Chương 5: Mái tóc, Và Một Bàn Tay

Cô mặc vào như đang khoác lên mình một phần số phận không thuộc về mình – hoặc có, nhưng chưa kịp quen.
Cánh cửa nhẹ mở. Bà bước vào.
Nhã An Uyển Dao
Nhã An Uyển Dao
// khựng lại //
Ánh mắt bà lướt qua thân váy trắng ngà xếp tầng, cổ cao, tay dài, những đường thêu hoa bỉ ngạn chìm dưới ánh đèn mờ.
Một thoáng im lặng căng như sợi dây đàn.
Nhã An Uyển Dao
Nhã An Uyển Dao
Ta không ngờ…
Nhã An Uyển Dao
Nhã An Uyển Dao
Nói lại hợp đến thế
Giọng bà trầm, nhỏ, như nói với chính mình.
Cô quay lại, ngỡ đã làm gì sai.
Nhưng bà chỉ bước tới, chậm rãi vuốt nhẹ nếp váy.
Nhã An Uyển Dao
Nhã An Uyển Dao
Váy này ta đặt từ lâu
Nhã An Uyển Dao
Nhã An Uyển Dao
Không vì ai cả
Nhã An Uyển Dao
Nhã An Uyển Dao
Chỉ là...
Nhã An Uyển Dao
Nhã An Uyển Dao
Một ý nghĩ thoáng qua
Bà ngẩng lên, nhìn cô. Đôi mắt sắc sảo hơi mềm đi một thoáng.
Nhã An Uyển Dao
Nhã An Uyển Dao
Không ngờ
Nhã An Uyển Dao
Nhã An Uyển Dao
lại vừa như thể là…của con
Một nhịp lặng.
Rồi giọng bà vang lên, chậm và rõ:
Nhã An Uyển Dao
Nhã An Uyển Dao
Từ hôm nay, con không phải người ngoài nữa
Nhã An Uyển Dao
Nhã An Uyển Dao
Là người trong nhà này
Nhã An Uyển Dao
Nhã An Uyển Dao
Là tên trong sổ gia tộc
Nhã An Uyển Dao
Nhã An Uyển Dao
Và là kẻ được nhìn thẳng vào mắt ta
Cô đứng yên.
Không ngẩng đầu, không cúi gằm.
Một thoáng im lặng trôi qua
Dương An Yên Ly
Dương An Yên Ly
// khẽ gật đầu //
Chậm. Nhỏ. Nhưng rõ.
Không phải vì vâng lời. Mà như một cách…
Chấp nhận số phận đã gọi tên mình.
Một giọng nói trong đầu thì thầm:
Mình thật sự… đã thuộc về đâu đó rồi sao?
Dương An Yên Ly
Dương An Yên Ly
// mím môi //
Chỉ có đôi tay, không biết từ lúc nào, đã siết nhẹ lấy tà váy – như muốn giữ lại một điều vừa được trao, mà bản thân còn chưa dám tin.
Bà tiến đến gần, không nói gì thêm...
Nhã An Uyển Dao
Nhã An Uyển Dao
// xoa đầu //
Một cái xoa đầu rất khẽ, không vồn vã, không dỗ dành.
Nhưng đủ để cô khựng người lại
Như thể lần đầu trong đời, được ai đó chạm vào mà không mang theo ý định thương hại.
Bà cất giọng
Nhã An Uyển Dao
Nhã An Uyển Dao
Đi theo ta
Dương An Yên Ly
Dương An Yên Ly
// gật đầu //
Dương An Yên Ly
Dương An Yên Ly
// mắt cụp xuống //
Nhưng bàn tay vẫn siết lấy tà váy, như muốn giữ lại chút hơi ấm vừa thoáng qua trên mái tóc mình.
Chapter
1 Chương 1: Bóng Đêm Đón Nhận
2 Chương 2: Như Nhau Cả Sao ?
3 Chương 3: Ký Danh Trong Bóng Tối
4 Chương 4: Váy Trắng, Máu Lặng
5 Chương 5: Mái tóc, Và Một Bàn Tay
6 Chương 6: Giấc Mơ Có Thật ?
7 Chương 7: Em Không Nên Thấy
8 Chương 8: Một Điều Chờ Được Giải Mã
9 Chương 9: Sương Đêm Chưa Tan
10 Chương 10: Ly Sữa Và Lời Dặn Dò
11 Chương 11: Không Còn Là Bình Thường
12 Chương 12: Máu Không Trở Lại
13 Chương 13: Mùi Máu Đầu Tiên
14 Chương 14: Bắt Đầu Từ Một Giọt
15 Chương 15: Không Được Quên Mình
16 Chương 16: Ta Không Can Thiệp Nữa
17 Chương 17: Em Tin Anh
18 Chương 18: Chỉ Được Nghe Lời Tôi
19 Chương 19: Khát
20 Chương 20: Không Chỉ Là Máu
21 Chương 21: Bảo Vệ ?
22 Chương 22: Giữa Thú Đói Và Mùi Máu
23 Chương 23: Khát, Và Sợ Khát
24 Chương 24: Cô Ấy Không Phải Của Cậu
25 Chương 25: Gọi Tên Anh
26 Chương 26: Thứ Tôi Chưa Kịp Nuốt
27 Chương 27: Đứng Đợi, Không Chạy
28 Chương 28: Một Giây Thôi, Không Hơn
29 Chương 29: Một Khi Để Lại Dấu
30 Chương 30: Không Phải Lúc Này
31 Chương 31: Buộc Từ Máu
32 Chương 32: Đừng Dạy Máu Cách Lựa Chọn
33 Chương 33: Dù Chỉ Một Vết Nhỏ, Anh Cũng Sẽ Nhìn Ra
34 Chương 34: Đem Nó Về Để Dạy Cách. Không Phải Để Sợ
35 Chương 35: Máu Em, Quyền Anh
36 Chương 36: Một Chỗ Thuộc Về
37 Chương 37: Đừng Ở Trong Phòng Mãi
38 Chương 38: Mẹ
39 Chương 39: Ánh Nhìn Không Nên Chạm Đến
40 Chương 40: Không Đơn Thuần
41 Chương 41: Giữa Chúng Ta Có Một Điều Không Nên Gọi Tên
42 Chương 42: Tôi Không Muốn Em Thuộc Về
43 Chương 43: Cơn Khát Không Dành Cho Kẻ Biết Đợi
44 Chương 44: Đừng Nghĩ Anh Hiền
Chapter

