#1.3: Món quà sinh nhật tuổi 18 ba tặng em (END)

Thấm thoát thời gian trôi
Nhanh như chỉ vừa chớp mắt
Hay chiếc lá ngoài đường khẽ rơi
Vậy mà năm nay em đã là chàng trai tuổi 18 thật đẹp
Hắn cũng từ từ, chầm chậm rồi bước vào tuổi ba mươi
Còn tròn một tháng nữa là sinh nhật em
Dạo đây em hay cảm thấy cơ thể mệt mỏi, ngất hay cân nặng giảm sút nhiều hơn
Cơn ho thì liên tục ập tới
Khó thở đến mồ hôi nhễ nhại
Em trong tiều tụy thấy rõ
Hắn lo lắng lắm chứ
Nhưng chỉ biết cười trừ cho qua
Trước sinh nhật em hai hôm
Em ngất xỉu
Toàn thân run lẩy bẩy
Miệng liên tục kêu tên hắn
3h47' sáng
Tiếng xe cấp cứu vang vọng trong đêm, dưới những ánh đèn mờ của khu trọ tối
Hắn nắm chặt tay em
Không khóc
Không an ủi
Chỉ nắm tay
Nhưng tình yêu của hắn...
Dồn hết vào đó
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Nguyễn Quang Anh (hắn)
*Cố lên..Em nhé?*
3h56' sáng
Tại Bệnh viện Trung tâm Thành phố Z
Khoa Cấp cứu
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Nguyễn Quang Anh (hắn)
//Nhắn tin cho cậu và cô//
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Nguyễn Quang Anh (hắn)
📩Giúp chú nhé
Vũ Trường Giang (anh)
Vũ Trường Giang (anh)
Ha.. //chạy ra từ khoa tiểu phẫu//
Vũ Trường Giang (anh)
Vũ Trường Giang (anh)
Đ-đâu..rồi?
Hắn không trả lời
Chỉ lẳng lặng đưa anh chiếc điện thoại cũ, rồi rời đi
Bỗng hắn dừng lại
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Mày thừa biết mà
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Giúp tao giấu em ấy
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Chừng nào sinh nhật, hãy nói sau
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Tao đi nhé..
Vũ Trường Giang (anh)
Vũ Trường Giang (anh)
//Im lặng//
Vũ Trường Giang (anh)
Vũ Trường Giang (anh)
Chắc chắn
Vũ Trường Giang (anh)
Vũ Trường Giang (anh)
Đi đi
Nguyễn Quang Anh (hắn)
Nguyễn Quang Anh (hắn)
//Cười// //Bước vào phòng phẫu thuật//
Chỉ sau 5p'
Ánh đèn cấp cứu bật lên, các y bác sĩ đã sẵn sàng
Anh nhìn chiếc điện thoại
Cười trừ, rồi lặng lẽ cất cẩn thận
15p' sau
Cậu và cô tới
Đặng Thành An (cậu)
Đặng Thành An (cậu)
Chú!!
Vũ Trường Giang (anh)
Vũ Trường Giang (anh)
//Ngước nhìn//
Vũ Trường Giang (anh)
Vũ Trường Giang (anh)
Bạn của Duy?
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
//Gật// Vâng
Vũ Trường Giang (anh)
Vũ Trường Giang (anh)
//Lắc đầu//
Vũ Trường Giang (anh)
Vũ Trường Giang (anh)
Một sống một chết...
Đặng Thành An (cậu)
Đặng Thành An (cậu)
//Hoảng//
Đặng Thành An (cậu)
Đặng Thành An (cậu)
Hả..?
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
Ch..chú..nói thật?
Vũ Trường Giang (anh)
Vũ Trường Giang (anh)
//Thở hắt// Ờ, ai đùa tụi nhóc?
