Lúc Tôi Đỏ Mặt Vì Em.. Em Có Biết Không..?
chap 2
Hoắc Thời Dụ
// đứng trước quầy hàng của căn tin miệng thèm thuồng // 💭 : oa.. ngon quáaa
Phó Lạc Dương
nè! ngẩn người cái gì vậy?
Hoắc Thời Dụ
// giật mình lau nước miếng chảy ra trên mép // à ừ.. tại nhiều đồ ăn ngon quá..
Phó Lạc Dương
💭: thèm đến nổi chảy cả nước miếng luôn hả trời.. cx đáng yêu phết..
Hoắc Thời Dụ
bánh gato! su kemmm! // lấp lánh lấp lánh //
Phó Lạc Dương
cậu mê đồ ngọt vậy à // phì cười //
Hoắc Thời Dụ
nè không được cười tôi
Phó Lạc Dương
à à đc rồi đc rồi
Sau khi mua bánh xong cả 2 ngồi ăn cùng nhau ở chiếc bàn nhỏ gần cửa sổ
ánh nắng vàng nhàn nhạt, gió thổi hiu hiu mát mẻ
Phó Lạc Dương
// ngồi nhìn cậu ăn chăm chú //
Hoắc Thời Dụ
// ăn như cái máy không quan tâm đến ai //
Hoắc Thời Dụ
// nhìn Lạc Dương // cậu hong ăn hả?
Phó Lạc Dương
không tôi không thích đồ ngọt
Hoắc Thời Dụ
ể.. vậy hả.. 💭: nãy giờ mình ăn hơi mất hình tượng thì phải..
Phó Lạc Dương
// như đọc được suy nghĩ của cậu anh trả lời // không sao đâu cậu ăn dễ thương mà
Phó Lạc Dương
// lấy tay lau vết kem trên miệng em //
Hoắc Thời Dụ
ơ.. ưh.. t-tôi tự lau được // đỏ mặt đẩy nhẹ tay anh ra //
Phó Lạc Dương
ăn nhanh còn về học // lấy giấy cho e lau //
Cả hai đi về lớp, Dụ Dụ xoa xoa bụng mặt rạng rỡ nói chuyện ríu rít bên cạnh Lạc Dương
Phó Lạc Dương
hầy.. cậu nói nhiều thật đó // ánh mắt bất lực //
Hoắc Thời Dụ
hihi.. tôi quan tâm cậu mà // cười nhẹ //
Phó Lạc Dương
// mặt đỏ lên // sau này cậu chỉ được cười với tôi hoặc ng quen thôi nhé! // giọng nghiêm túc //
Phó Lạc Dương
cậu cười với ngt là ngt bắt cậu về nhà nuôi luôn đó // cười trêu chọc //
Hoắc Thời Dụ
hở..? // ngơ ngác //
Phó Lạc Dương
thôi.. thôi về lớp.. về lớp // kéo tay cậu đi, rõ ràng lần này nhẹ nhàng hơn lần trước rất nhiều //
Hoắc Thời Dụ
💭: tên này bị gì vậy trời..
Reng - Reng - Reng vô học
Phó Lạc Dương
trời ơi.. giờ văn đáng ghét.. //than vãn //
Hoắc Thời Dụ
sao vậy bộ cậu ghét văn lắm hả
Phó Lạc Dương
ừ.. ghét cay ghét đáng
giáo viên
mời một bạn đọc bài nào
giáo viên
Hoắc Thời Dụ em đọc đi!
Hoắc Thời Dụ
// cầm sách lên đọc //
Phó Lạc Dương
💭 : nghe giọng cậu ấy tự nhiên muốn học văn ghê..
Hoắc Thời Dụ
// đọc lưu loát, trôi chảy, giàu cảm xúc //
cả lớp
// sau khi cậu đọc xong vỗ tay khen ngợi Không ngớt //
Phó Lạc Dương
cậu chỉ tôi học phần này với
Hoắc Thời Dụ
ơ.. tôi tưởng cậu học giỏi lắm..
