Chap 3

Tiếng “Đoàng” vừa dứt không gian lặng như tờ
Cậu đổ xuống. Mắt vẫn mở. Không chớp. Không run. Máu rỉ ra nhẹ nơi ngực áo
Cô đứng đó, tay vẫn cầm súng, mặt không cảm xúc.
Một vài tên lính làm chứng bỏ đi, không ngoái đầu lại.
[5 phút sau – bên trong phòng biệt lập, phía sau vườn tre]
Rhyder- cậu
Rhyder- cậu
Bà già! bà bắn sát tim tôi đấy. Đau vl…!
Rhyder- cậu
Rhyder- cậu
//rít khẽ qua kẽ răng, nhăn mặt//
Phương Anh Đào- cô
Phương Anh Đào- cô
Yên đi! Mày đòi diễn thật thì chịu. Tao không bắn lệch đâu! //dúi miếng băng gạc vào miệng cậu//
Rhyder- cậu
Rhyder- cậu
Phải vậy má mới tin! //gỡ miếng gạc ra khỏi miệng//
Phương Anh Đào- cô
Phương Anh Đào- cô
Nếu giờ má biết mày vẫn còn sống thì sao?
Rhyder- cậu
Rhyder- cậu
Bà quên tao từng là ai rồi à? Má mà phát hiện… tao bắn má !
Phương Anh Đào- cô
Phương Anh Đào- cô
//cốc đầu cậu// Mày mà làm đc tao làm con mày! Ở đấy mà mơ mộng!
Rhyder- cậu
Rhyder- cậu
//ôm đầu// Nè biết đau không hả?
Phương Anh Đào- cô
Phương Anh Đào- cô
Tao chưa bắn chết mày thì thôi nhá ở đây mà vênh váo //giơ nắm đấm//
Rhyder- cậu
Rhyder- cậu
//rén//
Trong phủ không khí vẫn căng thẳng như vậy
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
Sao rồi //giọng lạnh tanh//
Người của Mai gia/ nhiều
Người của Mai gia/ nhiều
Đây thưa bà //chiếu lên màn hình//
Màn hình bật lên. Chỉ một đoạn ngắn đủ rõ để thấy cậu ngã xuống, máu trào, mắt mở trừng. Không tiếng hét, không phản kháng. Tất cả quá sạch sẽ… và quá hoàn hảo.
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
//Bà chậm rãi dựa lưng vào ghế mỉm cười nụ cười mỏng như một lưỡi dao//
[Cùng lúc đó tầng hầm bí mật trong nhà kính sau biệt phủ]
Phương Anh Đào- cô
Phương Anh Đào- cô
Đứa nào quay được?
Rhyder- cậu
Rhyder- cậu
Chưa rõ. Nhưng ai đó muốn má biết và thử phản ứng của bả?
Phương Anh Đào- cô
Phương Anh Đào- cô
Có thể là từ phe má hoặc từ bên nào đó?
Rhyder- cậu
Rhyder- cậu
Còn chị đang về phe nào?
Phương Anh Đào- cô
Phương Anh Đào- cô
//nhún vai// Tôi chẳng ở phe nào cả
Phương Anh Đào- cô
Phương Anh Đào- cô
Tôi là người duy nhất má tin để xử lý cậu . Và là người duy nhất dám để cậu sống sót sau khi ‘chết’
Rhyder- cậu
Rhyder- cậu
…..
Rhyder- cậu
Rhyder- cậu
Khó hiểu dị má???!!!
Phương Anh Đào- cô
Phương Anh Đào- cô
Mày hiểu được thì hiểu không hiểu được thì thôi
Rhyder- cậu
Rhyder- cậu
//ánh mắt khinh bỉ //
Phương Anh Đào- cô
Phương Anh Đào- cô
Mày ở yên đây tao ra ngoài xem sao
[Phòng sách – 2h sáng, biệt phủ Mai gia]
Không ai ngủ. Không ai dám. Má ngồi một mình trong căn phòng gỗ tối, ánh đèn vàng vạch ngang gương mặt bà lạnh lẽo, như được tạc từ đá.Bà bấm nhẹ vào điều khiển. Đoạn video cậu “chết” phát lại lần nữa.
Không chớp mắt.
Không một nét biểu cảm.
Nhưng bàn tay bà đã đặt lên chuỗi hạt ngọc lam đeo trên cổ thói quen cũ mỗi khi bà đang nghi ngờ điều gì đó.
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
“Một cú bắn sạch, không máu bắn ra quần áo. Không tiếng phản kháng, không giãy giụa…”
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
“Và cái đứa bạo như nó sao chịu chết dễ thế?”
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
Gọi thằng Huy với thằng Cris vào đây cho tao!
Người của Mai gia/ nhiều
Người của Mai gia/ nhiều
Dạ bà //đi ra ngoài//
Hai người con bước vào, cúi đầu
