[ AllKiều ] Ánh Sáng Của Cuộc Đời Chúng Tôi!

[ AllKiều ] Ánh Sáng Của Cuộc Đời Chúng Tôi!

Giới Thiệu

🐭 Chuột 🐭 T/g
🐭 Chuột 🐭 T/g
Chào mn aa
🐭 Chuột 🐭 T/g
🐭 Chuột 🐭 T/g
Chuột không lòng vòng giới thiệu luôn nhee
Nguyễn Thanh Pháp – Kiều
Nguyễn Thanh Pháp – Kiều
Nguyễn Thanh Pháp – Pháp Kiều, Ánh Sáng Khiến Chín Trái Tim Say Mê Nguyễn Thanh Pháp – hay còn được bạn bè thân thiết gọi bằng cái tên trìu mến: Pháp Kiều – không phải kiểu người khiến người ta choáng ngợp ngay từ cái nhìn đầu tiên. Em không ồn ào, không cố gắng nổi bật, không lộng lẫy như những ánh đèn sân khấu. Nhưng chính nét mộc mạc, dịu dàng, sự tinh tế và cả chút bướng bỉnh đáng yêu của em… lại khiến chín con tim chẳng hẹn mà cùng rung động. Pháp Kiều sống nội tâm, luôn để ý cảm xúc người khác, nhưng lại thường giấu cảm xúc của mình. Em hay cười, dù trong lòng đang giông bão. Em hay im lặng, khi cảm thấy mình không xứng đáng nhận yêu thương. Em nghĩ mình chỉ là một người bình thường. Nhưng với chín người kia – em là tất cả. Không ai trong số họ hiểu nổi vì sao lại yêu em đến vậy. Có thể là ánh mắt lặng lẽ khi em ngắm mưa. Là cái nghiêng đầu khẽ hỏi: “Cậu ổn không?” khi cả thế giới quay lưng. Là cách em nhẹ nhàng bước qua nỗi đau, mà vẫn giữ được trái tim tử tế. Em yếu đuối, nhưng luôn mạnh mẽ. Em mỏng manh, nhưng lại có khả năng sưởi ấm trái tim tổn thương của người khác. Pháp Kiều không thuộc về ai. Nhưng chín người ấy… đều nguyện thuộc về em. Dù em chọn ai, dù em chẳng chọn ai, thì tình yêu họ dành cho em – từng người một – vẫn sẽ tồn tại, như một thứ tín ngưỡng lặng lẽ nhưng vĩnh hằng.
Hoàng Đức Duy – Duy - Cap
Hoàng Đức Duy – Duy - Cap
Hoàng Đức Duy – Cậu Bạn Từ Tuổi Thơ, Người Chọn Ở Lại Đến Cùng Hoàng Đức Duy biết Pháp Kiều từ những năm tháng còn chưa phân biệt được tình yêu là gì. Khi người ta còn mải mê với trò chơi trốn tìm hay những lon nước ngọt đầu hè, Duy đã phát hiện ánh mắt của mình luôn dừng lại ở cậu bạn nhỏ má lúm bên cạnh. Thời gian qua đi, người ta lớn lên, tình cảm đổi thay, chỉ có một điều duy nhất là không thay đổi – đó là Pháp Kiều vẫn là người duy nhất khiến tim cậu loạn nhịp. Duy không phải kiểu người ồn ào. Cậu không tranh giành, không toan tính, nhưng cái cách cậu im lặng đứng sau lưng Pháp Kiều – luôn có mặt mỗi khi em cần – chính là lời tỏ tình đẹp nhất. Có thể ai đó yêu em mãnh liệt, yêu em nồng cháy, nhưng Duy lại yêu bằng tất cả sự kiên trì của một kẻ chỉ cần được ở bên, được thấy em hạnh phúc là đủ. Cậu từng hỏi bản thân: “Nếu em chọn người khác, mình sẽ thế nào?” Và câu trả lời luôn là: “Vẫn yêu.” Dù có đau, dù trái tim tan nát, cậu vẫn sẽ là Hoàng Đức Duy – người bạn thuở nhỏ, người luôn sẵn sàng đứng bên Pháp Kiều… dù với tư cách gì đi nữa
Trần Phong Hào – Hào - Nicky
Trần Phong Hào – Hào - Nicky
