[Otp Gấu]KHÔNG CẦN LỜI YÊU,CHỈ CẦN NGƯỜI ẤY (1)
Kiện Bàn Hiệp x Nguyên Thủy Nhân
Tác Giả🐬
Hi,Cá iu dấu của mí bà quay trở lại ròi nè😍
Tác Giả🐬
Chuyên mục nuôi m-ủa lộn,con báo cam part 2!
Tác Giả🐬
Bóng dáng ai đó lấp ló sau mùng 💢
Tác Giả🐬
Đùng!Cá mới ngủ nướng dậy mà con màu cam pha trắng này nó ngoạm cho Cá một cái,ta nói nó đau điếng😞
Tác Giả🐬
Tay Cá đó=))
Thành phẩm của việc đùa với báo cam=))
Tác Giả🐬
Cá đã tìm được cách để ngăn cản con báo này,đó là bằng mùng!Kà kà!!!Nhưng mà.....vẫn hơi đau👉👈
Tác Giả🐬
Hoi giỡn đủ ròi,vô nè
(đoán chắc là mấy bồ chờ nãy giờ...)
Dưới ánh hoàng hôn dịu dàng, những hạt cát vàng óng ánh như được phủ lên một lớp kim tuyến lấp lánh. Mặt trời rơi chậm rãi xuống đường chân trời, nhuộm bầu không gian một màu cam đỏ dịu mắt. Bầu trời như một bức tranh thủy mặc, nơi sắc màu tan hòa vào nhau, tạo nên một khung cảnh thanh bình hiếm có giữa thế giới đầy biến động.
Kiện Bàn Hiệp, chàng hiệp sĩ với đôi mắt ấm áp và nụ cười luôn nở trên môi, đứng lặng bên bờ sông, mắt hướng về phía mặt trời lặn. Tấm áo choàng màu ngọc lam nhẹ nhàng bay theo làn gió mát, viền áo khẽ chạm vào làn nước trong vắt phản chiếu ánh hoàng hôn. Mái tóc mềm mại của hắn bị gió khẽ thổi tung, mang theo hương thơm của cỏ cây, đất trời, và một chút hoài niệm.
Ở nơi này, giữa khung cảnh thiên nhiên yên bình và đầy ma mị, mọi phiền muộn dường như tan biến. Đôi tay Kiện Bàn Hiệp buông thõng hai bên người, ánh mắt lấp lánh ánh suy tư. Hắn đang nghĩ về những trận chiến đã qua, những hiểm nguy mà hắn cùng bằng hữu phải đối mặt, và đặc biệt là một người — người luôn ở bên hắn từ những ngày đầu tiên bước chân trên con đường phiêu lưu định mệnh ấy.
Bỗng nhiên, có tiếng bước chân khe khẽ vang lên trên nền cát mịn. Nguyên Thủy Nhân, người bạn thân thiết như tri kỷ, nhẹ nhàng tiến đến từ phía sau. Anh vẫn vậy, với phong thái điềm đạm, ánh mắt luôn chứa đựng sự thấu hiểu và yêu thương không lời. Ánh sáng hoàng hôn phản chiếu lên gương mặt anh, làm nổi bật những đường nét sắc sảo nhưng lại ẩn chứa một vẻ dịu dàng rất riêng.
Nguyên Thủy Nhân
Kiện Bàn Hiệp,sao đệ lại đứng đây một mình thế?
Anh hỏi, giọng nhẹ nhàng nhưng không giấu được chút lo lắng.
Kiện Bàn Hiệp quay lại, ánh mắt hai người chạm nhau, khiến tim hắn như lỡ mất một nhịp. Nét ngạc nhiên ban đầu nhanh chóng được thay thế bằng một nụ cười nhạt, ấm áp như ánh nắng chiều tà.
Kiện Bàn Hiệp
Đệ chỉ muốn tận hưởng khoảng khắc yên bình này....cùng huynh.
Hắn thì thầm, đôi mắt phản chiếu ánh mặt trời rực cháy phía chân trời.
Nguyên Thủy Nhân khẽ cười, một nụ cười hiền hậu và đầy yêu thương. Anh bước đến gần hơn, không nói gì thêm, chỉ nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay Kiện Bàn Hiệp. Tay trong tay, hai người cùng ngồi xuống bên bờ sông, nơi mặt nước gợn lăn tăn như đang ngân nga một bản tình ca không lời.
Nguyên Thủy Nhân
Chỉ cần có đệ bên cạnh,ta cũng thấy bình yên...
Anh cất lời, mắt không rời khỏi gương mặt người mình yêu.
Tiếng gió, tiếng nước, tiếng lòng hòa quyện vào nhau, tạo nên một khúc nhạc dịu êm trong khoảnh khắc ngắn ngủi mà vĩnh cửu ấy. Từng tia nắng cuối cùng dần lịm tắt sau những rặng núi xa xa, để lại bầu trời rực rỡ sắc đỏ như chính trái tim hai người đang cùng nhịp đập.
Kiện Bàn Hiệp quay sang nhìn Nguyên Thủy Nhân, đôi mắt chan chứa cảm xúc.
Kiện Bàn Hiệp
Huynh biết không...
Hắn khẽ nói,giọng trầm trầm.
Kiện Bàn Hiệp
Mỗi khi ở bên huynh, đệ như được tiếp thêm sức mạnh để bảo vệ thế giới này. Dù có khó khăn đến đâu, đệ cũng không thấy sợ hãi nữa.
Nguyên Thủy Nhân không nói gì, chỉ nhẹ nhàng đưa tay lên, đặt một nụ hôn ấm áp lên má Kiện Bàn Hiệp — một cử chỉ dịu dàng nhưng mang theo cả vạn lời yêu thương.
Nguyên Thủy Nhân
Và huynh sẽ luôn ở bên cạnh đệ,mãi mãi...
Anh đáp, giọng nói như một lời thề nguyện.
Họ ngồi đó, giữa không gian giao hòa giữa ngày và đêm, giữa thực tại và mộng tưởng. Ánh hoàng hôn tiếp tục vẽ nên bức tranh tình yêu rực rỡ phía sau lưng họ. Gió khẽ hát, cát khẽ nhảy múa dưới chân, tất cả như minh chứng cho tình yêu thuần khiết và bền chặt của hai con người — không chỉ là đồng đội chiến đấu vì chính nghĩa, mà còn là những tâm hồn tìm thấy nhau giữa thế giới rộng lớn này.
Và từ khoảnh khắc ấy, dường như cả thế gian cũng trở nên nhẹ nhàng hơn. Một hành trình mới đang chờ họ phía trước — hành trình không chỉ chống lại bóng tối, mà còn là hành trình bảo vệ ánh sáng trong tim mình, cùng nhau.
Tác Giả🐬
Dịu keo thoi,Cá thích đường và thủy tinh trộn đường hơn là thủy tinh👉👈
Tác Giả🐬
Dạo này Cá thấy mình siêng quá,mấy chap toàn hơn 900 chữ😞.Cá quyết định ròi,Cá siêng tiếp=))
Tác Giả🐬
Mà nếu truyện hong dừa ý mấy bồ thì Cá xinh,lỗi mấy bồ nha!😘
Comments
Cá Heo yêu OTP💕
Con báo này nó cứ đè chân phải ra mà ngoạm thoi💦
2025-06-10
2
𐙚LIF-CR
Siêng zị mới tuyệt 💋
2025-06-10
1
𐙚LIF-CR
Bóng dáng ai đó nhẹ nhàng vụt qua nơi đây=))))
2025-06-10
1