Thích Em, Là Điều Anh Chưa Kịp Nói
Bất ngờ trong hòm thư
Khánh Huyền
Mấy bà oi, hnay có sk clb đó! Ai muốn tham gia ko ? Nghe nói có mấy trò chơi và gian hàng ẩm thực vui lắm !
Bảo Châu
T đi ! T đi ! Có đồ ăn là t có mặt !
Bảo Ngọc
T cũng đi ! Nghe nói clb sách có gthieu mấy cuốn mới hay lắm
Ngọc đang chăm chú xem 1 mô hình được trưng bày ở gian hàng clb Khoa học, còn Huyền và Châu thì đang bận chén sạch cái món ăn vặt
Bảo Ngọc
* mắt sáng lên * ôi, cái mô hình đẹp ghê ! Làm sao họ làm đc vậy ta ?
Bảo Châu
Kệ nó đi bà! Qua bên kia có kem dâu kìa
Khánh Huyền
Chuẩn! Đi ăn kem hoi Ngọc oii
Ngọc lắc đầu cười, vẫn đứng lại ngắm mô hình. Bất chợt, 1 hộp quà nhỏ màu xanh da trời , được gói cẩn thận với một chiếc nơ trắng , được đặt nhẹ nhàng lên bàn ngay cạnh cô. Ko có ai ở đó cả
Bảo Ngọc
* ngạc nhiên * hộp quà j đây? Của ai vậy ta ?
Khánh Huyền
* chạy lại * cái j vậy Ngọc? Quà của ai vậy ? Có thư tình ko ?
Bảo Châu
Mở ra coi! Tò mò quá !
Ngọc mở hộp quà. Bên trong là một chiếc kẹp tóc hình bông hoa cúc trắng rất tinh xảo và một tờ giấy gấp nhỏ.
Bảo Ngọc
*Mở tờ giấy ra đọc, trên giấy chỉ viết một câu ngắn gọn bằng nét chữ ngay ngắn nhưng hơi cứng* Nó hợp với cậu.
Khánh Huyền
Trời ơi! Ai mà lãng mạn dữ vậy? Anh nào tỏ tình bà đó Ngọc!
Bảo Châu
Ngọt ngào quá đi! Sao không có tên vậy?
Bảo Ngọc
*Ngơ ngác* Tui cũng không biết. Ai gửi ta? Nét chữ này... tui thấy quen quen. Hình như... hình như là của anh Tuấn?
Khánh Huyền
CÁI GÌ CƠ?! Anh Tuấn á?! Bà có lầm không vậy? Tảng băng đó mà đi tặng quà? Anh Tuấn mà làm mấy chuyện lãng mạn này thì trời sập
Bảo Ngọc
Thì tui cũng chỉ đoán thôi mà. Nét chữ giống giống... nhưng mà chắc không phải đâu ha. Anh ấy lạnh lùng vậy mà. Chắc là ai đó đặt nhầm thôi.
Bảo Châu
Đặt nhầm gì mà đặt nhầm! Tặng đúng cái bà thích hoa cúc mà! Thôi, cứ giữ đi! Ai biết đâu!
Ngọc cẩn thận cất chiếc kẹp tóc và tờ giấy vào túi. Trong lòng cô có một chút xao động nhẹ. Dù không tin đó là Tuấn, nhưng cô vẫn thấy tò mò về người gửi bí ẩn này.
Ở 1 góc khác của sân trường
Tuấn đang đứng nói chuyện với Minh – em trai anh. Minh có vẻ ngoài hoạt bát, năng động hơn anh trai, nhưng lại có nét đào hoa.
Nhật Minh(em trai nam9)
Anh hai sao đứng đây? Không đi chơi với bạn à?
Anh Tuấn (nam9)
Mày đi đâu đó?
Nhật Minh(em trai nam9)
Em vừa mới đi coi mấy câu lạc bộ. Mà anh hai nè, em thấy con bé này hay lắm!
Anh Tuấn (nam9)
*Nhíu mày* Con bé nào?
Nhật Minh(em trai nam9)
À, nhỏ tên Ngọc đó! Lớp dưới mình. Nhìn dễ thương ghê! Lại còn tốt bụng nữa. Lúc nãy em thấy nó đứng ngắm cái mô hình khoa học, nhìn đáng yêu lắm
Anh Tuấn (nam9)
*Ánh mắt Tuấn khẽ dao động, nhưng vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng* Liên quan gì đến mày?
Nhật Minh(em trai nam9)
Thì em thấy hay nên nói anh nghe thôi mà. Anh hai lạnh lùng quá coi chừng ế đó nha!
*Liếc Minh* Mày lo chuyện của mày đi.
Nhật Minh(em trai nam9)
Biết rồi mà. Mà anh hai này, em có cách gì để làm quen với nhỏ Ngọc không ta?
Anh Tuấn (nam9)
*Quay lưng đi, không trả lời*
Nhật Minh(em trai nam9)
Thôi được rồi! Không nói thì thôi! Em tự nghĩ cách vậy!
Minh cười hì hì, rồi đi về phía gian hàng câu lạc bộ Khoa Học, nơi Ngọc vừa rời đi. Cùng lúc đó, Tuấn đi lướt qua thùng thư nhỏ của trường. Anh ta khẽ chạm vào cánh cửa thùng thư, rồi nhanh chóng rụt tay lại, tiếp tục bước đi với vẻ mặt không chút biểu cảm nào. Ánh mắt anh khẽ liếc về phía Minh đang đi tới chỗ Ngọc. Trong đầu anh, hình ảnh chiếc kẹp tóc hoa cúc trắng đang nằm trong tay Ngọc lại hiện lên.
Comments