Cảnh Quay Không Bao Giờ Cắt-? <Tô Tân Hạo X Ricky>
Lời Nguyền Dưới Lớp D.a Người <một chút H>
Ricky đứng đó, ngập ngừng trong sự yên lặng dày đặc như sương sớm phủ lên x.á.c một người vừa ch.ế.t.
Căn phòng chỉ còn hai người. Gió từ khung cửa thổi vào, lay nhẹ tấm màn đỏ, như m.á.u ai vừa rút ra chưa kịp đông lại. Tô Tân Hạo đứng cách Ricky vài bước, đôi mắt đỏ rực không còn giận dữ — mà là một nỗi khát khao đè nén cả trăm năm.
Tô Tân Hạo (Tô Tinh Hạo)
/Trầm giọng/ "Ngươi… muốn rời khỏi nơi này?"
Ricky cắn môi. Trái tim đập dồn, nhưng không phải vì sợ. Là vì một thứ khác — một phần nào đó trong cậu đã thức dậy, từ cái đêm môi họ chạm nhau.
Ricky (Duệ Kỳ,Thẩm Tứ)
/cắn môi/ “không..”
Tô Tân Hạo (Tô Tinh Hạo)
/tiến đên gần/ "Vậy để ta giữ ngươi lại… bằng cách này."
Tân Hạo kéo Ricky vào 1 căn phòng gần đó
Không chờ Ricky đáp, anh ôm lấy cậu, đẩy cậu ngã xuống tấm phản gỗ cũ phía sau. Môi anh tìm đến cổ Ricky, lạnh, dai dẳng, như muốn đánh dấu lại người từng thuộc về mình.
Ricky run lên, không chống cự.
Vì thật sự… cậu đã thuộc về anh.
Đèn tắt. Không gian chỉ còn ánh trăng xuyên qua những khe nứt. Tô Tân Hạo cởi áo khoác đỏ, để lộ phần ngực trắng nhợt từng bị đ.â.m xuyên — vết sẹo vẫn còn đó, không lành, không chảy m.áu, chỉ mãi tồn tại.
Anh cúi xuống, luồn tay dưới lớp áo Ricky, chạm vào da cậu — nơi trái tim đang đập như gọi tên một người đã ch.ết.
Tô Tân Hạo (Tô Tinh Hạo)
/thì thầm/ "Nơi này từng là của ta… và bây giờ, là 1 lần nữa."
Môi họ tìm thấy nhau. Không còn dịu dàng như nụ hôn đầu — mà là sự chiếm lấy, rạo rực, run rẩy, như thể họ chỉ còn một đêm trước khi cõi â.m đến đón một trong hai.
Tay anh lướt trên da Ricky, đôi môi lần tìm qua cổ, vai, ngực… như lần theo dấu ký ức cũ. Ricky nhắm mắt lại, cảm nhận từng nhịp thở không thuộc về người sống, nhưng lại chính là nơi trái tim cậu tìm về.
Chiếc gương bên góc phòng nứt thêm một vệt. Trong đó phản chiếu họ — nhưng chỉ có Ricky, còn Tân Hạo thì hoàn toàn vô hình.
Thân thể họ hòa vào nhau trong im lặng. Không một lời. Không một tiếng rên.
Chỉ có những cái chạm sâu đến tận hồn, và một giọt nước mắt lăn xuống từ khóe mắt Tô Tân Hạo.
Tô Tân Hạo (Tô Tinh Hạo)
/khẽ thì thầm/ “Nếu đêm nay là duy nhất… thì ta nguyện để linh hồn này cháy rụi… trong ngươi.”
Sáng hôm sau, Ricky tỉnh dậy một mình.
Tấm phản trống trơn. Không ai trong đoàn phim nhớ có ai tên là “Tô Tân Hạo” tham gia. Không ai nhắc đến sự kiện hỗn loạn đêm qua. Không ai… ngoại trừ Ricky.
Cậu đứng dậy, run run bước đến chiếc gương đã vỡ.
Trong gương, chỉ có một người phản chiếu — là Ricky. Nhưng… ở phía sau vai cậu, một bóng áo khoác đỏ vừa kịp lướt qua, như chưa từng rời đi.
Ricky (Duệ Kỳ,Thẩm Tứ)
/thầm thì/
"Anh vẫn ở đây… đúng không?"
Gió thổi qua.
Một giọng nói thì thầm bên tai cậu, khe khẽ như hơi thở cuối cùng của đêm.
“Cảnh quay của chúng ta… sẽ không bao giờ cắt.”
Ricky khẽ mỉm cười.
Không ai thấy vết cào nhẹ phía sau cổ cậu, hằn như một dấu ấn… giống như một lời thề trọn kiếp từ cõi âm.
Comments
Linh mê otp
Trời ơi otp của tôi
2025-06-06
1
Linh mê otp
Aaa khăn giấy đâu
2025-06-06
1