[ĐN BSD] Linh Hồn Chôn Sâu Đáy Đại Dương
Chương 1
Lại đây hãy để tôi kể bạn nghe về một truyền thuyết cổ xưa về loài sinh vật cổ đại
Quen chứ? Bạn đã bao giờ về nó chưa
Ở đây không phải về những loài vật dễ thương cầm đàn hạc mà ngồi trên phiến đá cho các thuỷ thủ lạc đường đâu
Không phải tiên cá..mà là người cá~
Một thứ cổ xưa đầy bí ẩn và nhiều cơn đói khác hơn nữa
Người cá cũng có một trái tim
Trái tim họ nhân hậu..nó biết rung động
Biết ca hát để xoa dịu cơn bão, xoa dịu cho các loài sinh vật đáy biển sâu thẳm
Nhưng rồi bọn họ xuất hiện..
Với những lưỡi dao bởi lời hứa gian dối cùng lòng tham vô đối
Trái tim của họ đã dần biến mất mà chẳng cần thứ phép thuật kì diệu nào cả
Mà là bởi lòng người hiểm độc
Khi đấy người cá chẳng còn nhân từ
Họ chẳng còn sự ấm áp mà bao dung
Mọi thứ chỉ còn lại trong đống xương thịt của đồng loại một sự căm hận
Thù hận từ cổ xưa bao trùm cả tâm hồn băng giá vĩnh cửu nới đáy biển sâu~
Gió rít qua từng cơn mang theo sự đau đớn cùng nổi oan ai uất của cái chết
Mùa đông năm ấy ở Leningrad (Saint Petersburg) lạnh đến mức người ta chết đứng giữa phố mà không kịp ngã. Tuyết rơi trắng xóa, che khuất mọi dấu vết sống sót
Giữa những toà nhà gạch xám cũ kỹ có một con hẻm nhỏ
Hẻm tối và ngột ngạt hai bờ tường nứt toạc như từng bị pháo dội vào
Lấp ló bên trái bờ tường dán mấy mảnh áp phích rách của chế độ, gương mặt Lenin nhòe mực vì tuyết tan và máu khô
Chẳng ai ở đó cả chỉ có người đang dựa lưng mình vào bờ tường ngồi im bất động
Mái tóc dài sẫm tím bết vào trán. Bàn tay tái nhợt nắm chặt cuốn sách cũ đã nhoè chữ
Người ấy- Fyodor Dostoevsky ngồi đấy
Hắn không chết nhưng cũng chẳng còn sống
Chỉ ngồi đấy như một bóng ma của chiến tranh
Tiếng da chạm trên mặt tuyết khô và đông cứng
Không đủ để vang vọng nhưng đủ để phá tan cái tĩnh mịch chết chóc trong hẻm tối
Một cô bé tầm 3 tuổi đứng trước mặt gã
Người em mặc một chiếc váy trắng mỏng những khuôn mặt em không có gì là lạnh leoz
Đưa tay em chạm nhẹ vào đầu gã chỉ là cái chạm nhẹ nhàng như lướt qua cũng đủ để gã bừng tỉnh
Fyodor Dostoevsky
!!/hất tay em ra/
Naida
С тобой ли всё благополучно, господин?
“Thưa quý ngài sức khoẻ của anh ổn chứ?”
Ngữ điệu quen thuộc như thể vọng về quá khứ của hắn
Con nhóc này nhìn qua cũng chỉ mới 3 tuổi..làm sao nó có thể phát âm được tiếng Nga cổ chuẩn như này được?
Nó cười..một nụ cười đơn thuần của một đứa trẻ
Nhưng nó xoáy vào tim gã..như thể con nhóc này đã nhìn hết tất thẩy về gã
Naida
Fyodor Dostoevsky..anh ổn chứ?
Fyodor Dostoevsky
Nhóc..là ai?
Chẳng để hắn kịp hỏi thêm con nhóc ấy lại chạy ra khỏi con hẻm
Mái tóc xanh hệt màu của đại dương cùng chiếc váy trắng mỏng như lụa chạy về phía tuyết
Dần biến mất trước mắt gã
Có lẽ hắn đã tìm ra kẻ bị chối bỏ như bản thân gã rồi
Comments
Người tình mùa đông.🌨
Ê, tao đọc thành Nahida nè bây=)))
2025-08-01
2
HCl + H2SO4 = Cl2 + H2O + SO2
hú hú qua quậy bộ tiếp theo😏
2025-06-12
1
xin bí kíp tán cr💔💔
hệ
2025-08-04
0