[52Aza] [LyHanSara] [LiuSaa] Yêu Vong Hồn
Chap 1
Phương Thảo-nghệ sĩ piano nổi tiếng, không chỉ đánh đàn piano mà cô còn biết sáng tác và có giọng hát như thiên thần
Giống như Seren, giọng hát mê hoặc tất cả
Kể một vong linh không quen không biết
...
Đây là nhà mới của chị ạ
...
Mong chị sẽ dũng cảm đối mặt với nỗi sợ
Trần Thị Phương Thảo
Nỗi sợ gì chứ?
...
Em nghĩ là chị sẽ có bạn mới đấy
Trần Thị Phương Thảo
Là sao nhỉ?
Trần Thị Phương Thảo
Đây thật sự là một ngôi nhà ma mà mọi người đồn đoán đấy à?
Trần Thị Phương Thảo
Không một hạt bụi nào luôn
Nhà ma thì thường làm gì sạch sẽ như vậy?
Chẳng lẽ có "bạn mới" thật à?
Trần Thị Phương Thảo
Thôi kệ
Phương Thảo bắt đầu đi xung quanh căn nhà
Trần Thị Phương Thảo
Ồ có phòng nhạc luôn
Ngay chính giữa phòng là một cây đàn piano, nó đang được mở sẵn và trên đó là một bản nhạc chưa hoàn thiện
Trần Thị Phương Thảo
Ồ bất ngờ đấy
Ngón tay lướt nhẹ trên phím, giai điệu đầu tiên vang lên – một hợp âm trưởng hơi lệch, kéo dài, rồi tan vào không khí như bọt biển
Trần Thị Phương Thảo
Lạ thật
Trần Thị Phương Thảo
Bình thường phòng trống thế này sẽ có tiếng ngân
Trần Thị Phương Thảo
Ở đây, âm thanh cứ… rơi xuống và chết đi
Trần Thị Phương Thảo
Không vang
Trần Thị Phương Thảo
Không dội
Cô bắt đầu đánh đàn theo bản nhạc trước mắt
Cô bắt đầu ngân nga từng nốt nhạc
Giai điệu nhẹ nhàng nhưng đầy ma mị
Trần Thị Phương Thảo
Nghe hay đấy nhỉ
Trần Thị Phương Thảo
Mình có nên hoàn thành nó không ta?
Trần Thị Phương Thảo
Nhưng đây là sản phẩm của người khác
Trần Thị Phương Thảo
Của chủ cũ sao?
Trần Thị Phương Thảo
Nhưng rõ ràng căn nhà này đã 10 năm không có người ở rồi
Trần Thị Phương Thảo
Mà nhìn tờ giấy vẫn mới và dường như cây đàn cũng được bảo quản rất cẩn thận mà
Có gì đó khẽ động ở góc phòng
Góc tường, nơi bóng tối nuốt mọi thứ vào trong, có… ai đó đang ngồi
Đôi mắt đó đang nhìn chằm chằm về phía cô
Phương Thảo bật dậy, lùi lại, tay vô thức đập lên bàn phím đàn tạo ra một chuỗi âm thanh hỗn loạn
Cả người cô run rẩy không ngừng
Cô bé kia không nhúc nhích, vẫn ngồi, vẫn nhìn, không chớp mắt
Trần Thị Phương Thảo
Ai vậy...?
Chỉ có gió đập nhẹ vào cửa kính
Rồi… đôi mắt đó… dường như nhắm lại
Tiếng đàn cuối cùng vang lên khi trán cô đập nhẹ xuống phím đàn
Toi đấy chứ ai
Đoán thử coi xh được khong?
Comments
𝙹𝚄𝙽𝙽
Ra chap mới đi ạa, hay quá trờii
2025-06-05
2