Chap 2

Tiếng chuông từ ngoài cửa vang lên
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Ai thế
Vệ sĩ
Vệ sĩ
Dạ là một người phụ nữ
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Mở cổng đi
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
/Chạy vào/
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
Dạ em chào chị....chị ơi..../liên tục cúi người/
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
Em...em có nhận được định....vị-/ngước mặt lên/
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
Chị!.../sưỡng người/
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
.....
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Em bình tĩnh đi
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Thằng bé an toàn
Hai người nhìn nhau thật lâu, ánh mắt của họ chất chứa những tâm tư giấu kín, đầy nỗi nhớ nhung
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mẹ...mẹ ơi
Giọng nói em từ đằng sau vang lên gọi tiếng "mẹ" khiến tất cả mọi người quay lại nhìn
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
/quay ra/
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
Con....con/vui mừng/
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
/chạy lại phía em/
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
Sao con lại ở đây
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
Đi đâu để mẹ phải tìm hả
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
Có biết mẹ sợ lắm không
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
......
Mẹ em đi đến mà nắm lấy tay em rung liên hồi, nước mắt lã chã rơi xuống
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Con xin lỗi ạ hức....hức
Nhìn thấy mẹ khóc mà em cũng bất giác mà khóc theo
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
Đưa người mẹ xem nào, có sao ở đâu không
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
Vừa nãy có sấm chắc con sợ lắm phải không
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
Lần sau không được tự ý bỏ đi như vậy nghe chưa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng ạ...con xin lỗi hức
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Mấy đứa ơi
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Tranh thủ trời đang tạnh thì bác đặt xe cho mấy đứa về nhá
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Muộn rồi không về sớm là tí mưa to đấy
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Mẹ mấy đứa cũng đang đợi mấy đứa về rồi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Trời chán vậy
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Thôi tớ cũng buồn ngủ lắm rồi
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Pai pai Kiều về đây
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ây chờ với
Và cuối cùng trong nhà cũng chỉ còn lại em, anh và hai người mẹ của mình
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Em trông bé nó kiểu gì mà để nó lạc vậy
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
Tại...tại em sơ ý quá....
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
May mà con vẫn giữ chiếc vòng định vị....không thì....
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không không phải tại mẹ cháu đâu ạ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tại cháu không chịu ăn cơm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mẹ cháu mắng cháu nên cháu định bỏ nhà
Thì ra là bướng từ nhỏ
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
/cười/
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Cháu dễ thương thật đấy
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Thôi thì...
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Nay để thằng bé ngủ lại đây
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Chắc gần vài năm rồi bác chưa gặp cháu đấy
Mẹ anh tiến lại gần em, nhẹ nhàng đưa tay xoa mái tóc đang ướt nhẹm đó mà khẽ cười
Em thì đứng đó tròn mắt nhìn bà, vì em không biết mình đã gặp bà lúc nào, đây là lần đầu tiên mà
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
.....
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Em thấy được chứ/nhìn mẹ em/
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Để thằng bé ngủ cùng thằng Quang Anh
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
Dạ được ạ....
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
/mỉm cười/
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Quang Anh con cho em ngủ cùng chứ/quay sang anh/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vâng ạ/gật đầu/
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Thế thì con dắt em lên phòng đi
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Còn..../nhìn mẹ em/
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Nay cũng ở lại nha
Mẹ Đức Duy
Mẹ Đức Duy
Dạ...được/chần chừ/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh dẫn em đi tắm nhé
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nắm lấy tay em/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng ạ/túm quần đi theo anh/
Thân hình em vốn dĩ đã nhỏ, cộng thêm chiếc quần vừa bị thẫm nước mưa nặng chịch, vì thế em phải giữ nó mãi cho nó khỏi tuột xuống.
Phòng anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Phòng anh có sẵn nước nóng rồi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Giờ đi lấy quần áo để thay nhé
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng em không có quần áo ở đây
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không sao anh có thể cho em mượn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mà....
