
Cút về Đông Trì
Trần Đăng Dương [Hắn]
Trần Đăng Dương [Hắn]
Ta không muốn thấy mặt ngươi thêm lần nữa
Một cơn gió thổi ngang, mang theo cả mùi hoa quế đầu mùa
Hùng đứng lặng trong sân, hốc mắt hơi ướt
Không biết vì sao một người chẳng thân chẳng quen lại khiến y thấy đau như vậy
Lê Quang Hùng [Y]
Lê Quang Hùng [Y]
Ta thật ngốc..
Lê Quang Hùng [Y]
Lê Quang Hùng [Y]
Dại khờ là ta
Lê Quang Hùng [Y]
Lê Quang Hùng [Y]
Còn nhẫn tâm.. là hắn
__________
Gọi tắt là bé yêu
Gọi tắt là bé yêu
Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Gọi tắt là bé yêu
Gọi tắt là bé yêu
Cảm ơn vì đã đọc, love y'all 💞
Hot

Comments

BangBong

BangBong

sốp cũng biết 1 tháng đó hả, tưởng bà quên nó lun rồi

2025-07-07

1

🎧 _cα̣̂u α̂́ოო💤

🎧 _cα̣̂u α̂́ოო💤

ừm, chỉ như ốc sên thôi🙄

2025-08-23

1

chit

chit

tr thương ck quớ😭

2025-07-06

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play