[KaiShin] Trái Tim Tôi Không Ảo Thuật
#3-Có một điều không thể trộm
𝙠𝙯.(t/g)
Xl vì đã để cả nhà đợi🥰
𝙠𝙯.(t/g)
Mai bù lại cho nhenn
Phòng tối chỉ có ánh sáng xanh lấp lánh từ màn hình laptop. Kaito Kid—hay đúng hơn là Kuroba Kaito, ngồi trước bàn làm việc, tay chống cằm
Trên màn hình là tập tin từ chiếc USB Shinichi đưa. Cậu đã xem đoạn đầu từ tối… rồi xem lại lần nữa. Lần thứ năm
Kuroba Kaito
Tư liệu này… không có công bố trong bất kỳ hồ sơ cảnh sát nào…
Hình ảnh hiện lên là ảnh cũ của ba cậu – Toichi, tư liệu hậu trường một buổi biểu diễn bị hủy, vài dòng ghi chú nguệch ngoạc… và cả bản scan một đoạn thư chưa từng gửi
Trong đó có tên một người: Kudou Yuusaku
Kuroba Kaito
Thám tử à… cậu luôn thích dồn người khác vào thế phải nghĩ tới cậu ha?
Mặt cười, nhưng lòng thì hỗn loạn
Dưới ánh đèn bàn, đôi mắt tím phản chiếu một thoáng mơ hồ. Không phải về vụ án. Mà về người đã lặng lẽ đưa cậu chiếc USB ấy… rồi bỏ đi mà không cần nghe lời cảm ơn
<Tokyo Station – ngày hôm sau>
Shinichi bước xuống từ tàu điện ngầm, vừa định mở điện thoại thì…
? ? ?
Ồ~ Thám tử Kudo, tình cờ ghê
Giọng nói đó như gió thoảng, nhưng khiến Shinichi dừng lại ngay lập tức
Quay lại—Kaito, trong bộ hoodie trắng và khẩu trang, đứng tựa tường như thể đợi từ lâu
Kudo Shinichi
Cậu—đi theo tôi?//bất ngờ//
Kuroba Kaito
Không theo. Tình cờ thôi mà. Tôi chỉ… đi dạo suy nghĩ
Kudo Shinichi
Ở đúng giờ đúng trạm tôi vừa xuống, cũng trùng hợp ghê
Kuroba Kaito
Thì tôi là người may mắn. Với lại—ai bảo hôm qua cậu thả USB rồi bỏ đi. Tính để tôi day dứt một mình hả?
Kudo Shinichi
…Tôi không nghĩ cậu có cảm xúc như vậy
Kaito bước đến gần hơn, nghiêng đầu, thì thầm sát tai Shinichi
Kuroba Kaito
Có vài thứ cậu không nghĩ tới… mà tôi thì không ngừng nghĩ đến
Shinichi ngước mắt, tim khựng lại nửa nhịp
Kudo Shinichi
…Ý cậu là vụ án?
Kaito mỉm cười, rút ra một túi giấy nhỏ
Kuroba Kaito
Tôi mang cà phê. Không phải cho vụ án. Mà cho thám tử lạnh lùng hay lo xa
Kuroba Kaito
Cậu từ chối, nhưng vẫn nhận. Đó là lý do tôi thấy cậu dễ thương
Comments