Trần Phong Hào – Cơn Lốc Ngạo Nghễ Cúi Đầu Trước Một Người Trần Phong Hào luôn được gọi là “ngông cuồng”, “ngạo mạn”, là kiểu người bước vào đâu cũng khiến cả căn phòng im lặng. Con nhà giàu, học giỏi, đẹp trai, khí chất bất cần—có người nói cậu như cơn lốc, cuốn phăng mọi thứ trên đường đi của mình. Nhưng chẳng ai ngờ, cơn lốc ấy lại dừng lại, dịu xuống chỉ vì một người – Nguyễn Thanh Pháp, cậu bạn nhỏ với ánh mắt trong veo và nụ cười khiến người ta không thể rời mắt. Phong Hào chưa từng nghĩ mình sẽ yêu ai. Với cậu, tình yêu là thứ quá xa vời, quá rối rắm. Cho đến khi cậu thấy Pháp Kiều lần đầu tiên đứng dưới tán cây trong sân trường, ôm sách, ngơ ngác nhìn trời mưa. Tim cậu lệch một nhịp. Từ hôm đó, Hào biết mình tiêu rồi. Cậu yêu theo cách bốc đồng nhưng chân thành. Là người đầu tiên dám nắm tay em giữa hành lang đông người, cũng là kẻ đầu tiên xém đánh nhau với cả trường chỉ vì có ai đó dám gọi em bằng lời khó nghe. Phong Hào không giỏi kiềm chế, không giỏi nói lời hoa mỹ. Nhưng nếu ai hỏi: “Em là gì với cậu?”, Phong Hào chỉ trả lời một câu: “Là tất cả.”
Trần Đăng Dương – Dương - Domic
Trần Đăng Dương – Dương - Domic
Trần Đăng Dương – Người Lặng Lẽ Yêu Em Như Gió Thổi Qua Rừng Trần Đăng Dương là kiểu người không cần nhiều lời. Cậu không nổi bật giữa đám đông, không thích gây sự chú ý, và chưa từng nghĩ mình sẽ rơi vào một chuyện tình “không có lối ra” với một người như Pháp Kiều. Nhưng rồi em bước vào đời cậu như cơn gió mát lành giữa ngày hè, nhẹ nhàng, dịu dàng… và làm trái tim vốn tưởng đã ngủ yên bỗng chốc bừng tỉnh. Dương không giành giật. Cậu không chen vào khi thấy xung quanh em có biết bao người khác yêu thương. Nhưng ai để ý kỹ sẽ thấy, cậu luôn là người âm thầm đưa áo khoác cho em khi trời lạnh, là người dừng lại đợi em mỗi khi em về muộn, là người viết tên em vào trang nhật ký cũ kỹ trong điện thoại mà chẳng bao giờ dám cho em đọc. Yêu em, với Dương, không cần được đáp lại. Yêu em, chỉ cần biết em sống tốt, cười nhiều, và không bao giờ bị tổn thương. Nhưng nếu một ngày nào đó em ngã, chỉ cần quay lại, Dương luôn đứng đó – không rực rỡ, không ồn ào, nhưng là người có thể dang tay đỡ lấy em… không điều kiện.
Đỗ Hải Đăng – Đăng - Doo
Đỗ Hải Đăng – Đăng - Doo
Đỗ Hải Đăng – Nắng Trên Biển Cả, Và Em Là Mặt Trời Của Riêng Anh Trong nhóm bạn, Trần Hải Đăng luôn là người tươi cười nhiều nhất. Cậu hay pha trò, hay trêu chọc, luôn mang đến cảm giác thoải mái cho người khác. Nhưng phía sau sự hoạt bát đó là một tâm hồn nhiều suy nghĩ, và một trái tim chỉ lặng lẽ đập vì một người – Pháp Kiều. Hải Đăng từng tự hỏi tại sao mình lại rung động vì em. Em không phải người đẹp nhất, không phải người giỏi nhất, cũng chẳng thuộc kiểu nổi bật giữa đám đông. Nhưng cái cách em nghiêng đầu cười, cách em lúng túng khi bị hỏi bất ngờ, hay cả cách em nhíu mày khi đang tập trung đọc sách… tất cả như đang gọi tên một phần trong tim cậu. Cậu yêu em như biển yêu trời – không thể chạm tới, nhưng luôn ngước nhìn. Có những lúc cậu muốn nói ra, nhưng lại sợ làm vỡ đi sự yên bình giữa hai người. Có lúc em tựa vào vai cậu mà khóc, mà kể về người khác, Hải Đăng chỉ biết mỉm cười và im lặng ôm lấy em, như một bờ vai duy nhất không đòi hỏi gì. Nếu em là ánh sáng, thì Hải Đăng nguyện là đại dương – lặng lẽ, bao la, và mãi mãi phản chiếu hình bóng em trong tim mình.
