[Cực Hàng] Cô Vợ Sát Thủ Của Chàng Ngốc
chap 3
Gian bếp rộng, người làm đang cười nhỏ với nhau. Một bà giúp việc quay ra thấy Tả Hàng liền cười nhếch mép.
Đầu bếp
Phu nhân xuống đây làm gì?
Tả Hàng
/Hất khau cháo thiu đổ ụp xuống sàn, trứng và cháo văng tung tóe/
Đầu bếp
Trời đất ơi! Cậu làm cái gì vậy!
Tả Hàng
/lạnh/ Tôi không thích bị giết bằng cách hèn hạ. Thích ra tay thì đường hoàng mà làm
Đầu bếp
Cậu tưởng mình là ai? Cũng chỉ là món hàng bị bán vào đây thôi. Cưới thằng Cực thì ăn vậy là đúng rồi.
Đầu bếp
Trương Cực nó là thằng ngốc. Ăn đồ thiu là vừa. Cậu cũng thế.
Vừa dứt câu, một tiếng "xoẹt" vang lên. Dao gọt trái cây trong tay Tat Hàng đã rác một đường sát gò má bà ta.
Tả Hàng
/Nhét đồ ăn vào miệng bà ta/ Đồ thiu thì ráng mà ăn hết đi. Nếu không ăn hết thì tôi g**t bà.
Đầu bếp
/bị nhét nên sợ hãi/um...um
Tả Hàng
/Đẩy cửa bước vào/
Trương Cực
/Ngoan ngoãn ngồi trên giường/
Trương Cực
Zợ về rồi/mừng rỡ/
Tả Hàng
/Đứng hình vài giây, sát khí lúc nảy dường như không còn/
Tả Hàng
/lạnh nhạt/Đi xuống bếp
Tả Hàng
Tôi nấu mì. Cậu ăn được không?
Trương Cực
/Đôi mắc sáng lên, gật đầu lia lịa như con cún nhỏ/
Trương Cực
Ăn! Cực Ăn! Cực thích mì! Cực theo zợ
Tả Hàng
/mở tủ lạnh, lấy ra hai gói mì, bỏ vào nồi nước đun/
Trương Cực
/ngồi trên ghế, tay chống cằm nhìn theo từng động tác của Tả Hàng ngư đứa trẻ phát hiện ra món hàng mới/
Trương Cực
Zợ nấu giỏi ghê
Trương Cực
Dù là mì gói nhưng là zợ nấu thì khác! Là mì zợ á
Tả Hàng
/Nghiêng mặt sang, khóe môi khẽ giật nhẹ/
Mì chín. Hai người ngồi ở chiếc bàn con sát cửa sổ, gió lùa vào mát rượi. Trương Cực ăn rất ngoan. Không kén chọn, không chê bai.
Tả Hàng
/nhìn hắn, nhỏ giọng/ Ăn chậm thôi. Nóng
Trương Cực
/Ngẩng lên, cười toe/ Zợ lo cho chồng đó hở?
Tả Hàng
/lạnh/ Cậu chết vì bỏng tôi lại bị rắc rối. Vô ơn.
Trương Cực cúi đầu ăn tiếp, khóe môi Tả Hàng lại thoáng giản ra - rất nhẹ, đến nỗi chính cậu cũng không nhận ra
Comments