[RHYCAP] Lời Thề Dưới Ánh Trăng
Chap 𝟑
ALinh
Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa /hóa thú/
Đêm ở Quảng Ngãi năm 1964 buông xuống thật êm đềm, mang theo cái se lạnh đặc trưng của vùng đất miền Trung
Trong căn nhà nhỏ, ánh đèn dầu hiu hắt tỏa ra hơi ấm, chiếu rọi mâm cơm giản dị nhưng đầy ắp tình thương. Mẹ Hà, Quang Anh và Đức Duy quây quần bên nhau. Tiếng đũa chạm bát lách cách, tiếng trò chuyện rôm rả xua tan đi sự tĩnh mịch của màn đêm
Bữa tối của họ thật đơn sơ, đúng chuẩn một gia đình Việt Nam vào những năm tháng ấy. Mâm cơm có đĩa rau luộc xanh mướt, bát cà muối mặn mặn giòn giòn, và món cá kho riềng thơm lừng, thịt cá săn chắc thấm đẫm gia vị
Dù chỉ là những món ăn quen thuộc, nhưng đối với Quang Anh, đây lại là bữa cơm ngon nhất đời cậu
Cậu chưa bao giờ cảm nhận được sự hạnh phúc đến khó tả như bây giờ, một cảm giác ấm áp lan tỏa trong lồng ngực khiến lòng cậu nghẹn lại
Mẹ Hà tinh ý nhận ra sự khác lạ trên gương mặt con trai. Bà khẽ hỏi với giọng đầy quan tâm
Phạm Ngọc Hà (mẹ CAPTAIN BOY)
Quang Anh sao con lại khóc, cơm không ngon hay người con không được khỏe sao?
Quang Anh cố gắng kìm nén cảm xúc, nhưng giọng cậu vẫn nghẹn ngào
Nguyễn Quang Anh
Dạ không, do... do cơm ngon quá thôi ạ
Cậu mỉm cười, nụ cười hạnh phúc đến ứa nước mắt.
Sau bữa cơm, mẹ Hà dọn dẹp rồi dặn dò Đức Duy không được "ăn hiếp" anh, rồi bà cũng về phòng ngủ của mình.
Tối đó, Quang Anh và Đức Duy ngủ chung trên chiếc giường tre cũ
Nguyễn Quang Anh
Ơi, anh đây
Hoàng Đức Duy
Anh biết không...
Thằng bé bi bô kể đủ thứ chuyện: về những vì sao lấp lánh trên bầu trời đêm, về những cuộc chiến tranh đang diễn ra ngoài kia, và về những người lính dũng cảm
Quang Anh chỉ nhẹ nhàng gật đầu, lắng nghe từng lời em nói với tất cả sự trân trọng
Nói hồi lâu, Đức Duy bỗng thiếp đi, hơi thở đều đều. Quang Anh ân cần đắp chăn cho em, khẽ vuốt mái tóc mềm
Nhìn em ngủ say, cậu bất lực nói thầm
Nguyễn Quang Anh
Ai ép em nói mà nói nhiều đến mức mệt lả ngủ gật thế. Đúng là đồ ngốc!
Thế rồi, Quang Anh cũng nằm xuống ngủ cạnh em. Trong màn đêm sâu thẳm, hai đứa trẻ nắm tay nhau, cùng vượt qua những lo toan của cuộc sống, cùng mơ những giấc mơ bình yên
Bàn tay nhỏ bé của Đức Duy nằm gọn trong tay anh, như một lời khẳng định về tình thân, về hơi ấm gia đình giữa những ngày tháng đầy biến động
ALinh
Gửi đến ai đó tên BH
ALinh
Chúc zợ tui ngủ ngoan
Comments
Cọng lông nack của Cáp tần
bà mẹ m ms ra truyện mà đòi hot
2025-06-05
1
trang dương
bà nào đó đã nha
2025-06-08
1
Bunn◖⚆ᴥ⚆◗
quá trời quá đất ròi đó =))
2025-06-05
1