Vũ Trường Giang (anh)
Vũ Trường Giang (anh)
Ta cũng là bác sĩ, sao lại đem tính mạng của con người ra làm trò đùa? //liếc mắt nhẹ vào phòng phẫu thuật//
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
//Thụp xuống// Trời..số Duy khổ vậy...?
Đặng Thành An (cậu)
Đặng Thành An (cậu)
Sau vụ này..tính sao đây.... //rơm rớm//
Vũ Trường Giang (anh)
Vũ Trường Giang (anh)
//Liếc nhẹ//
Vũ Trường Giang (anh)
Vũ Trường Giang (anh)
Hai nhóc ngủ đi, chừng nào xong, ta kêu
Đặng Thành An (cậu)
Đặng Thành An (cậu)
....
Đặng Thành An (cậu)
Đặng Thành An (cậu)
Cháu không ngủ được, cháu còn Duy..
Vũ Trường Giang (anh)
Vũ Trường Giang (anh)
//Rũ mi// Tùy, nếu muốn, cứ ngủ
7h28' sáng
'Cạch'
Ánh đèn xanh
Cửa phòng cấp cứu mở, anh vội đứng dậy
An cũng lay nhẹ Ngọc đang tựa vai mình ngủ
Đặng Thành An (cậu)
Đặng Thành An (cậu)
"Dậy đi.. Bác sĩ ra rồi"
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
//Bật dậy//
BS: //Bước ra// Thành công
Chỉ vọn vẹn hai từ, nhưng không phải chúc mừng, mà là để tạm biệt
Vũ Trường Giang (anh)
Vũ Trường Giang (anh)
//Đưa mắt khẽ nhìn vào trong//
Vũ Trường Giang (anh)
Vũ Trường Giang (anh)
Tôi vào được chứ?
BS: Được, mời Trưởng khoa Vũ
Vũ Trường Giang (anh)
Vũ Trường Giang (anh)
À, hai nhóc kia, đưa vào thăm bệnh nhân nhé
BS: Được
BS: Theo tôi
Anh bước vào
Y tá thấy vậy cũng dừng lại công việc mà nép sang một bên
Anh đưa tay kéo nhẹ tấm vải, khuôn mặt ấy hiện ra
Là bạn thân bao nhiêu năm, anh đâu nghĩ tới việc này?
Lặng một lúc
Anh thấy lấp ló sau túi áo bệnh nhân một bức hình, nhanh tay lấy ra xem
Đây là bức hình hắn và em chụp chung, có đầy đủ chữ ký của cả hai, mặt sau là dòng mực đen nguệch ngoạc
"Nếu phải chết, anh vẫn muốn chết mà có em bên cạnh, hạnh phúc.."
Anh cười khờ, nhét lại vào chỗ cũ, thì thầm
Vũ Trường Giang (anh)
Vũ Trường Giang (anh)
"Mãn nguyện rồi..."
Vũ Trường Giang (anh)
Vũ Trường Giang (anh)
"Kiếp sau hạnh phúc, Quang Anh nhé! "
Vũ Trường Giang (anh)
Vũ Trường Giang (anh)
//Kéo tấm vải lên//
Vũ Trường Giang (anh)
Vũ Trường Giang (anh)
Tôi đi
Vũ Trường Giang (anh)
Vũ Trường Giang (anh)
//Rời đi//
Sinh nhật em
Hoàng Đức Duy (em)
Hoàng Đức Duy (em)
Về đến nhà rồiii
Hoàng Đức Duy (em)
Hoàng Đức Duy (em)
Ba tao đâu? Sao vẫn chưa về?
Đặng Thành An (cậu)
Đặng Thành An (cậu)
Ừ thì...
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
Ai biết, kệ đi.. Ba mày gửi lá thư....
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
Nhắn tao kêu ở ngăn kéo
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc (cô)
Với lại tặng mày thêm cái điện thoại này, mặc dù nó không phải quà... //nói nhỏ dần//
Hoàng Đức Duy (em)
