Chap 3: Làm người yêu của tôi !
NV phụ
Bác sĩ: Cậu chỉ là 1 thằng nhóc còn học đại học lấy đâu ra nhiều tiền như vậy chứ ?
Đại Hằng
Nhà cháu giàu cháu có thể.
Sau 1 lúc nói chuyện rất lâu anh mới rón rén bước vào phòng sợ làm cậu tỉnh giấc.
Đại Hằng
// ngồi xuống chiếc ghế nhựa bên cạnh giường, nhìn cậu //
Đầu cậu quấn một lớp băng gạc mỏng điểm vài vết loang lổ máu.
Cánh tay thon dài bị bọn khốn đó bẻ gãy đã được băng bó và nắn lại.
Dưới ánh sáng của đèn bệnh viên khuôn mặt thanh tú của Thu Lạc vốn đã trắng giờ lại thêm chút nhợt nhạt.
Đường nét tinh xảo của khuôn mặt cậu phảng phất dưới ánh đèn nhìn như một con búp bê sứ xinh đẹp.
Thu Lạc
// lờ mờ tỉnh dậy //
Thu Lạc
// đưa tay dụi mắt //
Đại Hằng
Thu Lạc ! Thu Lạc !
Đại Hằng
Cậu tỉnh dậy rồi à ?
Đại Hằng
Cuối cùng cậu cũng tỉnh rồi..
Đại Hằng
// nắm lấy bàn tay của Thu Lạc //
Đại Hằng
Cậu có biết tôi lo cho cậu lắm không hả... ?
Đại Hằng
// nước mắt trực trào sắp rơi //
Thu Lạc
Xin... Xin lỗi... 💦💦💦
Thu Lạc
// bối rối, có chút áy náy //
Đại Hằng
Cậu có thấy đau ở đâu không ?
Đại Hằng
Có thấy mệt không ?
Thu Lạc
Ừm... đầu tôi có chút đau...
Thu Lạc
Người hơi hơi nhức một chút.
Thu Lạc
Còn lại thì tôi không sao rồi..
Đại Hằng
Để tôi gọi bác sĩ.
Đại Hằng
// đi ra ngoài //
NV phụ
Bác sĩ: // kiểm tra cho cậu //
NV phụ
Bác sĩ: bây giờ thì không sao rồi chỉ cần tĩnh dưỡng 1 thời gian, nhưng sau này có thể thỉnh thoảng sẽ bị đau đầu nhẹ.
Đại Hằng
Vâng cảm ơn bác sĩ.
NV phụ
Bác sĩ: // rời đi //
Đại Hằng
Cậu không sao chứ ?
Đại Hằng
Có còn thấy khó chịu ở đâu không ?
Đại Hằng
// trong đáy mắt thoáng hiện một tia áy náy và buồn bã //
Thu Lạc
Có chuyện gì sao...?
Đại Hằng
Những gì sau đây tôi nói đều là sự thật xin cậu hãy tin tôi !
Đại Hằng
// nắm lấy đôi bàn tay của Thu Lạc hơi siết nhẹ nó //
Thu Lạc
* xem ra chuyện có chút nghiêm trọng *
Đại Hằng
Chuyện là lúc cậu vừa phẫu thuật xong tôi có nghe thấy mấy cô y tá nói chuyện.
Đại Hằng
Họ nói... // ấp úng //
Thu Lạc
* không phải là lúc mình đi kiểm tra dạ dày rồi phát hiện bị ung thư dạ dày chứ *
Đại Hằng
Họ nói cậu bị ung thư dạ dày.
Đại Hằng
Nhưng lúc cậu phát hiện ra là 1 tháng trước...
Đại Hằng
// nước mắt lã chã rơi //
Đại Hằng
Tại sao lúc đó cậu không nói với bọn tôi !?
Đại Hằng
Rõ ràng cậu có thể chữa khỏi nhưng tại sao lại không chữa !?
Thu Lạc
Tôi không muốn nói với các cậu là vì tôi sợ làm các cậu lo lắng, sợ làm các cậu lơ là việc học..
Thu Lạc
Tôi không muốn các cậu lo lắng vì tôi..
Thu Lạc
Cũng không muốn các cậu vì tôi mà làm chậm trễ việc học..
Thu Lạc
Nhưng cho dù tôi có thể chữa thì sao chứ...?
Thu Lạc
// cười tự giễu chính mình //
Thu Lạc
Tôi không có tiền...
Thu Lạc
Mà cho dù tôi có tiền người cần chữa là bố tôi mới đúng...
Thu Lạc
Nếu như tôi ích kỷ mà lấy tiền chữa cho bản thân mình thì bố tôi phải làm sao...?
Thu Lạc
Ai sẽ lo cho ông ấy ?
Thu Lạc
Không một ai cả....
Thu Lạc
Thế giới chính là tàn ác như vậy sao...?
Thu Lạc
Những lần bố tôi giúp họ, họ chỉ coi sự giúp đỡ đó của bố tôi là điều hiển nhiên..!
Thu Lạc
Họ không được trả lương đúng hạn bố tôi lấy tiền tiết kiệm ra giúp họ !
Thu Lạc
Họ không có việc làm bố tôi cũng tìm giúp họ !
Thu Lạc
Nhưng tiền có nhiều thế nào cũng chỉ như muối bỏ bể...