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nhìn tổng quát em từ dưới lên/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sao ạ/nghiêng đầu/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em nhỏ quá
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mặc đồ của anh sẽ không vừa mất
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em lấy dây chun buộc lại cũng được ạ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hay để anh tìm thử xem có cái quần nào nhỏ nhỏ không ha
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng ạ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/lục lọi tủ quần áo/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
A! Đây /lấy một chiếc quần sâu trong tủ ra/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cái quần này giờ anh không mặc được nữa
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chắc em sẽ mặc vừa đấy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng ạ/nhận lấy/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Áo thì..../suy nghĩ/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Áo nào cũng được ạ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em mặc được hết
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy em mặc áo hình con cừu này nhá
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/lấy chiếc áo ra cho em/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em cảm ơn/nhận lấy/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Áo xinh vậy ạ/ngắm nghía/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu em thích thì anh có thể cho em đó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ừm...thế kì lắm ạ, em không nhận đâu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có gì mà kì
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dù gì anh cũng không thích chiếc áo đó lắm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em cứ lấy nó đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thật không ạ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thật
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thế em cảm ơn nhiều lắm ạ/cười xinh/
Chiếc áo phông trắng in hình chú cừu bông đáng yêu đến nỗi khiến em cứ đứng đó nhìn mãi không thôi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/khẽ mỉm cười/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Giờ mình đi tắm ha/lấy đồ của mình/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Gật đầu đi theo anh
Trong nhà tắm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Woa nhà anh có bồn tắm ạ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừ nhà em không có à
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ có nhưng mà mẹ em bảo em còn nhỏ nên không được dùng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thì nay tắm chung cùng anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vui lắm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bọn mình sẽ được tha hồ nghịch nước
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tắm....tắm chung ạ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đúng rồi/thản nhiên/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có chuyện gì à
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ...dạ em.../chần chừ/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em....ngại/đỏ mặt/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có gì mà ngại
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh thấy bình thường mà
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tại em cũng chưa tắm chung với ai bao giờ ạ nên....
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy hả
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không sao đâu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng có ngại
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh cũng hay tắm chung với mấy thằng Đăng, Dương, Hùng mà
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vui lắm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tắm xong em sẽ thích cho coi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ....dạ vâng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em mau cởi đồ ra đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhanh lên
Nói rồi anh cởi đồ mình ra để vào bồn tắm
Em thì chần chừ một lúc nhưng vẫn cởi đồ mình ra vào tắm chung với anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/tròn mắt nhìn em/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em...em dính gì ạ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em bị gầy à
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Kệ....kệ em/ngại/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lêu lêu đồ gầy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Gầy như thế chẳng ai chơi cùng đâu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không...không phải mà
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
M...Mai em...mập
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Gầy thế chẳng mập được đâu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không ai chơi cùng cho mà coi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không có em không gầy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Plè/lè lưỡi trêu em/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh bảo này
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
D...dạ...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
May mà em gặp anh đấy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không thì....
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thì sao ạ....
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hù/hù em/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
A!/giật mình nhưng vẫn nhìn anh/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không thì...em sẽ bị ma bẻ xương
Anh nói với giọng thì thầm, hai mắt trợn tròn lên nhìn em làm em lạnh sống lưng mà run lên.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không.....không có mà/rưng rưng/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thật mà anh không nói đùa
Thấy em sợ như thế anh càng được đà tiến tới trêu em mạnh tay hơn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lúc đó đầu em sẽ bị bẻ rắc...rắc như này nè/diễn tả/
Và rồi....
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Oa oa....oa.../khóc lớn/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/giật mình/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Oa hức....oa oa/nức nở/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
N...này....
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh đùa mà
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
OA OA....OA HỨC.../khóc to hơn/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng khóc nữa
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh không trêu nữa rồi còn gì
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh xin lỗi....
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Oa...oa...hức....