Hoàng Đức Duy (em)
Tức đây chỉ là quà đi kèm??
An ú ớ
Đặng Thành An (cậu)
Đặng Thành An (cậu)
Ừ..ờ.., chắc vậy..
Em bước lên phòng
Từ từ mở ngăn kéo tủ
Bên trong là một lá thư
Nội dung thư
"Gửi bé con! Hôm nay là sinh nhật em đúng không? Chúc em sinh nhật vui vẻ nhé! Ba xin lỗi vì chẳng thể ở bên em được, nhưng ít ra ba hạnh phúc, vì được làm món quà tặng em,... Tặng em, trái tim ba, chúc em hạnh phúc nhé! Ba yêu em.. " Ký tên Nguyễn Quang Anh
Vỏn vẹn bấy nhiêu..
Nhưng nó lại khiến em khóc
Em giận ba
Vì ba giấu em
Nhưng chỉ là qua loa
Em buồn nhiều hơn
Hoàng Đức Duy (em)
Hoàng Đức Duy (em)
Hức..
Hoàng Đức Duy (em)
Hoàng Đức Duy (em)
T..tại sao..?
Hoàng Đức Duy (em)
Hoàng Đức Duy (em)
TẠI SAO THẾ GIỚI NÀY TÀN NHẪN VỚI TAO VẬY... //khóc nấc//
Hoàng Đức Duy (em)
Hoàng Đức Duy (em)
Hức..tao.. tao cũng là..hức..con người mà...
1 tháng sau
Em chuyển đến nhà của gã ở
Còn ngôi nhà trước đây của em và hắn
Em chuyển thành nơi hương khói cho hắn
Ngỗi nhà vẫn vậy
Vẫn được dọn dẹp sạch sẽ
Vẫn còn những căn phòng của ngày xưa
Đồ đạc vẫn y nguyên, không có sự thay đổi
Bếp thì vẫn còn những mảnh note do hắn ghi công thức nấu, hay những dặn dò cho riêng em
Em vẫn giữ lại tất cả
Tất cả còn đó
Chỉ vắng bóng em và hắn
Họ mất nhau, họ lạc, nhưng họ không ở Hà Nội, họ ở thế giới riêng, họ vẫn có thể tìm thấy nhau bất cứ lúc nào, dẫu âm dương cách biệt, vẫn sẽ có một người sống vì người khác, một người đằng sau, tuy lu mờ nhưng vẫn âm thầm dõi theo tất cả Cuộc đời không cho hay lấy đi của ai tất cả, hãy học cách chấp nhận, nếu đã là của nhau, đừng sợ mất đi, vì một ngày nào đó, nó sẽ quay lại...
𖤝LƯU Ý: 𖢄Truyện là giả tưởng, không có ý định gán ghép lên đời sống cá nhân của nghệ sĩ 𖢄Một chú ý nhỏ dành cho độc giả: OTP chính là RhyCap, ngoài ra, những OTP phụ có thể sẽ không xuất hiện ở một số fic nhỏ <Fic có - Fic không> 𖢄Một số fic thiên về only RhyCap sẽ khiến một số độc giả khó chịu, nếu cảm thấy vấn đề này không ổn, hãy ib riêng với tác giả để cải thiện được sản phẩm 𖢲Trung gian lại: Bất kỳ sai sót nào xảy ra hay sản phẩm đến tay độc giả không được như ý muốn, comment thông báo theo dõi lại và ib riêng nhé!
____END____
☆𝙱𝚘𝚗𝚐𝚐𝚒𝚞𝚘𝚒☆౨ৎ
☆𝙱𝚘𝚗𝚐𝚐𝚒𝚞𝚘𝚒☆౨ৎ
Đụmẹ văn hoa lá cành nhiều quáa
☆𝙱𝚘𝚗𝚐𝚐𝚒𝚞𝚘𝚒☆౨ৎ
☆𝙱𝚘𝚗𝚐𝚐𝚒𝚞𝚘𝚒☆౨ৎ
Vậy có chán hongg??
☆𝙱𝚘𝚗𝚐𝚐𝚒𝚞𝚘𝚒☆౨ৎ
☆𝙱𝚘𝚗𝚐𝚐𝚒𝚞𝚘𝚒☆౨ৎ
Huhu
☆𝙱𝚘𝚗𝚐𝚐𝚒𝚞𝚘𝚒☆౨ৎ
☆𝙱𝚘𝚗𝚐𝚐𝚒𝚞𝚘𝚒☆౨ৎ
Nghiêm túc không nổi🥰
☆𝙱𝚘𝚗𝚐𝚐𝚒𝚞𝚘𝚒☆౨ৎ
☆𝙱𝚘𝚗𝚐𝚐𝚒𝚞𝚘𝚒☆౨ৎ
Yêu ạ👐🏻
Hot

Comments

✩⋆Btramm⋆✩

✩⋆Btramm⋆✩

văn thế này mới là viết fanfic cô ơi. tôi thích đọc mấy kiểu như này hơn. những cái bộ truyện nhiều thoại sáo rỗng lắm

2025-08-09

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play