Hàng ngày cô và Hạo Nhiên cùng đến trường. Chăm sóc, quan tâm anh từng chai nước , từng buổi cơm trưa. Mọi người xung quanh thấy vậy cười chê Cô.
'' Công nhận Lâm Tư Đồng thật sự rất bám đuôi Trần Hạo Nhiên. '''
'' Không, giống như vợ nhỏ được nuôi từ bé.
'' Không đúng, giống người giúp việc theo hầu Cậu chủ''
'' Tôi nghe nói Lâm Tư Đồng là được nhận về nuôi. Nói cho lịch sự thôi, chứ giống mua một người giúp việc theo chăm sóc Hạo Nhiên hơn.''
Trong phòng ăn, mọi người xì xào bàn tán. Cô nghe vậy thì chỉ biết cuối đầu ăn cơm. Thấy vậy Hạo Nhiên tức giận, đập mạnh tay xuống bàn. Quát lớn.
'' Có im lặng không, thật phiền phức. Lúc ăn cơm cũng không yên'''
Chiều về Biệt thự, thấy Trần Tư Viễn đi công tác về. Cô bất ngờ truot gương mặt của chú ta. Tuy ngoài 30 nhưng rất phong độ. Gương mặt chữ điền, sống mũi thẳng. Long mày sắc sảo , đôi môi mỏng bạc, khiến cho người ta nhìn không muốn dứt ra. Thấy cô và Hạo Nhiên về. Anh ta lên tiếng.
'' Thấy người lớn không chào sao?''
Cô giật mình, thu hồi lại ánh mắt. Sau đó cuối người chào. Riêng Hạo Nhiên thì lạnh lùng bước đến bàn ăn. Thấy vậy cô chạy theo sau, keo ghế cho anh ngồi xuống. Hạo Nhiên vẫn lạnh lùng ngồi gấp thức ăn cho vào miệng nhai, Tư Đồng ngồi ăn nhưng trong lòng lo lắng. Vì bình thường Bác Huệ sẽ hay hỏi về Hạo Nhiên trong trường. Nhưng máy hôm nay anh rất ngoan, không đánh nhau, cũng không cúp học. Không biết là vì thương xót cho cô hay vì anh ta lười không muốn đánh nhau nữa.
Bác Huệ lên nói với Tư Viễn
'' Từ khi Tư Đồng đến học chung cùng Hạo Nhiên. Nó không còn đánh nhau hay gây chuyện nữa. Mẹ thấy rất vui, có vẻ Hạo Nhiên nó có ý với Tư Đồng rồi''
Nghe vậy, Cô muốn sặc cơm . Bất ngờ Tư Viễn nói
'' Bây giờ hai đứa chỉ mới 16, tuổi thôi, còn quá sớm để nói chuyện này. Mẹ đừng có nem vào đầu chúng nó những câu chuyện yêu đương như vậy''
Hạo Nhiên mỉm cười nhếch mép trả lời.
''.Cậu đừng quá lo lắng, nếu như chúng con có gì cũng không sao, con rất hợp với Tư Đồng''
Cô nghe vậy, muốn xỉu ngang, bình thường. Ở lớp, anh hạnh hạ cô như người ở. Bây giờ lại trước mặt mọi người lại nói rất hợp.
Bà Huệ rất hài lòng với thái độ như vậy của Hạo Nhiên. Bà mỉm cười quay lại nói với Cô.
'' Tư Đồng, ta không chê bai xuất thân của con, nên hai đứa có gì thì cũng không sao 16 tuổi cũng không còn nhỏ. Ta hy vọng sau này con cứ chăm sóc tốt cho Hạo Nhiên ở trường''
Tư Viễn anh ta không nổi thì nữa , bỏ lên phòng. Không biết sao, mỗi khi nhìn Tư Viễn tim Cô đập mạnh , cảm giác ngại ngùng khi đối diện với anh ta.
Hôm nay Hạo Nhiên nhìn cô mỉm cười nói.
'' Hôm nay tôi trốn học đi clup. Cô đi cùng hay đến trường.??
