[RhyCap] Tưởng Tình Địch, Ai Ngờ Tình Yêu
Chap 2
Tiết học cuối ngày trôi qua trong cái nắng nhạt của buổi chiều. Duy tựa trán vào bàn, mắt lim dim theo từng lời giảng đều đều của cô giáo, thi thoảng lại liếc sang phía cửa sổ nơi ánh nắng loang loáng như muốn rủ rê tâm trí bay khỏi lớp học.
Hoàng Đức Duy
Mong hết tiết quá trời! /chán nản/
Tiếng chuông vang lên báo hiệu đã đến giờ tan học
Giáo viên
Chào các em nhé! /ra khỏi lớp/
Đặng Thành An
/Chạy lẹ tới chỗ Duy/ Ê ê nay đi thư viện đi chúng mày! Bài nay khó thấy mẹ luôn, tao chả hiểu gì
Huỳnh Hoàng Hùng
Là khó dữ chưa?
Nguyễn Thanh Pháp
Dữ rồi nha!
Nguyễn Thanh Pháp
/Liếc Duy/ Còn con này, mày đi không đây?
Hoàng Đức Duy
À…à đi chứ, nay tao cũng chẳng hiểu mẹ gì?
Đặng Thành An
Thì đúng rồi, bận nhìn ai chứ có nhìn bảng đâu mà hiểu!
Hoàng Đức Duy
Chắc mày hiểu ha?
Đặng Thành An
Hứ! Tao khác chứ, đó là do bài nó khó tao mới không hiểu, ai như mày
Hoàng Đức Duy
Tao sao? Mày thích ý kiến không!?
Đặng Thành An
Thích đó rồi sao? Mày nhắm mày làm gì được tao!? /vênh mặt/
Nguyễn Thanh Pháp
/Gõ vô đầu 2 đứa/ Chúng mày thôi chưa! Nhức hết cả đầu
Huỳnh Hoàng Hùng
Được rồi! Vậy chốt nha, 6h có mặt tại thư viện đó
Huỳnh Hoàng Hùng
Mà Duy mày đó nha! Lần trước cũng nói cho cố rồi cái mất hút luôn
Hoàng Đức Duy
/ngập ngừng/ À um thì…
Nguyễn Thanh Pháp( Pháp Kiều)
Mày khỏi đi con! Mày cứ dính con Linh là quên mất tụi này à
Đặng Thành An
Bùng nữa mày tới số với bọn này!
Hoàng Đức Duy
Được rồi, được rồi!
Hoàng Đức Duy
Tao đi! Chiều nay không ai ngăn cản tao được đâu
Duy cười cười, đưa tay hứa hẹn với cả bọn, lòng cũng thầm quyết tâm “lần này sẽ không trốn”.
Nhưng…mọi thứ đâu có dễ như vậy
Cậu kết thúc buổi học phụ đạo, vừa bước đến cầu thang, vội đến thư viện
Linh
Duy ơi,chờ tớ một chút!
Linh
Tớ nhờ cậu tí được không?
Hoàng Đức Duy
Hả? À, Linh, có chuyện gì thế? /quay đầu lại vừa thấy cô thì mỉm cười/
Linh
Tớ có việc cần qua nhà sách mua ít đồ mà không có xe
Linh
Cậu đưa tớ đi được không? /nghiêng đầu mỉm cười/
Duy khựng lại. Trong đầu lướt qua hình ảnh đám bạn đang chờ ở thư viện, nhưng rồi… ánh mắt của Linh, cái giọng ngọt nhẹ ấy – lại khiến cậu gật đầu như một phản xạ.
Hoàng Đức Duy
“Dù sao cũng chỉ là đi mua đồ, chắc nhanh thôi. Không sao, còn hẳn 30phút nữa cơ mà. Cứ đưa cậu ấy đi vậy”
Hoàng Đức Duy
/Mỉm cười vui vẻ/ Được chứ, đi thì đi!
Linh
Cái nào nhỉ? Cái này hay cái này /cầm hai cuốn sổ, phân vân/
Linh
/Giơ hai cuốn sổ lên/ Duy ơi! Cậu thấy cái nào đẹp hơn?
Duy từ nãy đến giờ không hề thúc giục cô, cũng không tỏ ra quá vội vàng nhưng lại liên tục xem đồng hồ
Hoàng Đức Duy
/Giật mình nhẹ/ Hả? Cậu hỏi gì cơ?
Linh
Cậu có việc gì hả? Tớ…thấy cậu xem đồng hồ suốt vậy!
