[ Nguyên Thụy ] Ánh Sáng Trong Bóng Tối
chap 3
Dương Quan Lân
Dô!!! được ấy nhỉ // khoác vai anh//
Trương Quế Nguyên
// kéo tay hắn ra//
Quan Lân nhìn cốt của mình mà buồn cười , Quế Nguyên không thích bị chạm điều này hắn biết nhưng cứ thích chọc anh vậy
Dương Quan Lân
Haizz cái nhà đó
Trương Quế Nguyên
lần này lần cuối
Trương Quế Nguyên
Tao không đi đòi nợ cho mày kiểu này đâu
Dương Quan Lân
ayda, biết mà
Dương Quan Lân
đâu phải tao không đòi được đâu
Dương Quan Lân
Chẳng qua nhìn vào cái loại đó là không muốn tiếp xúc rồi!!!
Quan Lân nói với vẻ đáng thương
Trương Quế Nguyên
Nên mày đẩy cho tao à?
Dương Quan Lân
// câm nín//
Dương Quan Lân
Bạn bè với nhau mà
Dương Quan Lân
Thôi được dồi!!
Dương Quan Lân
nay bao mày bữa thịt nướng
nhìn vậy thôi chứ anh cũng khá thoải mái với người thân cận
đứng trước 1 quán thịt nướng không phải nhà hàng mà là quán nhỏ bình thường
2 người đứng trước cửa quán chưa bước vào
Dương Quan Lân
ăn nhà hàng nhiều rồi
Dương Quan Lân
mấy nay quán này hot lắm đó
Dương Quan Lân
Vào ăn thử !!! // bước vào trước//
Trương Quế Nguyên
// theo sau//
2 người bước vào , đúng là quán đang nổi nên rất đông Quan Lân biết bạn mình không thích nơi đông người như này bèn ra thì thầm với chủ quán gì đó
Lúc sau thấy khách ra về hết chỉ còn anh với hắn bên trong
Quan Lân quay qua nháy mắt với anh
Dương Quan Lân
đã nói là bao mà , phải tử tế chứ đúng không?? // cười//
Chọn 1 chỗ ngồi 2 người ngồi xuống , chủ quán ra hỏi món ăn
thịt nướng ra hồi lâu , Quan Lân cắn 1miếng lớn cảm thán
Dương Quan Lân
đụ mẹ !!! Nó ngon đến bất ngờ
Biết thể nào nhiệt tình của mình cũng bị tạt cho gáo nước lạnh nhưng mà mặc kệ , hắn quen rồi
Trương Quế Nguyên
Cũng tạm
Dương Quan Lân
// không quan tâm ăn tiếp//
Dương Quan Lân
tao còn chưa hỏi nhà đó nói gì với mày
Dương Quan Lân
Tiền tao đâu
Trương Quế Nguyên
ông ta bảo mai sẽ đưa
Trương Quế Nguyên
không biết định làm gì tiếp theo
Trương Quế Nguyên
Tao cho người theo dõi rồi
nói rồi Quan Lân cắm mặt ăn tiếp . Châm ngôn sống của hắn là để ăn !!
đột nhiên Quế Nguyên nhớ ra gì đó
Trương Quế Nguyên
Nhà đó có 1 thằng con trai đúng không?
Quan Lân đang ăn nên không để ý thừa miệng hỏi " ai"
Thấy anh không trả lời bèn suy nghĩ , liền biết anh đang hỏi đến đứa thứ 2 nhà con nợ mình
Dương Quan Lân
à ờ đúng rồi
Dương Quan Lân
tên Trương Hàm Thụy
Dương Quan Lân
Nghe nói trong nhà toàn bị ghẻ lạnh, mối quan hệ không tốt lắm với 3 người kia
Dương Quan Lân
Mà được cái có gương mặt rất ưa nhìn
Quan Lân gật đầu cảm thán
Dương Quan Lân
Công nhận gen nhà đó đúng đỉnh!!!