Thu Lạc
Những lần giúp đỡ trước đó không một ai nhớ ! Không một ai xem ! Không một ai để tâm !
Thu Lạc
Họ chỉ coi bố tôi là kẻ lấy tiền của bọn họ, là kẻ khiến họ rơi vào cảnh túng thiếu,...
Thu Lạc
Đến lúc bố tôi ngã bệnh ông ấy mới nhận ra...
Thu Lạc
Những người ông ấy giúp đỡ,... đều là một lũ sói mắt trắng...!
Thu Lạc
Không một ai đến giúp chúng tôi cả...
Thu Lạc
Thậm chí bọn chúng còn cười hả hê trước việc bố tôi ngã bệnh...
Đại Hằng
Tôi có thể giúp cậu.
Thu Lạc
Đã bao người nói câu này rồi ?
Thu Lạc
Khi tôi vừa mới có hi vọng họ lại hất tay đi cho tôi một cú ngã đau điếng...
Thu Lạc
Cậu cũng như bọn họ sao..?
Đại Hằng
Tôi sẽ không bao giờ giống bọn họ !
Đại Hằng
Cậu chỉ cần biết rằng khi nào cậu cần tôi vẫn sẽ luôn sẵn sàng để giúp cậu !
Thu Lạc
Không có bữa trưa nào miễn phí.
Thu Lạc
Chắc.. Cậu còn có điều kiện và yêu cầu nữa nhỉ ?
Thu Lạc im lặng một lúc lâu rồi gật đầu
Thu Lạc
Cậu nói thử xem nếu hợp lí tôi sẽ đồng ý với cậu.
Đại Hằng
Tôi sẽ bảo vệ cậu khỏi những tên khốn đó, có thể giúp cậu chữa bệnh cho bố cậu, có thể chữa khỏi bệnh cho cậu, có thể khiến cho lũ khốn đó không giám làm gì cậu mãi mãi về sau.
Đại Hằng
// khẽ nhếch khoé môi //
Đại Hằng
// nghiêng người về phía cậu, nâng cằm cậu lên buộc cậu phải nhìn thẳng vào mắt mình //
Đại Hằng
Làm người yêu của tôi !
Thu Lạc
// trừng mắt nhìn cậu //
( Thu Lạc kiểu: cj đứng im cj chết lặng )
Thu Lạc
Làm người yêu của cậu !?
Thu Lạc
Làm người yêu của cậu thì phải làm những gì ?
Đại Hằng
Lúc đó cậu sẽ biết được~
Đại Hằng
// cười nham hiểm //
Thu Lạc
Anh có đấm tôi không ?
Đại Hằng
Sao tôi lại làm như thế.
Đại Hằng
Vậy cậu có đồng ý phẫu thuật không ?
Đại Hằng
* nếu cậu không đồng ý tôi sẽ trói cậu lại, ép cậu phải phẫu thuật *
Thu Lạc
* cứ có cảm giác nếu như mình không đồng ý sẽ xảy ra chuyện gì đó không hay vậy *
Đại Hằng
Tôi đã đặt lịch sẵn rồi.
Thu Lạc
* cho nên là cho dù tôi có đồng ý hay không vẫn phải phẫu thuật à ? *
Thu Lạc
Tôi có chút buồn ngủ rồi..
Đại Hằng
Để tôi đỡ cậu nằm xuống.
Thu Lạc
Đợi khoẻ lại tôi phải đánh anh một trận nhớ đời mới được !
Đại Hằng
* ô nô vợ sắp đánh mình rồi hu hu *
Đại Hằng
* nhưng mà vợ dễ thương quá đi ! Đúng là vợ mình mà ~ *
( thôi anh đừng có tự luyến nữa Đại Hằng ơi )
Đại Hằng
Mai cậu không có tiết học đúng không ?
Đại Hằng
Thế thì không cần dậy sớm nữa đâu.
Đại Hằng
Cứ an tâm mà nghĩ ngơi đi.
Thu Lạc
Mai anh có tiết học không ?
Đại Hằng
Tôi cũng không có.
Đại Hằng
* AAAAAAA ! Vợ đang quan tâm mình kìa , vợ thích mình rồi đúng không nhỉ ? *
Đại Hằng
Giờ này ai nhắn vậy nhỉ ?
Chu Mạt
📱: Thu Lạc sao rồi ? Có nghiêm trọng không ?
Đại Hằng
📱: Thu Lạc không sao rồi cậu ấy vừa mới ngủ.
Vương Văn Đông
📱: Không sao rồi thì tốt quá
Vương Văn Đông
📱: ngày mai tôi không có tiết học còn Chu Mạt thì có 1 tiết văn từ 7 giờ đến 8 giờ rưỡi, khoảng chừng 9 giờ bọn tôi sẽ đến nơi.
Đại Hằng
📱: Tôi có chuyện muốn nói với các cậu..
Sau đó Đại Hằng cũng đã giải thích về vấn đề của Thu Lạc
Chu Mạt
📱: 1 mình cậu có đủ tiền không ?
Chu Mạt
📱: không đủ thì còn có bọn tôi.
Đại Hằng
📱: tôi thay Thu Lạc cảm ơn các cậu.
Trò chuyện 1 lúc rồi 2 người kia cũng đi ngủ
Anh nhìn cậu 1 lúc rất lâu rồi cũng đi ngủ theo.
Comments