2

Trên thế giới này, bi thương nhất không phải là không có được, mà là đã từng có cơ hội nhưng lại không dám nắm lấy.
Có những người… mãi mãi là tiếc nuối của nhau.
_____________
Thượng Hải, mùa thu năm 2023.
Tán lá ngân hạnh trên đường phố rơi rụng từng chiếc, vẽ nên bức tranh vàng óng dưới nắng chiều. Trần Dịch Hằng đứng trước cửa ký túc xá thực tập sinh của Thời Đại Phong Tuấn, tay anh khẽ đặt lên nắp cuốn sổ da màu xanh lam — cuốn nhật ký anh vừa vô tình tìm thấy trong phòng của Trần Nhiễm.
Trang giấy mỏng manh run lên dưới ngón tay anh, như thể cũng đang phản chiếu sự bối rối trong lòng người đọc.
*Ngày 12 tháng 8. Hôm nay anh lại đi thực tập về rất muộn. Em đứng trước cửa chờ anh hơn một tiếng. Có phải anh thấy em phiền lắm không? Nhưng em không thể dừng lại được. Vì… em thích anh.*
Dòng chữ ngay ngắn, nét mực còn vương chút run rẩy như tâm tình non nớt của cô bé mười sáu tuổi ngày đó.
Em thích anh.
Câu nói ấy, như một nhát dao cắt thẳng vào lý trí luôn tự nhủ rằng họ chỉ là anh em — dù là anh em khác máu, nhưng vẫn là anh em trên danh nghĩa.
Bảy năm trước.
Khi cha mẹ ruột của Hứa Nhiễm qua đời vì tai nạn giao thông, mọi thứ trong cuộc đời cô bé nhỏ nhắn ấy gần như sụp đổ chỉ sau một đêm. Trong khi họ hàng nhà họ Hứa lao vào tranh giành từng đồng tài sản, thì cha mẹ của Trần Dịch Hằng là những người duy nhất dang rộng vòng tay bảo bọc cô bé mồ côi ấy.
Họ đưa cô bé về nhà, thu xếp mọi thủ tục, cuối cùng đưa Nhiễm sang Anh định cư, nhập hộ khẩu và đổi tên thành Trần Nhiễm.
Khi ấy, Trần Dịch Hằng 5 tuổi, còn Nhiễm mới tròn 4.
Từ đó về sau, hai cái bóng nhỏ luôn bên nhau, cùng lớn lên dưới mái nhà bình yên nơi xứ người.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play