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*Làm gì bây giờ*
Trêu em cho cố đi, rồi giờ em khóc lại chẳng biết dỗ. Anh cứ ngồi đó hết xin lỗi rồi năn nỉ em thôi khóc, em thì cũng không vừa, thấy anh ngồi khổ sở vì dỗ mình thì lại cố khóc to hơn làm anh càng lúng túng chẳng biết nên làm gì tiếp theo.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ừm..../suy nghĩ/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh có súng nước nè/bắn nước vào người em/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Oa....oa oa hức/giật lấy chiếc súng ném xuống đất/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hay...hay để anh tạo bọt cho em chơi nhé
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/xịt xà phòng ra tay rồi tạo bọt/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nè nhìn giống kem chưa/giơ ra trước mặt em/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Oa....hức oa/hất tay anh ra/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*khóc dai quá vậy*
Bỗng nhiên một quả bóng xà phòng bay tới chỗ em
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ư...../ngừng khóc nhìn quả bóng/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/chạm vào quả bóng/
Tách
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ơ....nổ rồi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em thích quả bóng như thế không
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có ạ/nhìn anh/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Để anh
Nói rồi anh bắt đầu lấy một ít xà bông, xoa xoa đều ra tay rồi nhẹ nhàng thổi ra một quả bóng to.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Woa to thế ạ/bắt lấy quả bóng nhẹ nhàng/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nó không nổ luôn/cười khúc khích/
Những quả bóng lấp lánh cứ thế bay quanh đầy trong nhà tắm, em cũng quên mất luôn chuyện mình vừa khóc mà chơi với bong bóng. Dưới ánh đèn vàng ấm khắc xuống, xuất hiện hai em bé đang ngồi chơi bóng vui vẻ và đáng yêu.
Tắm xong
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhanh lên ra đây anh sấy tóc cho
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng em chưa mặc đồ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ai bảo trong đó lo chơi bóng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhanh lên không ông sấm bắt đấy
Anh mang sấm ra để dọa em khiến em không khỏi sợ hãi mà vớ đại chiếc khăn tắm trên kệ choàng vào người rồi nhanh chân chạy ra để anh sấy tóc.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/sấy tóc cho em/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
* Em ấy xinh quá *
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh ơi /ngước lên/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Gì thế
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh tên gì
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Còn em là-
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hoàng Đức Duy/cắt lời em/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng ạ/cười/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Khi nào anh dạy em thổi bóng nha
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em thích được thổi bóng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Oke khi nào mấy đứa mình tắm chung tiếp rồi anh dạy cho
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng ạ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ngồi đung đưa chân/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Xong rồi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em mặc đồ đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/chạy đi mặc đồ/
Vài phút sau
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ra ngoài/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em mặc xong rồi
Anh đang sắp xếp giường để ngủ ,nghe thấy em nói thì liền quay ra
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/lại một lần nữa đơ người/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*đáng....đáng yêu vậy*
Em mặc chiếc áo cừu bông rộng qua tới đầu gối, chiếc áo màu trắng càng làm nổi bậy lên làn da trắng hồng của em. Chiếc quần vì là quần hồi nhỏ của anh nên khi em mặc nó đã bị chiếc áo hơi che mất
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đâu là chỗ ngủ của em ạ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hai đứa mình nằm chung nha
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có một giường thôi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng/nhảy lên giường/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Phòng anh thơm quá
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hì chắc thế
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tắt đèn nha
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/nằm xuống/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng ạ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/tắt đèn/
Căn phòng đang sáng, tắt đèn thì liền chuyển sang tối thui
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
A! Anh đâu gòi/không thấy gì/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh đây/chạm vào người em/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
A!/giật mình/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nằm xuống/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh đâu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ôm lấy em/ thấy anh chưa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không em không thấy gì cả
Dù không thấy anh nhưng em vẫn cảm nhận được hơi ấm từ anh truyền sang nên yên tâm hơn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tìm anh chi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh bị ông sấm bắt rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không không được bắt Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ôm anh đi để ông sấm không bắt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng vâng
Nghe thấy vậy em liền quay sang ôm chặt lấy anh để bảo vệ anh khỏi ông sấm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đúng rồi ôm như thế
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chúng mình sẽ không bị bắt đâu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh ơi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hửm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lần sau em qua nhà anh chơi tiếp nhá
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Được không ạ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em sang lúc nào cũng được
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhỡ hôm ấy anh không có nhà thì sao
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh luôn có nhà để chơi cùng em
Anh nhẹ nhàng xoa đầu em để cho em dễ ngủ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vâng ạ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ấm quá~
Một lúc sau thì cả hai đứa trẻ cũng vài giấc ngủ ngon lành, ôm chặt lấy nhau vì sợ đối phương sẽ bị ông sấm bắt đi mất
Ánh trăng ngoài cửa sổ khẽ soi hai hình bóng trẻ thơ ấy
Đúng là....ngây thơ thật
End

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play