Văn phòng chủ tịch nằm trên tầng 52 --- nơi chỉ có quyền lực và cà phê đen tồn tại.
Nơi người ta bảo , nếu bạn bước vào mà không chuẩn bị tinh thần , có thể sẽ mất luôn ..... Cả sự tự tin lẫn chức vụ.
Nguyễn Thiên Ân ------ cử nhân loại giỏi , nói được ba thứ tiếng , đánh máy mười ngón , chưa bao giờ trễ deadline ---- đang đứng trước cánh cửa ấy với hai bàn tay lạnh ngắt . Bản thân cậu chưa từng nghĩ mình sẽ được chọn cho vị trí thư ký riêng của chủ tịch Lâm.
Người đàn ông được mệnh danh là " Bộ não không cảm xúc di động ".
Lâm Khải Minh
Ngồi
anh ta nói , không ngước lên khỏi màn hình.
Nguyễn Thiên Ân
// khẽ gật đầu, kéo ghế ngồi xuống//
Nguyễn Thiên Ân
* chắc ông ấy đang kiểm tra khả năng ngồi không nghe tiếng động?*
Bỗng nhiên anh ta ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt cậu
Lâm Khải Minh
Trong hồ sơ xin việc của cậu có viết :"thành thạo xử lý tình huống phát sinh". Nếu tôi đổ cà phê vào tài liệu , cậu sẽ làm gì?
Nguyễn Thiên Ân
//hơi sững người//
Nguyễn Thiên Ân
...tôi lấy khăn lau cà phê trước, sau đó in lại tài liệu đã lưu trên máy chủ.
Lâm Khải Minh
//gật đầu//
nghiêm túc đến mức , khiến câu hỏi tưởng đùa kia trở thành một dạng kiểm tra thực sự
Lâm Khải Minh
Vậy nếu tôi nổi nóng giữa cuộc họp?
Nguyễn Thiên Ân
//thản nhiên đáp//
Nguyễn Thiên Ân
Tôi sẽ ra hiệu ngầm để nhắc anh điều tiết cảm xúc . Còn nếu không hiệu quả...... Tôi xin phép đưa anh một viên kẹo bạc hà.
Lâm Khải Minh
//nhướng mày, khóe môi khẽ nhếch lên//
Một dấu hiệu vô cùng hiếm hoi trong lịch sử biểu cảm của Minh
____________________
Cuối buổi phỏng vấn , khi Thiên Ân đứng lên chào ra về . ảnh bỗng hỏi
Lâm Khải Minh
Vì sao cậu muốn làm thư ký riêng của tôi , công việc này không dễ chịu...
Nguyễn Thiên Ân
//suy nghĩ//
Nguyễn Thiên Ân
...... Vì tôi thích những người khó chịu?
Cả căn phòng im lặng đúng 3 giây. Sau đó một tiếng cười trầm thấp vang lên -------không lớn , nhưng đủ để Ân chắc chắn rằng mình vừa chứng kiến một cảnh tượng hiếm : CHỦ TỊCH LÂM VỪA CƯỜI.
Lâm Khải Minh
Được. Bắt đầu từ ngày mai . Và nhớ ------tôi không dùng lịch giấy, không thích đồ ngọt và không chịu được tiếng bấm bút quá to .
Nguyễn Thiên Ân
Rõ
Lần đầu gặp anh, tôi nghĩ sẽ bị loại vì vô lễ . Ai ngờ đâu .... Tôi lại trở thành 'ngoại lệ ' đầu tiên được giữ lại chỉ vì một câu đùa nửa thật nửa liều .
Và rồi tôi mới hiểu : trong một văn phòng không cảm xúc,đôi khi thứ khiến người ta chú ý ... là một ánh nhìn đủ bình tĩnh để không run trước sự lạnh lùng .
Comments
Hạ Nhiên
Ủa:), hư máy chứ mất tài liệu gì nữa
2025-06-08
0
Hạ Nhiên
Tưởng quyền thực và thế giới ngầm, cafe đen nghe hài hài ă🤣✨
2025-06-08
0
Hạ Nhiên
“Anh chàng này thật thú vị?”
2025-06-08
0