Đại Hằng × Thu Lạc

Đại Hằng × Thu Lạc

Chap 1. Thu Lạc.. đừng làm tôi sợ mà...

Giải thích: *abc* : suy nghĩ //abc// : hành động, cảm xúc ABC : hét lớn (abc) : lời của tác giả abc_ : bị ngắt lời, không nói được tiếp 💦💦 : lo lắng 💢💢 : tức giận 📱 : nhắn tin
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
--------------------
Vào 1 buổi tối nọ.
Gió thổi hiu hiu, mát lạnh.
Thu Lạc dáng người cao gầy, trên người mặc 1 chiếc áo khoác màu đen đang đi trên đường trở về ký túc xá.
Tay cậu cầm một cái túi nilon đựng đồ ăn vặt.
Làn da trắng mịn dưới ánh đèn đường lại càng thêm trắng sáng.
Chợt 1 giọng nói the thé vang lên phía sau cậu.
Bà j đó ( mình quên tên rồi )
Bà j đó ( mình quên tên rồi )
Đứng lại !
Cậu quay đầu lại phía sau thì lại bắt gặp "người quen".
Thu Lạc
Thu Lạc
Bà muốn gì ?
Bà ta vẫy tay 1 cái.
Từ trong cái hẻm nhỏ gần đó 4-5 thằng du côn bước ra, đi về phía cậu.
NV phụ
NV phụ
1: Nhóc con à... Có người thuê ta lấy 1 cái tay của cậu.
NV phụ
NV phụ
1: Cậu hợp tác 1 chút ta sẽ không làm cậu đau đâu // cười gian xảo //
Thu Lạc
Thu Lạc
// lùi lại 2 bước //
Thu Lạc
Thu Lạc
Dừng lại !
Thu Lạc
Thu Lạc
Hành động của các người đã cấu thành hành vi gây rối trật tự công cộng.
Thu Lạc
Thu Lạc
Nếu các người đánh tôi sẽ thành tội cố ý gây thương tích.
Thu Lạc
Thu Lạc
Nhẹ thì phải bồi thường tiền thuốc cho nạn nhân.
Thu Lạc
Thu Lạc
Nặng thì các người có thể bị phạt tù.
NV phụ
NV phụ
2: Nhóc con rành luật nhỉ ?
NV phụ
NV phụ
2: Để tao xem mày kiêu ngạo được bao lâu.
NV phụ
NV phụ
1: // liếc nhìn thằng 3//
NV phụ
NV phụ
3: // gật đầu hiểu ý, dơ tay lao về phía cậu //
Thu Lạc
Thu Lạc
// giật mình theo phản xạ né sang 1 bên //
NV phụ
NV phụ
3: // vấp ngã // Mẹ kiếp mày dám né à !
NV phụ
NV phụ
3: Anh em nhào vô đánh nó !
Bọn chúng đánh đập cậu dã man.
Ý thức cậu dần có chút mơ hồ.
Ký túc xá
Chu Mạt
Chu Mạt
Thu Lạc đi mua đồ ăn sao mãi vẫn chưa thấy về nhỉ ?
Vương Văn Đông
Vương Văn Đông
Chắc cậu ta đi lạc sang Campuchia rồi. // cười cợt //.
Đại Hằng
Đại Hằng
// chợt nhận ra điều gì đó //
Chu Mạt
Chu Mạt
Đại Hằng cậu sao thế ?
Chu Mạt
Chu Mạt
Nhìn sắc mặt cậu có chút khó coi.
Đại Hằng
Đại Hằng
// đột nhiên mở mạnh của ký túc xá lao ra ngoài //
Đại Hằng
Đại Hằng
Không xong rồi... Nhanh đi theo tôi ! // nói vọng lại //
2 người còn lại tuy chưa hiểu chuyện gì, nhưng nhìn sắc mặt và giọng nói của Đại Hằng cũng ý thức được, có lẽ Thu Lạc xảy ra chuyện không hay rồi..
Họ đuổi theo nhanh chóng xuống tầng 1 thì thấy Đại Hằng bị dì quản lí ký túc xá chặn lại.
NV phụ
NV phụ
Dì quản lí ký túc xá: Gần 12 giờ đêm rồi các cậu còn đi đâu ?
Khi bọn họ nhìn lại thì thấy đã là 11h50 rồi.
Chỉ còn 10 phút nữa cửa ký túc xá sẽ đóng mà Thu Lạc vẫn chưa thấy trở về.
Chu Mạt
Chu Mạt