Ngô Kiến Huy- chú
Ngô Kiến Huy- chú
Má cho gọi tụi con..
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
Trong số tụi bây… có một đứa đã bị mua chuộc?
Ngô Kiến Huy- chú
Ngô Kiến Huy- chú
//quỳ xuống // Má tụi con không giám
Cris Phan- gã
Cris Phan- gã
//quỳ xuống//
Tiếng bật lửa khô khốc vang lên bà rít một hơi dài
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
Tao không hỏi để nghe tụi bây van xin
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
Tao hỏi để coi đứa nào còn dám nhìn tao mà nói dối
Ngô Kiến Huy- chú
Ngô Kiến Huy- chú
//cúi đầu thấp hơn// Má… nếu ai trong tụi con phản bội, chính tay con sẽ xử nó.
Cris Phan- gã
Cris Phan- gã
//liếc sang Huy, nhếch mép// Vậy má cứ chỉ tên. Con xử liền. Không cần chờ tới sáng
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
Tốt~
Bà ngước mắt, nhìn xoáy qua từng đứa
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
Tự mình xem đi!
Ngô Kiến Huy- chú
Ngô Kiến Huy- chú
//ngước lên màn hình//
Cris Phan- gã
Cris Phan- gã
//ngước lên màn hình//
Không khí đặc quánh lại. Một cơn im lặng đến nghẹt thở.
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
Sao Cris mày thấy video này thế nào ?
Cris Phan- gã
Cris Phan- gã
Dạ…
Pằng
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
//nhíu mày//
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
“Tiếng súng?”
Cạch
Người của Mai gia/ nhiều
Người của Mai gia/ nhiều
//hớt hải chạy vào// Bà ơi
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
Sao đấy?
Người của Mai gia/ nhiều
Người của Mai gia/ nhiều
//thở hồng hộc// Thưa bà cô hai bị tập kích, không may trúng đạn đang nằm hấp hối ngoài phủ ạ
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
Hả?!
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
//đứng bật dậy, mắt ánh lên tia giận dữ// Lũ khốn đó dám bén mảng tới tận nhà tao?!!
Người của Mai gia/ nhiều
Người của Mai gia/ nhiều
//run rẩy// Dạ… tụi nó đi xe không biển, bắn xong rút nhanh như chớp… tụi con chưa kịp phản ứng…
Cris Phan- gã
Cris Phan- gã
//bước tới, gằn giọng// Nó không đến để giết, mà để nhắn. Tao nói rồi, có đứa đưa đường.
Ngô Kiến Huy- chú
Ngô Kiến Huy- chú
//giọng thấp, gắt// Tất cả ở đây đều là người nhà. Không đứa nào ngu mà phản bội trước mặt má đâu.
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
//nhìn quanh một lượt, mắt như dao sắc// Thằng nào khai bây giờ má còn để cho chết nhẹ nhàng. Còn không tao sẽ giết từng đứa, đến khi tìm ra con chó trong đàn!
Người của Mai gia/ nhiều
Người của Mai gia/ nhiều
//vội chen lời// Bà ơi… cô Hai…
Phương Anh Đào- cô
Phương Anh Đào- cô
//từ ngoài cửa, máu thấm ướt một bên vai, giọng ngắt quãng nhưng vẫn lạnh tanh//
Phương Anh Đào- cô
Phương Anh Đào- cô
Tụi nó bắn hụt tim, không trúng đầu. Mà tao còn sống là tụi nó chưa muốn giết. Tụi nó muốn khiêu chiến.
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
//chạy đến đỡ cô, giọng hạ xuống, nhưng vẫn căng như dây đàn//
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
Con gái tao… má thề… đêm nay má sẽ khiến tụi nó biết thế nào là động vào máu của Mai gia! //nghiến răng//
Phương Anh Đào- cô
Phương Anh Đào- cô
//trấn an bà// Má..con..không..s-
Phương Anh Đào- cô
Phương Anh Đào- cô
//thở dốc, thì thầm vào tai má// Má… con thấy…mặt đứa bắn…là người quen…
