[ Allnegav ] Dưới Ánh Trăng Máu!?
Chapter 4
Ánh nắng cuối chiều lọt qua khung cửa sổ, kéo dài những vệt sáng mờ trên bàn học. Thành An ngồi im lặng, tay cầm chiếc bút, ánh mắt trống rỗng nhìn ra phía xa.
Trong đầu cậu, những dòng chữ ATDMM vang vọng như một điệp khúc không lời.
“Ánh Trăng Dưới Mật Máu…”
Cậu mỉm cười nhẹ, rồi lặng thầm thì
Dang Thanh An
Ai mới thật sự biết ý nghĩa của nó?
Một giọt mưa khẽ rơi trên kính, tan ra thành những vệt mờ.
Thành An khẽ nghiêng đầu, mắt ánh lên vẻ bí ẩn khó dò.
Tiếng bát đĩa chạm vào nhau vang lên khe khẽ. Trong căn bếp sáng đèn, bà giúp việc – mái tóc bạc đã điểm, tay vẫn thoăn thoắt dọn món ăn đơn giản. Thành An bước vào, còn chưa kịp cởi áo khoác.
Người Giúp Việc
Về rồi à, cậu An. Có đói bụng không? Hôm nay có món cháo gà mà cậu thích.
Dang Thanh An
// Cười dịu - Bước tới ngồi xuống bàn ăn // Cháu tưởng bà ngủ rồi chứ. Bà cứ chờ cháu hoài vậy đó.
Người Giúp Việc
// nhẹ giọng - vừa múc cháo vừa nói // Cậu về muộn hoài, tôi không đành lòng đi ngủ trước. Dù gì cái nhà này… cũng còn mỗi tôi với cậu.
Thành An im lặng một lúc, nhìn tô cháo nóng trên bàn, rồi cười nhẹ – nụ cười không dành cho xã hội, mà là thật lòng.
Dang Thanh An
Cảm ơn bà… Bà là người duy nhất còn ở đây vì cháu.
Bà giúp việc xoa đầu An như khi cậu còn nhỏ. Không nói gì thêm. Chỉ yên lặng, mà ấm lòng.
Thành An cầm thìa múc một muỗng cháo gà, vừa thổi nhẹ vừa ăn. Mùi gừng và hành thơm phức lan khắp không gian. Cậu ăn chậm, từng chút một, như thể không muốn kết thúc bữa ăn.
Bà giúp việc ngồi bên cạnh, vừa rót nước ấm vừa nhìn cậu bằng ánh mắt hiền hậu.
Người Giúp Việc
Mấy hôm nay trường có yên không? Tôi nghe mấy người đi chợ bàn tán vụ mấy học sinh gặp chuyện...
Dang Thanh An
// Nhẹ nhàng - nuốt cháo xong mới nói // Không có gì đâu bà. Mấy tin đồn thôi. Ở trường ai cũng thích phóng đại mọi thứ lên.
Người Giúp Việc
// nhíu mày // Cậu An à… Dù thế nào cũng nhớ giữ an toàn. Đừng quá tin tưởng vào bạn bè, nghe chưa?
Cậu không nói gì. Chỉ gật nhẹ, rồi tiếp tục ăn.
Một lát sau, cậu ngẩng đầu lên, mỉm cười
Dang Thanh An
Bà lo cho cháu quá rồi. Bà mới là người phải giữ gìn sức khỏe đó.
Bà giúp việc cười hiền, tay đặt lên tay cậu:
Người Giúp Việc
Tôi già rồi, chẳng cần gì nữa. Chỉ cần thấy cậu sống bình an, là tôi yên tâm.
Tiếng muỗng chạm nhẹ vào thành bát. Cậu ăn hết sạch tô cháo, lau miệng thật nhẹ nhàng, rồi đứng dậy rửa bát dù bà ngăn lại.
Dang Thanh An
Hôm nay cháu rửa. Để bà nghỉ một chút, nghe không?
Bà nhìn theo bóng lưng cậu – gầy gò, nhỏ bé trong căn bếp rộng thênh thang – lòng chợt dâng lên một nỗi lo mà bà chẳng thể gọi tên.
Thành An đứng bên bồn rửa, tay khẽ cọ từng chiếc bát đĩa đã dùng. Tiếng nước chảy nhẹ nhàng, xen lẫn tiếng bàn chải cọ lên men sứ. Ánh đèn vàng ấm áp bao phủ căn bếp, tạo nên một không gian yên tĩnh khác hẳn với sự náo nhiệt của thế giới ngoài kia.
( ai nói Thành An hậu đậu đâu😝 )
Bà giúp việc ngồi bên bàn, nhìn cậu với ánh mắt trìu mến và lo lắng không giấu được. Thành An lau khô đôi bàn tay gầy guộc, nhẹ nhàng đặt từng chiếc bát vào giá.
Cậu thở dài, đôi mắt khẽ trũng sâu như chứa đựng biết bao nỗi niềm mà không ai hay biết.
Sáng hôn sau - Sân trường ATSH
Thành An bước vào sân trường, dáng vẻ thảnh thơi nhưng đầy tự tin. Ngay lập tức, một nhóm lớn học sinh, cả nam lẫn nữ, lập tức bao quanh cậu. Những ánh mắt ngưỡng mộ, tò mò, thậm chí một vài cái nhìn ganh tị hòa quyện trong không khí.
NVP
Nữ 7: Thành An này, cuối tuần đi ăn kem với tụi mình nha!
NVP
Nam 5: Ê, hôm nay giải toán có khó không? Cậu giúp tao với!
NVP
Nữ 8: Nghe nói cậu con trai nhà Đặng Gia đúng hông? Nhiều người nói cậu chơi được hết đấy!
Thành An mỉm cười nhẹ, lách qua đám đông, mắt thoáng nhìn quanh sân trường, vẫn giữ nét bình thản như không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng bên trong, ánh mắt cậu sắc lẹm — quan sát mọi chuyển động, mọi câu chuyện lướt qua.
Một số bạn bè thân thiết vẫy tay gọi cậu về phía lớp, nơi có không khí thân mật hơn.
Comments
_Yizhan.| Kwon_
Đoán đc "Ánh Trăng Máu"_🐧
2025-06-24
3
Ume atsh
à
2025-06-14
2
thnh.vaz_
t nè 🤓
2025-06-08
2