[MilkLove] Dưới Vòng Tay Định Kiến
Ánh Sáng Trong Lồng Kính
Tiết học buổi sáng thứ 3 bắt đầu
Không khí trong lớp 11A yên ắng, chỉ còn tiếng phấn nghiến lên bảng và tiếng gió lướt qua ô cửa sổ
Milk, cô ngồi bàn cuối, tay chống cằm, đôi mắt mơ hồ nhìn ra bầu trời xám bên ngoài
Tối hôm qua cô không ngủ được
Những cái tát, lời nhục mạ, ánh mắt khinh miệt của Tawan… tất cả đều đè lên tim cô. Nhưng cô vẫn như mọi ngày, vẫn ngồi đó - hoàn hảo, bất khả xâm phạm
Bỗng thầy giáo đột ngột lên tiếng
Tổng hợp nv phụ nam
: Milk, em lên giải câu số 5 này giúp thầy
Cô chậm rãi đứng lên, giải bài toán khó như một cái máy
Sau vài giây, bảng đã đầy nét viết rõ ràng - hoàn hảo
Thầy giáo nhìn rồi gật đầu
Tổng hợp nv phụ nam
: Em vẫn làm tốt như mọi khi
Cả lớp nhìn cô, vài ánh mắt ngưỡng mộ, vài ánh mắt thì đố kị
Nhưng Love - ngồi hàng ghế thứ 3 - chỉ nhìn vào bàn tay đang siết nhẹ của cô khi cầm phấn. Những ngón tay trắng muốt, lạnh ngắt và có phần run run
Sau tiết học, Love bước ra hành lang, đúng lúc Milk đi ngang qua
Nàng thấy vậy liền nhẹ nhàng lên tiếng
Loverrukk Pattranite Limpatiyakorn
Hôm nay… cậu mệt à?
Cô chỉ khựng lại 1 giây. Rồi nhanh rời đi. Không đáp
Nàng vẫn đứng đó, nhỏ giọng:
Loverrukk Pattranite Limpatiyakorn
Không ai thấy… nhưng tôi thấy
Cô quay lại, nhìn thẳng vào mắt nàng - người duy nhất dám nói với cô bằng ánh mắt không khúm núm, cũng chẳng ngưỡng mộ. Chỉ có sự dịu dàng và thật thà
Milk Pansa Vosbein
//thấp giọng//
Milk Pansa Vosbein
Đừng xen vào chuyện của người khác
Loverrukk Pattranite Limpatiyakorn
//khẽ cười//
Loverrukk Pattranite Limpatiyakorn
Ừ, vậy nếu cậu mệt… thì có thể tìm tôi
Milk đứng lặng 1 lúc rồi quay người rời đi
Buổi chiều, sân trường sau giờ học
Cô ngồi trên băng ghế đá gần khu nhà kho sau trường - nơi ít người qua lại
Cô mở điện thoại, đọc lại tin nhắn mà bố mình gửi:
Anurak Vosbein
💬: Tháng sau có bữa tiệc với cổ đông. Mày phải đi cùng bố. Ăn mặc tử tế vào. Đừng làm tao mất mặt
Từ khi nào cô còn đủ mặt mũi để ai đó xem trọng?
Bỗng một bóng người xuất hiện
Tay nàng cầm một chai nước lọc và một hộp bánh mì trứng
Nàng đưa đồ ăn ra trước mặt cô:
Loverrukk Pattranite Limpatiyakorn
Cậu chưa ăn gì
Milk Pansa Vosbein
//nhìn đồ ăn, nhíu mày//
Milk Pansa Vosbein
Ai bảo cậu tôi chưa ăn?
Loverrukk Pattranite Limpatiyakorn
//ngồi xuống cạnh cô//
Loverrukk Pattranite Limpatiyakorn
Tôi thấy cậu luôn bỏ bữa trưa, hiếm lắm mới ăn một lần
Loverrukk Pattranite Limpatiyakorn
Cậu cắn răng chịu đựng được
Loverrukk Pattranite Limpatiyakorn
Những dạ dày đâu biết diễn như gương mặt đâu
Nàng nhẹ giọng, ánh mắt chân thành nhìn cô
Loverrukk Pattranite Limpatiyakorn
Tôi không phải thương hại cậu
Loverrukk Pattranite Limpatiyakorn
Nhưng tôi hiểu cảm giác bị đặt vào khuôn mẫu, sống cho người khác hơn cho chính mình
Cô sững người, rồi cầm lấy chai nước và hộp bánh mì trứng
Không cảm ơn, không phản bác. Nhưng đó là lần đầu tiên - cô nhận lấy thứ gì từ một người khác (-nhóm bạn) với đôi tay không run
Ánh đèn vàng chiếu lên vết bầm tím nơi má trái - dù đã che kỹ bằng lớp phấn dày
Bên trong là một cuốn sổ cũ, bị giấu dưới đống hồ sơ học bổng
Cô lật trang đầu - là bức ảnh chụp hồi cô còn học tiểu học, khi cô còn biết cười vô tư cùng bạn bè. Khi chưa bị ép buộc thành “người con gái cả mẫu mực”, chưa phải cố gắng sống hoàn hảo từng hơi thở
Có vẻ người bên ngoài không kiên nhẫn nữa nên đã tự mở cửa
Tawan Kittisak Vosbein
//liếc//
Tawan Kittisak Vosbein
Bố gọi mày xuống
Tawan Kittisak Vosbein
//bước vào phòng, giọng đắc thắng//
Tawan Kittisak Vosbein
Thấy chưa?
Tawan Kittisak Vosbein
Bố có lý
Tawan Kittisak Vosbein
Còn mày là thứ ích kỷ. Không ai cần mày trong cuộc đời này cả
Tawan Kittisak Vosbein
//tiến đến sát tai cô, thì thầm//
Tawan Kittisak Vosbein
Nếu mày biến mất, chắc mọi người sẽ nhẹ nhõm lắm đấy
Nói xong Tawan liền xoay người rời đi
Milk ngồi sụp xuống sàn, nước mắt rơi không ngừng
Lật úp xuống mặt đất - như chính cuộc đời cô đang bị chôn vùi
Milk đến trễ, mắt cô vẫn còn đỏ. Nhựng cô vẫn ngồi vào bàn như thường lệ
Trên bàn cô có một hộp sữa, dán mẩu giấy:
Loverrukk Pattranite Limpatiyakorn
📝: Cậu không cần phải mạnh mẽ suốt đời đâu - Love
Milk cầm hộp sữa, đôi môi khẽ run
Cô quay ra cửa sổ, lần đầu tiên thấy ánh nắng không còn gay gắt như trước
Love mở điện thoại. Có một tin nhắn ẩn danh được gửi đến:
???
💬: cậu đang chơi đùa với lửa
???
💬: đừng tiếp cận Milk, nếu không muốn gặp rắc rối
Love nhìn dòng tin nhắn, ánh mắt trầm xuống. Nhưng nàng không xoá
Chỉ là lặng lẽ nhắn lại một dòng:
Loverrukk Pattranite Limpatiyakorn
💬: Tôi không sợ lửa. Tôi chỉ sợ người ta không còn ai để sưởi ấm
🥰 đừng xem chùa nữa, tim đi
Comments
GặP GáI Là BuỒI DáI TuNg TăNg
ê thg l*n m ko bt tôn trọng à
2025-06-02
2