Updated 44 Episodes

1
Chương 1: Bóng Đêm Đón Nhận
2
Chương 2: Như Nhau Cả Sao ?
3
Chương 3: Ký Danh Trong Bóng Tối
4
Chương 4: Váy Trắng, Máu Lặng
5
Chương 5: Mái tóc, Và Một Bàn Tay
6
Chương 6: Giấc Mơ Có Thật ?
7
Chương 7: Em Không Nên Thấy
8
Chương 8: Một Điều Chờ Được Giải Mã
9
Chương 9: Sương Đêm Chưa Tan
10
Chương 10: Ly Sữa Và Lời Dặn Dò
11
Chương 11: Không Còn Là Bình Thường
12
Chương 12: Máu Không Trở Lại
13
Chương 13: Mùi Máu Đầu Tiên
14
Chương 14: Bắt Đầu Từ Một Giọt
15
Chương 15: Không Được Quên Mình
16
Chương 16: Ta Không Can Thiệp Nữa
17
Chương 17: Em Tin Anh
18
Chương 18: Chỉ Được Nghe Lời Tôi
19
Chương 19: Khát
20
Chương 20: Không Chỉ Là Máu
21
Chương 21: Bảo Vệ ?
22
Chương 22: Giữa Thú Đói Và Mùi Máu
23
Chương 23: Khát, Và Sợ Khát
24
Chương 24: Cô Ấy Không Phải Của Cậu
25
Chương 25: Gọi Tên Anh
26
Chương 26: Thứ Tôi Chưa Kịp Nuốt
27
Chương 27: Đứng Đợi, Không Chạy
28
Chương 28: Một Giây Thôi, Không Hơn
29
Chương 29: Một Khi Để Lại Dấu
30
Chương 30: Không Phải Lúc Này
31
Chương 31: Buộc Từ Máu
32
Chương 32: Đừng Dạy Máu Cách Lựa Chọn
33
Chương 33: Dù Chỉ Một Vết Nhỏ, Anh Cũng Sẽ Nhìn Ra
34
Chương 34: Đem Nó Về Để Dạy Cách. Không Phải Để Sợ
35
Chương 35: Máu Em, Quyền Anh
36
Chương 36: Một Chỗ Thuộc Về
37
Chương 37: Đừng Ở Trong Phòng Mãi
38
Chương 38: Mẹ
39
Chương 39: Ánh Nhìn Không Nên Chạm Đến
40
Chương 40: Không Đơn Thuần
41
Chương 41: Giữa Chúng Ta Có Một Điều Không Nên Gọi Tên
42
Chương 42: Tôi Không Muốn Em Thuộc Về
43
Chương 43: Cơn Khát Không Dành Cho Kẻ Biết Đợi
44
Chương 44: Đừng Nghĩ Anh Hiền

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play