Hoàng Đức Duy
Đâu có đâu, làm gì có việc gì
Hoàng Đức Duy
T…tớ đang xem mấy cái bút này thôi! Trông đẹp nhỉ? /mỉm cười rồi chỉ vào mấy chiếc bút gần đó/
Linh
/Nhìn mấy chiếc bút/ Ò! Đúng là đẹp thật, cậu có thích không? /quay lại nhìn cậu ánh mắt chờ đợi/
Linh
Nếu thích thì bọn mình mua đôi đi! /lấy hai cái bút giống nhau nhưng khác màu/
Cô rất vui vẻ, thấy cậu nói thích mấy chiếc bút này liền muốn mua
Còn Duy, lòng cậu bây giờ không yên, được có “đồ đôi” với cô, làm sao cậu có thể không vui đây!
Hoàng Đức Duy
Uh, vậy mua hai cái này đi! Tớ thích lắm! /vô cùng vui vẻ/
Hoàng Đức Duy
/Hơi ngại ngùng/ À mà cậu còn cần mua gì nữa không?
Hoàng Đức Duy
Vậy…tớ qua chọn cùng cậu cho nhanh nhé! Chứ cũng hơi muộn rồi á
Linh
Uh được /vui vẻ gật đầu/
Hoàng Đức Duy
/Nhìn cô/ “Thấy cậu ấy cười, lòng mình cũng nhẹ hẳn lại! Chắc…đến thư viện muộn chút cũng không sao đâu ha?”
Linh
Còn thiếu gì không nhỉ? Sổ vẽ, bút màu, cọ vẽ, giấy màu,…
Hoàng Đức Duy
Cậu còn thiếu gì không?
Linh
/Cười tươi/ Đủ rồi á!
Hoàng Đức Duy
/Mỉm cười/ Vậy đi thanh toán thôi
Linh
/Vội giữ cậu lại/ Êy, thôi để tớ đi được rồi. Duy ra ngoài lấy xe trước đi, xong tớ ra liền!
Hoàng Đức Duy
/Cầm đồ trong tay Linh/ Thôi mà, chỉ là mấy món đồ thôi! Không cần phải khách sáo vậy đâu
Linh
Ơ…ơ /chưa kịp phản ứng/
Cô còn đang chưa hiểu chuyện gì thì cậu đã cầm hết đồ ra quầy để thanh toán.
Cậu muốn đưa cô về đến nhà rồi mới đến thư viện nhưng cô không đồng ý
Hoàng Đức Duy
Mua xong rồi! Giờ tớ đưa Linh về nhà nha
Linh
À…thôi không cần đâu!
Linh
Tớ có hẹn bạn ở đây rồi, xíu nó qua đón Linh luôn. Duy có việc thì cứ đi trước đi!
Hoàng Đức Duy
/Hơi ngượng ngùng/ C…Cậu ngại hả?
Linh
/Vội vàng giải thích/ Không phải đâu, cậu đừng nghĩ thế! Hôm nay cậu đồng ý đưa tớ đến nhà sách, còn phụ tớ chọn đồ nữa
Linh
T…tớ vui lắm, nhưng mà xíu bạn tớ đến đón thật nên là…
Hoàng Đức Duy
À à, uh tớ hiểu rồi! Tớ lại nghĩ linh tinh rồi
Hoàng Đức Duy
Vậy có gì cậu về nhà nghỉ ngơi sớm nhé! Tớ đi trước đây!
Loay hoay cả buồn chiều cuối cùng cậu cũng trên đường tới thư viện
Hoàng Đức Duy
/Vừa đi trên đường vừa nghĩ/ “Ừ thì…trễ thì trễ thật, nhưng tớ chẳng thấy phí thời gian chút nào. Vì ít nhất, cậu cũng đã cười với tớ cả buổi chiều rồi
Thư viện chiều nay có chút ồn ào bất thường – không phải vì tiếng ồn thực sự, mà bởi không khí “nóng dần” từ một nhóm ba đứa ngồi ngay bàn giữa
Đặng Thành An
/Tựa cằm, mắt liếc đồng hồ liên tục/ Sáu rưỡi rồi đó tụi bây…
Nguyễn Thanh Pháp
/Tựa lưng ra ghế, khoanh tay/ Đừng nói con kia lại bùng nha
Huỳnh Hoàng Hùng
/Ngẩng đầu khỏi cuốn sách/ Chắc không phải đâu? C…có khi nó bận gì nên đến muộn chút thôi!
Đặng Thành An
Còn không phải cái gì nữa!
