Chap 3

Nàng múc một tô cơm bưng lên phòng cô nhưng mà không dám gõ cửa
Nàng chần chừ một hồi thì lấy hết sức bình sinh mình mà gõ cửa phòng kêu cô
*cốc cốc cốc*
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Cô ba ơi
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Cơm của cô con đem lên rồi nè cô ba
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Vô đi cửa hong có khóa đâu
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Dạ cô ba ơi con...con hong có dám vô đâu thưa cô
Cô đi ra mở cửa cái cạch mặt cô sắt lẹm kéo tay nàng cái ạch vô trong đóng cửa cái rầm
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Cãi leo lẽo vậy ai mà cưới mày chắc tức chết luôn quá
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Dạ phận con bần hèn con hong mơ ước ai cưới con đâu thưa cô ba
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Thôi kệ mày
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Ngồi xuống đi
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Dạ..con hong dám đâu thưa cô
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Tao kêu mày ngồi xuống(quát)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Con...con
Cô đi tới trước mặt nàng đẩy vai nàng ngồi xuống giường
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Cô ba ơi con...
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Mày ngồi im đó
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Ông bà chủ mà vô thấy la con chết
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Ngoài tao ra ai dám la mày
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Tao không cho phép bất kì ai la mày ngoài tao
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Hiểu chưa
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Dạ...
Cô lấy tô cơm trong tay nàng đang cầm rồi xén một muỗng
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Há miệng ra
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Dạ(ngơ ngác)
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Tao nói mày há miệng ra
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Tao mệt rồi đó
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Tao còn phải đi ngủ nữa
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Nhưng mà...con ăn rồi cô ba
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Giờ mày lì đúng hong
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Hả(nạt)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Dạ..con ăn con ăn
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Tại mày hầu riêng nên tao mới đúc thôi
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Chứ còn lâu mà mày được cái phước đó nghe chưa
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Dạ...dạ cô ba
Cô đúc nàng ăn vừa đúc vừa ngắm nàng
Nàng ăn trong dễ thương lắm hai má phồng lên trong thật đáng yêu
Làm cô muốn cắn một cái
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
*vén tóc nàng lên*
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
*ngại*
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Cô...cô ba đừng có làm vậy con..
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Tao làm gì kệ tao
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Mày cấm được sao
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Con hong dám thưa cô
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Tắt đèn đi rồi lên đây ngủ với tao
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Hả
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
*nhíu mày*
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Dạ hong...được đâu cô ba
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Con phận đầy tớ con hong thể nào ngủ với chủ được
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Tại mày hầu riêng nên mày phải ngủ trong phòng tao
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Lỡ mày bỏ trốn hay ăn nằm với ai ở dưới ai biết được
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Con hong phải con người dễ dãi như vậy đâu
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Cô ba đừng nghĩ con như vậy
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Ai biết được mày
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Xuất xứ hèn mọn lang bang ngoài đường xó chợ được cha má tao đem về
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Ai biết bên trong của mày tốt lành gì chứ
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
*rưng rưng*
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Con hong phải con người như vậy
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Cô ba đừng có đặt điều vu khống con được không
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Con biết thân phận con nghèo hèn lang thang ngoài đường nhưng con sống trong sạch
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Hức...cô ba quá đáng vừa vừa phải phải thôi chứ
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Con cũng là con người mà
Cảm xúc của nàng dần bất ổn nước mắt cứ rơi dài trên má những lời nói khó khăn điều thốt ra từ miệng nàng
Nàng gục mặt xuống định bỏ ra ngoài nhưng cửa đã bị cô khóa từ khi nào
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
*kéo tay áo nàng*
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Đừng có đi
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Xin lỗi được chưa
