[Cực Hàng/JiHang] Trùng Sinh Rồi Anh Muốn Một Lần Yêu Em
chap 1
fic : Trùng Sinh Rồi Anh Muốn Một Lần Yêu em
Ở đây,có một gia đình nhà họ Tả được rất nhiều người mến mộ bởi cậu con trai út giỏi giang lễ phép nhưng lại có người phải dè chừng vì người con trai cả nhà họ Tả với tiếng tăm chẳng mấy tốt đẹp “từng suýt giết người”.
Tả Hàng
/đi ra khỏi tiệm thuốc/
Cậu - Tả Hàng,mang trên người bộ quần áo chuẩn học sinh gương mẫu trang phục chỉ có tone trắng và đen khiến cậu trông khá mờ nhạt trong xã hội.
Trương Cực
/lưng tựa vào tường,đầu khẽ nhìn qua cậu/còn nhỏ lại đụng tới loại thuốc này?
Tả Hàng
../không cảm xúc quay ra nhìn anh/anh là ai?
Trương Cực
/đứng thẳng người lại/đàn em,nào chào tôi một tiếng đi.
Tả Hàng
Điên!/rời đi,tay cất vội lọ thuốc/
Trương Cực
/đặt chiếc cặp trống trơn xuống,đi vào phòng tắm/
Trương Cực
/nhìn mình trong gương/
Nói sao nhỉ?cảm giác của anh bây giờ khá phức tạp đấy!
Đang làm một cảnh sát điều tra vụ án gần dẫn đến hồi kết đùng một cái liền trùng sinh quay về quá khứ?vậy..người tên Cực họ Trương này đã tèo chưa đây?
Trương Cực
“Kiếp trước em đã khổ rồi,vậy kiếp này tôi giúp em nhé?”
Trương Cực
/mở vòi sen ra,đằm chìm vào từng dòng nước lạnh đang xối xuống/
Tả Hàng
/đi vào nhà/con chào ba,mẹ.
Gia đình cậu được cho là rất hòa thuận,mọi người nhìn vào đều rất ngưỡng mộ gia đình này tuy không khá giả nhưng trọng tình trọng nghĩa..
Mẹ cậu
/ngồi coi tivi/mày về rồi thì nấu cơm đi, biết cái nhà này đói lắm không?
Tả Hàng
Vâng/gương mặt chẳng cảm xúc gì/
Mẹ cậu
/nhìn ra,vội đứng dậy/sao rồi anh?
Ba cậu
Không sao,mọi chuyển ổn thỏa cả thằng bé sẽ không sao đâu.
Mẹ cậu
/trầm ngâm,vẻ mặt lo lắng/
Tả Hàng
/im lặng nấu cơm,gương mặt có chút biểu hiện liền được cậu nhanh chóng dập tắt/
??
/nằm trên giường,tay vươn vươn lên bộ rất thoải mái/nằm đây cũng tốt,để thằng nhãi đó chịu hết..ha/cười nhẹ/
Căn phòng bệnh trắng tinh trên giường bệnh là chàng trai chừng 18 tuổi,quần áo xốc xếch nhìn chông rất khó nhìn.
??
/nhớ tới hình ảnh đó,khẽ cười/
nhân vật phụ
Bác sĩ : /đi vào/cậu bé,tới giờ uống thuốc rồi.
nhân vật phụ
Bác sĩ : /có chút khó chịu/cậu nhóc con mau uống thuốc và chịu khó điều trị đi.
??
/nhớ lại gương mặt có phần hung dữ của ai đó/nhanh lên,tôi không muốn phi thời gian với ông đâu.
Tả Hàng
/đã nấu cơm và dọn cơm ra/ba,mẹ..
Mẹ cậu
Được rồi,ngồi xuống ta có chuyện muốn nói với con/giọng nói có chút nhẹ nhàng/
Tả Hàng
/ngồi xuống,cơ thể không kìm chế được có đôi phần run lên/..
Mẹ cậu
Chuyện của anh trai,con phải nói là do cậu ấy có ý đồ xấu với con nên anh con mới ra tay đánh người/xoa tóc cậu/con hiểu chưa?
Tả Hàng
Mẹ,nhưng rõ là anh ấy đ-/giật mình/
Mẹ cậu
/tay đập mạnh vào bàn/im miệng!khôn hồn thì con nên như thế đi,con nên nhớ cái người làm ra mọi chuyện tất cả là tại con!
Mẹ cậu
Nếu con đồng ý làm người yêu của tên đó thì người bạn của con có bị đánh đến mức này không?
Mẹ cậu
Nếu lúc đó con không cho cậu bạn của con đi theo thì có bị vậy không?/tay chạm vào má cậu/ngoan,nếu không cậu bạn ấy sẽ thực sự chết đấy/cười mỉm/
Tả Hàng
/tay nắm chặt góc áo vô thức run lên/
Cậu sợ chứ,đơn giản thôi mẹ cậu chưa bao giờ nói đùa với cậu!
Mẹ cậu
/nhìn cậu/được rồi con lên phòng đi/vuốt nhẹ má cậu rồi buông tay xuống/con yêu,nhớ nhé.
Tả Hàng
/vội cuối người chạy ngay lên lầu/
Tả Hàng
/người vô lực ngồi bệt xuống,tay vội lấy lọ thuốc lên/
Tiếng những viên thuốc rơi rãi ra cậu vội uống vào 3 viên nhằm lấy lại bình tĩnh,tay thuận tiện mà khóa chốt cửa lại.
Ba cậu
📱Dạ,dạ anh yên tâm mọi chuyện sẽ được xử lý tốt đẹp.
nhân vật phụ
📱Tốt nhất là như thế,những gì tôi đã nói sẽ không rút lại.
Mẹ cậu
/đi ra/đừng ở đó mà chỉ trích nữa,lời đã nói tiền đã nhận không còn cách nào ngoài việc thực hiện đâu.
Ba cậu
/mệt mỏi đi lại bàn ngồi/
Comments