Đặng Thành An
Lần trước cũng vậy đó thôi, mồm thì “tao tới liền” vậy mà tao nhắn nó cả chiều khuya mới chịu rep
Huỳnh Hoàng Hùng
Ê tao nghĩ nó có việc gì thật á! Có khi ngủ quên thì sao?
Đặng Thành An
Quên cái đầu mày á! Cỡ nó mà ngủ quên được hả?
Đặng Thành An
/Liếc đồng hồ thêm cái nữa/ Thằng này, cuối cùng là có định đến không đây?
Huỳnh Hoàng Hùng
Mà thằng này lạ nhỉ? Cứ lúc nào đến giờ học là lại bận, giờ chơi lại rảnh!
Nguyễn Thanh Pháp
/Chọc thêm/ Chắc cứ đến giờ học là trời lại giao việc cho nó!
Nguyễn Thanh Pháp
Haiz biết sao giờ, người thường như bọn mình thì chịu thôi! /Vừa nói tay vừa mở sách/
Vậy là cả ba không chờ thêm nữa, quyết định sẽ học trước! Ngay lúc đó cửa thư viện bất mở, một bóng dáng quen thuộc vội vàng chạy vào, thở hổn hển như vừa chạy marathon
Hoàng Đức Duy
/Thở gấp/ Xin…xin lỗi! Tao tới rồi nè!
Nguyễn Thanh Pháp( Pháp Kiều)
/Mặt lạnh tanh/ Ồ nay còn biết tới luôn à?
Đặng Thành An
/Tựa người qua/ Mày biết tụi tao đợi mày nãy giờ không?
Huỳnh Hoàng Hùng
/Nheo mắt, tay chống cằm/ Mày bị… trời kêu đi làm việc lớn hả?
Hoàng Đức Duy
/Gãi đầu chỉ biết cười trừ/ T…tao kẹt chút việc!
Đặng Thành An
Lại “chút việc”! Tao nghe riết câu đó muốn á khẩu luôn rồi á
Nguyễn Thanh Pháp
Lần sau khỏi nói luôn cho lẹ!
Hoàng Đức Duy
/Thở dài, vừa cười vừa ngồi xuống/ Tao xin lỗi thiệt mà, tại… tại có chuyện chút thôi
Huỳnh Hoàng Hùng( Gem)
/Nhìn cậu cười/ Việc gì? Mày đi mua giấy gói quà tặng bọn này à
Hoàng Đức Duy
/Chột dạ/ Đ…đâu có đâu, giấy gì chứ?
Huỳnh Hoàng Hùng( Gem)
Mày khỏi chối! Người đầy mùi giấy mới luôn kìa
Hoàng Đức Duy
/Hấp tấp/ Ủa đâu có đâu! Mày ngửi chi dị!!
Hoàng Đức Duy
/Nhăn nhó/ Thôi mà, tụi bây đáng sợ quá, tao hứa lần sau không thế nữa…
Nguyễn Thanh Pháp( Pháp Kiều)
Uh, hứa nữa đi, sắp thành bộ sưu tập rồi đấy!
Huỳnh Hoàng Hùng( Gem)
/Nhón tay đẩy tập đề cương qua cho Duy/ Thôi, tới trễ thì phạt, luật không trừ ai
Hoàng Đức Duy
/Nhìn đống giấy/ Huhu, tao tự chôn mình luôn được không?
Nguyễn Thanh Pháp( Pháp Kiều)
/Mắt không rời cuốn sách/ Cần gì? Đi mua giấy tiếp đi là khỏi phải làm
Hoàng Đức Duy
Thôi mà mẹ ơi! Con biết con sai rồiiii!
Đặng Thành An
Thôi được rồi, tụi tao tha mày lần cuối đó nha! Lần sau muộn nữa thì mày tới số đó
Hoàng Đức Duy
/Cười tươi/ Biết rồi, biết rồi! Chắc chắn không có lần sau
Duy chép đề cương trong tiếng cười rôm rả của nhóm bạn. Có lẽ, bị khịa như vầy… vẫn còn dễ chịu hơn là thấy họ im lặng.
Duy ngồi giữa đám bạn, lật sách ra nhưng đầu óc cậu thi thoảng vẫn còn vương ánh cười của một người khác. Cậu không biết rằng, chỉ một vài lần “muộn”, đôi khi cũng có thể làm lệch cả quỹ đạo của những mối quan hệ đang dần định hình…
Comments
kem chuối thơm ngon🤌
bài j mà ảnh thấy cả mẹ z^^
2025-06-16
0