Phó Lạc Dương
chỉ toán thôi mấy môn còn lại vừa đủ đạt // gãi đầu //
Hoắc Thời Dụ
// thở dài chăm chú dạy cậu học //
Phó Lạc Dương
thở dài cái gì đó? lần trước tôi cũng giảng cho cậu á nhaa // trách móc //
Hoắc Thời Dụ
ừ biết rồi biết rồi
Hoắc Thời Dụ
tiết sau tiết j thế?
Hoắc Thời Dụ
// đơ người // hả?!
Hoắc Thời Dụ
💭 : tiêu rồi..
Hoắc Thời Dụ
thể lực tôi yếu tới môn thể dục chạy vài vòng là mệt đứt hơi rồi
Phó Lạc Dương
rồi xong.. thầy giáo trường mình nổi tiếng về cách dạy chạy chục vòng trở lên đó
Hoắc Thời Dụ
số tôi khổ quá mà // than vãn //
Phó Lạc Dương
// vỗ nhẹ vai // cố lên
Tan tiết học mọi người ra sân chuẩn bị cho tiết thể dục
à đây là đồng phục của mấy ẻm nhe
thầy giáo
các em bắt cặp khởi động nhé
Hoắc Thời Dụ
💭 : tìm ai bây giờ trời..
Nhu Tiểu Điệp
Dụ Dụ cậu có muốn bắt cặp với tôi không? // ngập ngừng //
Hoắc Thời Dụ
vậy thì tốt quá
Phó Lạc Dương
// đứng từ xa nhìn rõ ràng muốn bắt cặp với Dụ Dụ nhưng bị Tiểu Điệp giành mất //
Phó Lạc Dương
💭 : Đành bắt cặp với người khác vậy.. // rời đi //
Sau khi khởi động thầy giáo tổ chức cho các bạn theo nhóm lúc nãy chơi bóng chuyền
Dụ Dụ đang ngồi bên ngoài xem trận đấu thì trái bóng từ đâu bay tới đáp thẳng vào mặt cậu!
Phó Lạc Dương
Dụ Dụ! cẩn thận
Hoắc Thời Dụ
// quay lại // hả? // bị trái bóng đập vào mặt liền ngất xỉu //
Phó Lạc Dương
// chạy lại thật nhanh bế Dụ Dụ đi đến phòng y tế // em đưa bạn đến phòng y tế ạ
thầy giáo
các bạn còn lại tập trung tiếp tục bài học!
Hoắc Thời Dụ
// Dụ Dụ lơ mơ tỉnh dậy thấy gương mặt lo lắng của Lạc Dương đang ngồi cạnh bên giường y tế // .. ơ.. sao tôi lại ở đây..?
Phó Lạc Dương
// lo lắng // cậu bị bóng đập vào mặt đến ngất xỉu chứ j nữa
Phó Lạc Dương
// leo lên giường //
Hoắc Thời Dụ
cậu làm gì đấy?!
Phó Lạc Dương
ngủ! // thản nhiên trả lời //
Hoắc Thời Dụ
💭 : vầy cũng được hả trời
Hoắc Thời Dụ
cậu xin thầy cô chưa?
Hoắc Thời Dụ
này.. này! // lây lây người anh //
Phó Lạc Dương
rồi.. cho tôi ngủ// vắt tay ngang người cậu //
Phó Lạc Dương
// ngủ rất ngon //
Hoắc Thời Dụ
// thấy cậu ngủ, em cũng không nỡ đánh thức, dần dần trong không gian yên tĩnh, cùng hơi ấm từ người của Lạc Dương, Dụ Dụ cũng chìm vào giấc ngủ //
không biết đổi tư thế như thế nào mà lúc tĩnh dậy thì cậu đã nằm trong lòng Lạc Dương..
tác giả và sự trầm cảm 💤
hết chap 2
Comments