[Văn Hàm] Từ Em Nuôi Tới Vợ Nuôi

[Văn Hàm] Từ Em Nuôi Tới Vợ Nuôi

1

_____________
Tại căn biệt thự sa hoa
Tả Kỳ Hàm, 19 tuổi, được nhận nuôi bởi Dương Bác Văn. Luôn ngoan ngoãn nhưng không được thương, cô đơn trong căn biệt thự lớn, hàng ngày chỉ biết dọn dẹp. Thích thầm Dương Bác Văn từ lâu
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
//lau bàn ghế//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
//thấy//
Trên bàn là tập tài liệu. Cậu biết là của Bác Văn nhưng vẫn đắn đo, nếu mang lên công ty, anh ấy sẽ thấy phiền?
Nhưng cuối cùng, vẫn thay đồ rồi bắt xe buýt tới Dương Thị
...
Dương Thị
Khi cậu bước vào, không tránh khỏi những lời bàn tán
... : Ai vậy?
... : Người nhà Dương Gia
... : Ăn mặc quê vãi
... : Chỉ xứng làm hầu thôi
Cậu bước đến quầy lễ tân
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Cho em hỏi, phòng của Dương Tổng-
Đa nv nữ
Đa nv nữ
Lễ tân: Cậu chưa hẹn trước, chưa được gặp
Đa nv nữ
Đa nv nữ
Lễ tân: Mời cậu về cho
... : Người nhà tôi
Bỗng lặng như tờ
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
//quay ra sau//
Một bóng hình cao khỏe đứng chắn trước mặt khiến Kỳ Hàm úp thẳng vào cơ ngực săn chắc
Là Dương Bác Văn, Dương Tổng, 22 tuổi. Lạnh lùng, bá đạo, đối xử với Kỳ Hàm lạnh như tiền. Em kết nghĩa của Trương Hàm Thụy
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Theo tôi ❄️
Cậu đi theo Bác Văn đến phòng của tổng giám đốc
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Đưa tôi ❄️
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
//đưa tập tài liệu//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ngồi đây, không nghịch, chán thì ngủ ❄️
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Tôi đi họp, chút nữa về với tôi ❄️
Anh nói, mắt không nhìn cậu lấy một cái rồi rời đi
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
...
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
//đi xung quanh phòng//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Phòng tổng giám đốc có khác
Mùi gỗ nhẹ phả vào. Cậu hít lấy hít để hương thơm của gỗ, và cả...mùi của Bác Văn
...
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
//mở cửa bước vào//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Thức chưa? ❄️
Cậu vẫn ngủ say, trên chiếc sofa êm ái. Tay ôm chiếc gối còn vương lại mùi của anh
Bác Văn kéo ghế làm việc ngồi xuống quan sát cậu ngủ
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
"Càng nhìn càng thấy ngốc"
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
"Cũng...dễ thương"
Không phủ nhận
Reng reng reng*
Chuông điện thoại reo khiến cậu tỉnh giấc
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Hưm~
Bác Văn vội từ chối cuộc gọi
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Tỉnh chưa? ❄️
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Anh ngồi đây từ khi nào vậy? //lim dim//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Phòng tôi ❄️
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Về ❄️
...
Ngồi trên xe, cậu chỉ biết nhìn ra kính xe, thi thoảng lại liếc anh một cái
Bác Văn biết, nhưng chỉ nghĩ đơn giản là cậu muốn về nhà
...
Tại biệt thự
Một bóng dáng nhỏ nhắn chạy ra
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Hàm Thụy, mấy anh về rồi!
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
//đi ra//
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Nhóc là ai?
Bác Văn cất giọng, ấm áp. Ánh nhìn dành cho Quế Nguyên cũng dịu đi
Nó chưa bao giờ dành cho cậu
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Em...
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Tao mới nhận nuôi
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Em là Trương Quế Nguyên, năm nay em 15 tuổi
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
15 tuổi?
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Lớn vậy nhưng sức khoẻ yếu từ nhỏ
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Dạ
Bác Văn cười, lên tiếng
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Nhóc ăn gì chưa?
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Anh Hàm Thụy mới cho em ăn bánh kem rồi, ngon lắm
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Anh ấy cũng nói với em về hai anh rồi
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Mà anh Kỳ Hàm với anh là vợ chồng ạ?
Hàm Thụy bật cười, Bác Văn và Kỳ Hàm cứng đơ, hơi bất ngờ
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Là anh em
Ba người chuyện trò nghe vui vẻ lắm, chỉ riêng Kỳ Hàm đứng mãi ở góc phòng. Cô đơn, thất vọng, bất lực
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Anh Kỳ Hàm, ra chơi với em //chạy tới ôm cậu//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Quế Quế ngoan, anh bận lắm
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Vậy để em giúp anh nha //lấy khăn lau bàn cùng cậu//
Cậu nhóc này, xinh đẹp vậy, mới về nhà đã trở thành trung tâm rồi
Nhưng cậu cũng chẳng lạnh nhạt với Kỳ Hàm như hai người kia, chỉ muốn chơi cùng cậu, muốn cậu vui
Bác Văn lần đầu thấy cậu cười, là nụ cười của niềm vui, hạnh phúc
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Quế Quế ngoan //xoa đầu Quế//
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Hàm Ca dễ thương lắm luôn //tươi//
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
//bật cười// "như tia sáng"
Kết chương:
"Em không cần nhà quá sạch khi anh không cười. Em cùng anh dọn nhà nhé. Cười lên!"
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play