[CuongBachLezii] 100 Lời Nói Yêu.
2
Sau khi tất cả mọi người đã dọn dẹp và đều sở hữu cho mình chỗ ngủ thì bắt đầu di chuyển ra ngoài.
Ở phòng chờ,mọi người được nghe về bài tập đầu tiên và khảo sát các kiểu.
Xong,lại trở về ký túc xá và đi ngủ.
Thế Vĩ - Cậu.
*Ngáp*Mệt điên
Văn Tâm.
Đi ngủ sớm đi cho khỏe người
Thế Vĩ - Cậu.
Bạn cũng lo ngủ đi
Hữu Sơn.
Ở chung với nhiều trai đẹp quá
Thế Vĩ - Cậu.
Thiệt nha trời
Văn Tâm.
Không biết sáng mai tới cái gì nữa
Hữu Sơn.
Vĩ ngủ với Cường hả
Thế Vĩ - Cậu.
Nằm vậy đó chứ có ngủ đâu
Hồng Cường - Hắn.
*Quay qua*Sao biết?
Hữu Sơn.
Ngủ ngon nha mấy bạn
Hồng Cường - Hắn.
*Trèo lên giường cậu*
Hồng Cường - Hắn.
Ngủ một mình không quen
Hồng Cường - Hắn.
Ý là..có người nằm cạnh dễ ngủ hơn
Thế Vĩ - Cậu.
Rủ ông Châu kìa
Thế Vĩ - Cậu.
Cường nói muốn có người nằm cạnh
Thế Vĩ - Cậu.
Vậy mới dễ ngủ
Hồng Cường - Hắn.
Thôi thaaa
Hồng Cường - Hắn.
Lạy người
Bảo Châu.
Để tôi ngủ với Cường nha
Hồng Cường - Hắn.
Thôi được rồi
Hồng Cường - Hắn.
Ngủ được mà
Bảo Châu.
Ngủ được không đó
Bảo Châu.
Để tôi ngủ cùng cho
Hồng Cường - Hắn.
Được,được hết
Bảo Châu.
*Cười*Vậy ha,ngủ ngon
Hồng Cường - Hắn.
*Nhìn cậu*Kỳ cục
Thế Vĩ - Cậu.
*Cười*Giúp còn không biết cảm ơn
Hồng Cường - Hắn.
Tốt quá không dám nhận
Hồng Cường - Hắn.
Thế thôi*Trèo xuống*
Cậu nhìn hắn có vẻ không vui,nhưng không lẽ bắt cậu ngủ cùng với hắn thì lại kỳ lắm.
Còn hắn,vẫn đối xử với cậu y hệt lúc trước,chẳng thèm có khoảng cách nào cả.
Đêm đó cậu trằn trọc mãi chẳng ngủ được,cứ lăn qua lăn lại mãi.
Hắn ở phía dưới,biết rõ cậu đang mất ngủ nên đã chủ động mò lên kiếm cậu lần hai.
Hồng Cường - Hắn.
Không ngủ được à?
Thế Vĩ - Cậu.
Nói nhỏ thôi
Thế Vĩ - Cậu.
Không ngủ được
Thế Vĩ - Cậu.
Chưa quen chỗ này
Hồng Cường - Hắn.
*Nằm cạnh cậu*Tôi cũng vậy
Thế Vĩ - Cậu.
*Nép vào bên trong*Mò lên làm gì?
Hồng Cường - Hắn.
Vĩ còn ghét tôi lắm hả?
Hồng Cường - Hắn.
Sao cứ né tránh tôi thế
Hồng Cường - Hắn.
Thế tôi nằm cùng nhé?
Thế Vĩ - Cậu.
Đừng làm phiền tôi là được
Hồng Cường - Hắn.
*Xoa đầu cậu*Ngủ ngon
Cậu nằm xoay lưng lại với hắn,mặt hướng vào bên trong,còn hắn thì hướng về lưng của cậu.
Rồi như vậy,họ nằm với nhau cả đêm dù không tiếp xúc gì cả.Nhưng điều đó khiến cả hai dễ ngủ hơn.
Vì khó ngủ nên cậu dậy khá là sớm.
Điều đầu tiên cảm nhận được sau khi dậy là có cái cục gì đó nặng chình ình đang nằm trên người cậu.
Thế Vĩ - Cậu.
C..cái gì vậy trời?
Hồng Cường - Hắn.
Ngủ xíu nữa đi..
Thế Vĩ - Cậu.
Đang đè lên người tôi đó
Hồng Cường - Hắn.
*Giả điếc*...
Thế Vĩ - Cậu.
Tới giờ dậy rồi
Thế Vĩ - Cậu.
Đi ra tôi đi xuống
Hồng Cường - Hắn.
*Lăn qua một bên*Xin lỗi
Thế Vĩ - Cậu.
Xin lỗi cái gì
Thế Vĩ - Cậu.
Biết xuống là tốt
Hồng Cường - Hắn.
Không phải
Hồng Cường - Hắn.
Xin lỗi chuyện của lúc trước
Thế Vĩ - Cậu.
Tự nhiên xin lỗi chuyện của lúc trước làm gì
Hồng Cường - Hắn.
*Chạm vào tay cậu*Lúc đó là khoảng thời gian rất tồi tệ đối với tôi
Hồng Cường - Hắn.
Vĩ hiểu điều đó mà đúng không?
Thế Vĩ - Cậu.
Cho nên thứ đầu tiên cậu chọn từ bỏ là tôi
Hồng Cường - Hắn.
Tôi không chối,lúc đó là tôi đã bỏ rơi Vĩ
Hồng Cường - Hắn.
Tôi xin lỗi
Thế Vĩ - Cậu.
*Rút tay ra*Làm chuyện vô ích làm gì
Hồng Cường - Hắn.
Nếu tôi nói với Vĩ
Hồng Cường - Hắn.
Tôi chưa bao giờ ngừng yêu Vĩ từ lúc kết thúc đến bây giờ
Hồng Cường - Hắn.
Vĩ cho tôi cơ hội yêu lại được không?
Bảo Châu.
Dậy anh em ơiiii
Bảo Châu.
Trời sáng rồiiii
Thế Vĩ - Cậu.
*Giật mình*Tôi không biết
Thế Vĩ - Cậu.
Tôi đi trước,lo mà vệ sinh cá nhân đi
Sự bối rối của cậu hiện hết lên trên gương mặt ấy.Chẳng biết nên phản ứng thế nào nữa.
Cậu còn tình cảm với hắn,còn rất nhiều.Nhưng bản thân cậu khi yêu hắn chịu rất nhiều sự tổn thương,cậu không muốn chịu đựng điều đó lần hai.
Cậu cũng không biết những câu từ đó là thật hay chỉ là giỡn.
Nếu là thật,cậu mong hắn hãy nghiêm túc với cậu.
Nếu là trêu đùa,cả một ánh nhìn cũng không hướng về hắn.
Comments
Sunnie
Anh cx đẹp mà
2025-06-14
2