Dì ơi, bạn của bọn cháu đi mua đồ từ 8 giờ mà bây giờ tối muộn rồi mà vẫn chưa thấy về, bọn cháu gấp quá nên ra đây đi tìm cậu ấy. Dì cho bọn cháu ra tìm cậu ấy đi mà.
NV phụ
NV phụ
Dì quản lí ký túc xá: không thấy về thì có lẽ cậu ta ham chơi quá nên kh_
Vương Văn Đông
Vương Văn Đông
Không phải đâu dì ơi, cậu ấy bình thường hoàn toàn không chơi bời gì cả.
Đại Hằng
Đại Hằng
// gọi điện cho Thu Lạc //
Chỉ có 1 giọng nữ lạnh như băng vang lên.
Tút tút
Thuê bao quý khách người gọi hiện không liên lạc được vui lòng gọi lại sau.
Anh tắt máy rồi lại gọi thêm lần nữa.
Tút tút
Thuê bao quý khách người gọi hiện không liên lạc được vui lòng gọi lại sau.
Anh gọi điện cho cậu nhưng mãi vẫn không thấy cậu nghe máy.
Đại Hằng lúc này đã chút sốt ruột.
Vì anh bật loa ngoài nên 3 người còn lại đều nghe được.
Đại Hằng
Đại Hằng
Dì ơi_
NV phụ
NV phụ
Dì quản lí ký túc xá: thôi được rồi, nhưng trước 1h sáng các cậu phải quay trở về nếu không tôi sẽ khoá cửa đấy.
Đại Hằng
Đại Hằng
Vâng, bọn con cảm ơn cô !
Vương Văn Đông
Vương Văn Đông
Vâng, bọn con cảm ơn cô !
Chu Mạt
Chu Mạt
Vâng, bọn con cảm ơn cô !
3 người bọn họ vọt ra nhanh như chớp.
Bây giờ là 00h15
Trời tối đen chỉ còn lại ánh đèn đường lập loè làm ánh sáng.
Những ánh sao trên bầu trời chiếu sáng rất đẹp.
Trên đường chỉ còn lác đác 1 vài chiếc xe chạy qua lại.
3 người bọn họ chạy tới, mang theo sự hối hả như muốn xé tan sự tĩnh mịch trong đêm tối.
Vương Văn Đông
Vương Văn Đông
THU LẠC ! THU LẠC !
Chu Mạt
Chu Mạt
Đừng hét nữa, tối rồi mọi người đang ngủ nếu cứ hét như vậy lỡ người ra đánh thì sao .
Vương Văn Đông
Vương Văn Đông
Ừ nhỉ ..
Đại Hằng vô tình liếc qua con hẻm gần đó, như nghĩ đến điều gì đó, anh hơi hoảng sợ, bước đến.
2 người còn lại nhìn nhau một lúc rồi cũng chọn đi theo Đại Hằng.
Trong con hẻm tối đen như mực, Đại Hằng cầm điện thoại bật đèn flash lên.
Ánh sáng từ điện thoại chiếu rọi cả con hẻm.
Cậu liếc mắt nhìn quanh một lúc rồi đi đến phía sau của những cái thùng xốp người dân xung quanh vứt ở đấy.
Anh như thấy một điều gì đó, hoảng sợ đến nỗi không thốt nên lời nào được.
1 dáng người gầy gò nằm im lặng trên làn gạch lạnh lẽo.
Người đó tóc tai bù xù, có chút rối, trên cánh tay chi chít vết bầm xanh xanh tím tím, 1 tay dường như đã bị bẻ gãy.
Máu thịt be bét thấm lên chiếc áo khoác của cậu.
Đại Hằng
Đại Hằng
Thu Lạc ! Thu Lạc !
Đại Hằng
Đại Hằng
Cậu tỉnh dậy đi !
Chu Mạt
Chu Mạt
Thu Lạc !
Đại Hằng
Đại Hằng
Cậu đừng làm tôi sợ mà ... // lo lắng //
Chu Mạt
Chu Mạt
Nhanh gọi cứu thương.
Vương Văn Đông nhanh chóng gọi xe cứu thương đến.
Còn Chu Mạt thì gọi cho cảnh sát.
Chỉ có Đại Hằng im lặng ôm lấy cơ thể cậu, không nói lời nào.
----------HẾT----------
Hot

Comments

Hanna🎓

Hanna🎓

Đại Hằng đâu:) cứu vợ kìa

2025-06-28

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play