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Thôi con hong có sao đâu
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Tao xin lỗi đừng đi được hong
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Tao lỡ miệng nói vậy thôi chớ hong có ý gì đâu
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
*nhìn cô*
Gương mặt xinh đẹp kia rơi nước mắt mếu máo khóc lóc trước mặt cô
Làm tim cô dần dần đau nhói muốn lao tới ôm chầm nàng mà an ủi
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Thôi ngồi xuống đi để tao đi tắt đèn cho
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Kêu tắt đèn thôi cũng lèo nhèo khóc
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
*mím môi*
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Ngủ được chưa
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Dạ vậy để con ngủ ở cái ghế trải đó cho
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Tao kêu lên ngủ
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Mày lại bắt đầu lì rồi đấy
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
*mếu*
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
/mẹ kiếp dễ thương chết mất/
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
E hèm...
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Lên ngủ đi tao cho phép đó
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Dạ..
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
*nhìn nàng*
Nàng rón rén đi lên giường rồi nằm ngay ngắn sát vách không dám nhúc nhích thở mạnh
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Mày nằm bình thường coi
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Như xác ướp vậy đó
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Thấy ghê muốn chết
Nàng bắt đầu thả lỏng người ra
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
*nhích người qua phía nàng*
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Tại tao sợ té thôi
Trần Mỹ Linh(nàng)
Trần Mỹ Linh(nàng)
Dạ...dạ
Nàng là người ở trong nhà thôi nhưng mà ăn ở gọn gàng sạch sẽ lắm nên người ngợm lúc nào cũng thơm tho
Không phải mùi nước hoa cũng chẳng phải mùi nào xa xỉ đó là mùi cơ thể nó quyến rũ cuốn hút khiến ai cũng mê mẩn nhất là cô
Nàng ngủ quên lúc nào không hay biết cô thì vẫn chưa ngủ được vì đây là lần đầu được ngủ chung với người khác
Cô xoay qua nhìn nàng khẽ cười thích thú
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
*lấy ngón tay mình đưa lên ấn vô má nàng*
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Mềm dễ sợ
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Ngủ cũng đẹp nữa hả
*chụt*
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
*hôn trán nàng*
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Hong biết hong biết gì hết(xoay qua chỗ khác)
Sáng hôm sau
Nàng quen thức dậy sớm rồi mới có 5 giờ sáng thôi
Nàng thấy bàn tay của người bên cạnh đặt lên eo mình gương mặt xinh đẹp của người đó cứ dí sát cổ nàng
Làm nàng ngại đỏ mặt không biết làm gì nên nhẹ nhích người không dám cự mạnh
Nàng len lén mở cửa đi ra ngoài làm việc như thường
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Ưm...(cự quậy)
7 giờ sáng
Cơn nắng chói đã làm cô tỉnh giấc cô nheo mắt rồi xoay qua không thấy nàng đâu liền bật tức đi ra rửa mặt
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Thằng Tý đâu
Tý
Dạ cô ba kêu con
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Con Mỹ Linh đâu rồi
Tý
Dạ chị Mỹ Linh đi chợ rồi thưa cô ba
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Đi chợ(nhíu mày)
Tý
Dạ...dạ
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Công việc đó bây giờ không phải của nó
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Từ bây giờ những công việc lặt vặt tụi mày liệu hồn mà chia nhau ra mà làm
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Tao mà thấy con Mỹ Linh nó làm coi chừng tao tống cổ tụi mày ra khỏi nhà
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Nghe chưa(quát)
Tý
Dạ..dạ con nghe rồi thưa cô ba
Quảng Hồ Châu(Cậu hai)
Quảng Hồ Châu(Cậu hai)
Chuyện gì mà um xùm dữ dạ
Quảng Hồ Châu(Cậu hai)
Quảng Hồ Châu(Cậu hai)
Từ ngoài cửa là tao nghe thấy tiếng mày rồi đó Ling
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Tui chỉ muốn dậy cho nó vài thứ thôi
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Việc của ông hả
Quảng Ling Ling(cô)
Quảng Ling Ling(cô)
Lo mà kiếm vợ sanh con đẻ cái đi đừng nhiều chuyện
Cô lườm thằng Tý rồi quay sang liếc anh hai cô luôn
Bỏ đi vô phòng đóng cửa cái rầm ai cũng giật mình sợ hãi
Quảng Hồ Châu(Cậu hai)
Quảng Hồ Châu(Cậu hai)
Nó em tao mà tao tưởng má tao hong đó
Quảng Hồ Châu(Cậu hai)
Quảng Hồ Châu(Cậu hai)
Mày sợ hong Tý
Quảng Hồ Châu(Cậu hai)
Quảng Hồ Châu(Cậu hai)
Chớ tao còn rén đó
Tý
Dạ..dạ con...sợ cậu hai
Quảng Hồ Châu(Cậu hai)
Quảng Hồ Châu(Cậu hai)
Trời đái trong quần rồi đó hả(nhịn cười)
Tý
*gãi đầu ngại ngùng*
Hết
Tác giả
Tác giả
Fic này ổn kh các em
Hot

Comments

🐴🥥 tới nè nhỏ tác giả thúi🔪🔪🔪

🐴🥥 tới nè nhỏ tác giả thúi🔪🔪🔪

Ổn á, mà ngày cứ đều đều 5 chap là trên cả tuyệt vời á bro

2025-06-05

2

Trương Diễm NI

Trương Diễm NI

Ý là có ngược lắm hong tg

2025-06-05

1

LờAmLam💫

LờAmLam💫

dạ ổn, em thích lắm á 😍😍😍

2025-06-05

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play