Dương Quan Lân
Trương Hàm Thụy giống chị gái cũng đến 8 9 phần đó
Dương Quan Lân
Người ta nói 2 chị em đó là gương mặt mỹ lệ nhất cái Bắc Kinh này đấy
Dương Quan Lân
Nhưng hoàn cảnh lại khác nhau
Dương Quan Lân
Người được thương được yêu , người lại bị ghét
Dương Quan Lân
// cắn miếng thịt// đúng là tội nghiệp
Trương Quế Nguyên
// im lặng//
Dương Quan Lân
Mà mày hỏi cậu ta làm gì
Thấy ít khi thằng con mình để ý hỏi đến người khác lắm , nay lại hỏi hắn bèn lấy làm lạ nổi hứng trêu ghẹo
Dương Quan Lân
Sao hả thích nó rồi à?? // cười//
Trương Quế Nguyên
Chỉ là tò mò thôi
Suy nghĩ anh càng thêm sâu nói
Trương Quế Nguyên
Thấy cậu ta khá đặc biệt
Dương Quan Lân
// nhún vai//
ăn xong 2 người ra thanh toán , định đi về thì cánh cửa mở có người bước vào
Trương Hàm Thụy
ông chủ , cho tôi phần thịt nướng mang về
Trương Hàm Thụy đi vào đầu luôn cúi khiến tóc mãi rũ xuống che đi mắt , không để ý người bên cạnh
Quan Lân đã nhìn thấy và nhận ra luôn là cậu
Dương Quan Lân
Trương Hàm Thụy kìa // nói thầm với anh//
Trương Quế Nguyên
// nhìn chằm chằm//
Anh luôn cảm thấy con người này luôn đặc biệt , đặc biệt hơn những người khác , hiện tại anh chưa rõ là gì những chắc chắn anh cảm nhận rõ ràng được như vậy . Không phải vì gương mặt búng ra tiền kia mà là vì một thứ gì đó
Trương Hàm Thụy cảm nhận được ánh mắt đang nhìn chằm chằm ngước mắt quay qua nhìn
Trương Hàm Thụy
// nhìn anh//
Trương Hàm Thụy nhìn cái nhận ra , là người đàn ông hôm qua tới nhà cậu
?
cậu trai, của cậu đây // đưa túi thịt nướng cho cậu//
Trương Hàm Thụy thu hồi lại ánh mắt , cảm ơn ông chủ rồi rời đi
Dương Quan Lân
ề, nhớ tối qua nhà Hàm Thụy hộ tao đấy
Trương Quế Nguyên
Biết rồi
đúng như hẹn Quế Nguyên đã có mặt tại nhà cậu , nhưng lần này lại khác chỉ có anh , Kình Thiên và Lam Thanh ngồi nói gì đó
Trương Quế Nguyên
Vậy là ông muốn gả 1trong 2 đứa cho Dương gia?
Trương Kình Thiên
đúng vậy // gật đầu//
Trương Quế Nguyên cười khẩy ,thực sự là vô cùng khinh bỉ lão già này . Chơi cờ bạc nợ nần lại bán con đi trả nợ
Trương Quế Nguyên
ông muốn gả ai?
Trương Kình Thiên
Tôi muốn gả Hàm Thụy
Trương Kình Thiên
đó là con trai tôi , nó ngoan lắm
Trương Kình Thiên
Bảo gì làm nấy
Trương Kình Thiên
Chắc chắn sẽ không làm cậu Dương phiền lòng
Trương Quế Nguyên
Vậy tôi cần bàn bạc cho cậu ấy rồi
Trương Quế Nguyên
Dù sao đây là chuyện của cậu ta , tôi không quyết định được
Trương Quế Nguyên đứng dậy phủi phủi quần áo
Trương Kình Thiên
Vậy hẹn cậu ngày mai
Trương Quế Nguyên
// ra về//
đợi anh đi khuất Lam Thanh lên tiếng
Lam Thanh
Làm vậy liệu có ổn không?
Trương Kình Thiên
// thở dài//
Trương Kình Thiên
Nuôi nó lớn rồi , đến lúc nó phải đền đáp rồi đấy chứ
Lam Thanh
nhưng nếu nó không đồng ý...
Trương Kình Thiên
//đập bàn//
Trương Kình Thiên
nó không đồng ý cũng phải đồng ý!
Trương Kình Thiên
Chẳng nhẽ nó lại vong ơn công dưỡng sinh thành này??
Trương Kình Thiên
Bỏ mặc cha già này à!??
2 người bàn chuyện với nhau lại không biết cậu đang ngồi ở phòng bếp
Cậu trốn sau bếp ngồi bệt xuống
cậu nở 1 nụ cười lạnh lẽo, gương mặt lạnh hơn bao giờ hết
Cuộc đời của cậu chưa bao giờ là do cậu quyết định cả , đều bị cướp đoạt bởi người gọi là người nhà
Comments