Ánh mắt ươn ướt của Cô bất đầu phát huy tác dụng. Cô trả lời
'' Hạo Nhiên , thôi về đi học được không. Bác Huệ biết tôi sẽ bị ăn đòn. Anh đừng cúp học được không?''
Hạo Nhiên bực mình trả lời.
'' Tôi thích đi, hôm nay không có tâm trạng học. Nếu như cô muốn học thì tự mà đi.''
Nói xong , anh ta xuống xe. Thấy vậy cô chạy theo, ôm lấy cánh tay của Hạo Nhiên. Cùng anh ta đến Clup. Hạo Nhiên hỏi.
'' Sao, không sợ à? Mà đi với tôi''
Cô bặm mà trả lời.
'' Thà anh cúp học cũng không sao, này anh đi nhỡ bị thương thì tôi sẽ bị ăn đòn. Hạo Nhiên, anh không sợ, nhưng tôi rất sợ.''
Anh ta mỉm cười xoa đầu cô , rồi dẫn Cô vào Clup cùng đám bạn vui vẻ cười nói . Có một người cứ nhìn Tư Đồng suốt. Ánh mắt khao khát nói với người còn lại.
'' Công nhận, cái đuôi nhỏ của Hạo Nhiên xinh xắn thật. Nhìn rất ngon''
Lúc này, người đó cũng gật đầu đồng tình với hắn ta.
Sau khi ai cũng say khướt, riêng Tư Đồng cô còn tỉnh táo do cô không uống. Cô bước lại định đỡ Hạo Nhiên về thì phía sau có bàn tay thô bạo nắm lấy cô đè xuống. Bộ đồ học sinh của cô cũng bị hắn ta mạnh bạo xé ra. Cô hoảng sợ, la hét gọi tên Hạo Nhiên. Nhưng do anh ta uống quá say , Cô có hét cở nào thì anh ta cũng không có động thái nào. Trong lúc hằn ta khom người cởi quần thì cô đạp thật mạnh vào vùng hạ bộ của hắn. Nhanh chân chạy ra cửa. Cô chạy va phải một người đàn ông to lớn. Anh ta ôm lấy cô, Cô sợ hãi lùi lại. Nói.
'' Xin tha cho tôi, tôi không muốn. Tôi không muốn''
Giọng trầm ấm quen thuộc vang lên.
'' Lâm Tư Đồng , sao cháu lại ở đây?''
Ngước lên nhìn thấy người đó là Trần Tư Viễn thì cô chạy đến ôm lấy anh , khóc lóc nói.
'' Hạo Nhiên cúp học, con sợ anh ấy bị thương thì bác Huệ sẽ trách móc. Nên đi theo, không ngờ trong đám bạn của anh ấy, nhân lúc ai cũng say khướt thì giở trò với con. Chú, chú mau giúp con với'''
Tư Viễn tức giận đạp mạnh cửa phòng clup ra. Thấy Hạo Nhiên người bất động. Anh ta kiu người đỡ Hạo Nhiên về. Ôm lấy cô vào lòng, dùng áo khoác che chắn lại cho cô.
Về biệt thự, Tư Viễn nói với Bà Huệ.
'' Con biết mẹ thương và muốn bù đắp cho Hạo Nhiên. Nhưng mẹ nhìn xem những việc tốt mà nó làm đi. Đánh nhau , bỏ học. Bây giờ chút xíu nữa hại thân Tư Đồng. Mẹ, con không muốn nói nhiều, mẹ hay mau chóng giải quyết êm đẹp đi''
Bà Huệ mệt mỏi ngồi xuống so pa. Quay lại nhìn dáng vẻ nhếch nhác của Tư Đồng. Bà thở dài trách móc.
'' Tại sao con không cản nó trốn học. Có phải con thấy ta dễ quá nên con hùa theo nó phải không?''
Cô nức nở trả lời.
'' Con có cản , nhưng Hạo Nhiên không đồng ý. Con sợ anh ấy đi một mình xảy ra chuyện gì nên con đi theo, không ngờ lại như vậy.
Updated 28 Episodes
Comments