(ĐN KNY) Chú Cảnh Sát, Đừng Nghiêm Nghị Thế Với Người Yêu
Chương 2
Khi bước vào văn phòng giám sát
Việc đầu tiên Sanemi nhận ra không phải là xấp hồ sơ còn dang dở hôm qua
Mà là một viên kẹo tròn màu tím đặt ngay ngắn trên bàn làm việc
Cạnh chiếc cốc cà phê của anh
Gói bằng giấy bạc nhỏ, nơ bọc vặn hai đầu kiểu trẻ con hay thích
Và gắn thêm tờ giấy nhỏ ghi bằng chữ nắn nót
Uống cà phê đắng thì phải ăn kẹo ngọt nữa chứ. – Yume
Lát sau, anh cầm viên kẹo lên rồi lại đặt xuống
Shinazawa Sanemi
Con nhóc này…
Thật ra chính anh cũng không hiểu tại sao anh lại không vứt ngay vào thùng rác
Buổi trưa, vẫn trong tiết học
Sanemi đang đứng ở hành lang tầng ba thì nghe tiếng giày bước đến
Anh chưa kịp quay đầu thì giọng nói quen thuộc đã cho anh biết người đó là ai
Amino Yume
Chú ơi~ Em có chuyện muốn hỏi nữa
Anh không hỏi tại sao em lên đây giữa giờ học
Thay vào đó, Sanemi quay lưng bỏ đi, để lại câu lạnh như thép
Shinazawa Sanemi
Không nhận đồ ăn không rõ nguồn gốc
Shinazawa Sanemi
Và đừng để lại thứ linh tinh trên bàn làm việc
Yume đi theo sau như cái đuôi
Amino Yume
Ơ, chú không thích kẹo việt quất à?
Shinazawa Sanemi
Không thích mấy trò nhí nhố
Amino Yume
Vậy em phải để gì chú mới vui?
Shinazawa Sanemi
Em nghĩ đây là trò chơi chắc?
Sanemi dừng lại, xoay người, ánh mắt lạnh đi rõ rệt
Nhưng thay vì lùi bước, em nhún vai, cười tươi
Amino Yume
Không phải trò chơi
Amino Yume
Em thật lòng quan tâm mà
Shinazawa Sanemi
Tôi không cần học sinh quan tâm
Amino Yume
Ừa. Nhưng chú là người đầu tiên em thấy đỏ mặt khi bị học sinh trêu đó
Sanemi nghiêng đầu, giọng trầm thấp
Shinazawa Sanemi
Em nên chú ý ranh giới, Yume
Đột nhiên em cười nghiêng đầu, lúm đồng tiền hiện rõ, giọng nhỏ nhẹ
Amino Yume
Vậy chú nói thử xem... nếu em vượt ranh giới thì chú sẽ làm gì?
Chiều hôm ấy, Sanemi không về thẳng như thường lệ
Anh ở lại văn phòng, nhìn viên kẹo việt quất suốt mười lăm phút
Cuối cùng, anh gỡ lớp giấy bọc
Vị ngọt nhẹ tan trên đầu lưỡi
Trong camera hành lang, Sanemi lướt qua lại đoạn clip ban sáng
Có một khung hình ghi lại khoảnh khắc Yume lén bỏ thứ gì đó lên bàn làm việc trước giờ anh vào
Anh dừng khung hình đúng lúc em cúi người khuôn mặt nghiêng nghiêng, khóe môi cong lên tinh quái
Shinazawa Sanemi
Con nhóc này…
Nhưng không giấu nổi nét cười nhẹ ở khóe miệng
Comments