Phương Anh Đào- cô
Phương Anh Đào- cô
//ngất lịm trên vai bà//
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
//ôm chặt lấy cô giọng run lên trong cơn giận dữ//
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
Con gái tao… Má thề… đêm nay má sẽ khiến tụi nó biết thế nào là động vào máu của Mai gia. //nghiến răng, tay siết chặt//
Ngô Kiến Huy- chú
Ngô Kiến Huy- chú
//tiến lại gần, ánh mắt sầm lại// Má để con đưa nó vô phòng y tế trước, để bác sĩ lo.
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
//quay phắt lại, trừng mắt//Không! Không ai rời khỏi đây hết! Tụi bây nghe rõ chưa?!
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
Gọi hết tụi nó vào đây!!!! Tao muốn nhìn từng cái mặt tụi bây!
[ 2 phút sau- phòng sách]
Cris Phan- gã
Cris Phan- gã
//nhíu mày, nói nhỏ với tụi em // Ý má là… trong tụi mình có đứa làm chuyện này?
Dương Domic- em
Dương Domic- em
Chứ còn ai vô đây?!
Dương Domic- em
Dương Domic- em
Tụi nó biết chị Đào đi đâu, giờ nào, đi hướng nào. Không phải người nhà thì ai biết?
Wean Lê-hắn ta
Wean Lê-hắn ta
//cười nhạt, vỗ tay chậm rãi// Ồ màn kịch bắt đầu rồi ha~
Wean Lê-hắn ta
Wean Lê-hắn ta
Đứa nào bán đứng, giơ tay lên cho lẹ. Đừng để má phải giết hết rồi mới tìm được một ~
Hurrykng- chàng
Hurrykng- chàng
// lặng lẽ, giọng lạnh như thép// Chị Đào đã nói thấy mặt người bắn! Là người quen
Hurrykng- chàng
Hurrykng- chàng
Không cần đoán xa đâu!
Kaity Nguyễn- nàng
Kaity Nguyễn- nàng
//lùi lại, giọng run run// M-má… có khi nào chị nhìn nhầm không…? Trong bóng tối mà…
Ngô Kiến Huy- chú
Ngô Kiến Huy- chú
//trầm giọng, mắt không rời Đào đang được đỡ trên tay má// Nó không nhầm. Câu cuối cùng nó nói là:
Ngô Kiến Huy- chú
Ngô Kiến Huy- chú
“Là người quen.” !
Hưng Nguyễn- anh
Hưng Nguyễn- anh
//chạy từ ngoài vào//
Hưng Nguyễn- anh
Hưng Nguyễn- anh
//quỳ xuống// Má con xin lỗi con mải xét hiện trường nên không để ý lệnh má!
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
Sao hiện trường có gì không?
Hưng Nguyễn- anh
Hưng Nguyễn- anh
//ngẩng mặt, giọng trầm xuống//
Hưng Nguyễn- anh
Hưng Nguyễn- anh
Dạ có má. Đầu đạn găm sâu, loại súng giảm thanh, chỉ dùng trong nội bộ…//nuốt khan//
Hưng Nguyễn- anh
Hưng Nguyễn- anh
Con tìm thấy dấu chân lạ, nhưng đáng nói là vỏ đạn rơi cách không xa chỗ chị Đào ngã. Gần đến mức… là người quen mới dám lại gần như vậy.
Ngô Kiến Huy- chú
Ngô Kiến Huy- chú
//mắt tối lại// Là bắn ở cự ly gần? Không phải phục kích từ xa?
Hưng Nguyễn- anh
Hưng Nguyễn- anh
Dạ đúng, anh Hai. Và còn…//rút từ túi áo một mảnh vải rách nhuốm máu//
Hưng Nguyễn- anh
Hưng Nguyễn- anh
Con tìm được cái này. Mảnh áo…
Hưng Nguyễn- anh
Hưng Nguyễn- anh
Theo chất liệu, là thuộc về một trong mấy bộ vest của người nhà mình.
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
//im lặng vài giây, tay run nhẹ rồi siết lại//
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
Tụi bây nghe rõ chưa? Giờ thì má không còn nghi ngờ! //giọng lạnh như thép, từng từ rít qua kẽ răng//
Má Thắm- bà
Má Thắm- bà
Có một đứa trong tụi bây phản bội. Và tao sẽ xé nát nó ra, dù đó là máu ruột tao sinh ra đi nữa.
///////
Hết
Hot

Comments

Dugzn🍥

Dugzn🍥

ê nha ,sao hay vậy sốp,tui cho bà một vote, nhớ ra chap nha!

2025-06-10

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play