Nguyễn Tuấn Duy – Duy - Ogenus
Nguyễn Tuấn Duy – Duy - Ogenus
Nguyễn Tuấn Duy – Lý Trí Đầu Hàng, Trái Tim Thổn Thức Vì Em Nguyễn Tuấn Duy là người không dễ bị rung động. Cậu sống có nguyên tắc, suy nghĩ chín chắn và luôn đặt lý trí lên hàng đầu. Với mọi chuyện, cậu đều có cách xử lý lạnh lùng và rõ ràng. Nhưng rồi Pháp Kiều đến, mang theo sự ngây thơ, dịu dàng và một chút bất cần, khiến mọi lý trí trong Duy… sụp đổ hoàn toàn. Ban đầu, cậu chỉ nghĩ mình “thương” em – một dạng quan tâm nhẹ nhàng, một chút bảo vệ bản năng. Nhưng rồi, Duy bắt đầu thấy khó chịu khi người khác gần em, thấy lòng dậy sóng khi em mỉm cười với ai đó không phải mình, và thấy tim mình quặn lại mỗi khi em buồn. Cậu ghét cảm giác mất kiểm soát, nhưng lại không thể dừng lại. Pháp Kiều như một bài toán không lời giải – càng cố hiểu, càng lạc lối. Nhưng dù có lạc đến đâu, Tuấn Duy vẫn muốn lạc trong thế giới của em. Cậu không nói lời yêu nhiều, không dùng hành động khoa trương. Thay vào đó, cậu sẽ âm thầm sửa dây giày cho em, đứng chờ dưới mưa vì em quên mang dù, và bỏ qua cả deadline chỉ để nghe em kể chuyện linh tinh. Với người khác, Tuấn Duy là kẻ lạnh lùng. Với em, cậu chỉ là một kẻ si tình, cam tâm tình nguyện thua cuộc… trước nụ cười của Pháp Kiều.
Phạm Bảo Khang – Khang - Hurrykng
Phạm Bảo Khang – Khang - Hurrykng
Phạm Bảo Khang – Lạnh Lùng Bên Ngoài, Thiêu Đốt Vì Em Ở Bên Trong Phạm Bảo Khang không phải người dễ gần. Ánh mắt cậu sắc lạnh, nụ cười hiếm hoi, và giọng nói luôn mang chút xa cách khiến người khác ngại bước vào thế giới của cậu. Nhưng nếu có ai đủ tinh ý, họ sẽ nhận ra: mỗi khi Pháp Kiều bước vào phòng, ánh nhìn của Bảo Khang sẽ chệch hướng, dừng lại… và dịu xuống. Không ai biết cậu yêu em từ khi nào. Có thể là khi em vô tư gọi tên cậu lần đầu, hay có thể là khi em vô tình nhét một viên kẹo vào tay cậu trong ngày đông lạnh. Tình cảm đến không ồn ào, nhưng lan rộng như lửa cháy dưới lớp băng – âm ỉ, dữ dội và không thể dập tắt. Bảo Khang không thích thể hiện. Cậu không nói “anh thích em”, cũng chẳng tặng hoa hay viết thư tình. Cậu chỉ âm thầm nhớ mọi điều nhỏ nhặt về em – em thích sữa dâu hơn sữa chocolate, ghét trời mưa, và thường cắn môi khi lo lắng. Cậu không cần em yêu lại. Chỉ cần em sống vui vẻ trong thế giới có cậu đứng lặng lẽ dõi theo, vậy đã đủ. Nhưng nếu một ngày, ai đó khiến em khóc... Phạm Bảo Khang sẽ không ngồi yên. Vì đối với cậu, em là người duy nhất có quyền phá vỡ sự bình lặng trong tim – và cũng là người duy nhất cậu nguyện bảo vệ đến cùng, bằng mọi giá.
Đặng Thành An – An - Negav
Đặng Thành An – An - Negav
Đặng Thành An – Dịu Dàng Như Gió Xuân, Và Chỉ Mềm Yếu Trước Một Người Nếu cả thế giới đều quay lưng, thì vẫn sẽ có một người luôn sẵn lòng dang tay ôm lấy em – người đó là Đặng Thành An. Thành An mang dáng vẻ dịu dàng, trầm lặng và ấm áp như ánh nắng buổi chiều. Cậu không ồn ào, không ganh đua, cũng chẳng bao giờ tỏ ra mình nổi bật. Nhưng mỗi lần Pháp Kiều gặp chuyện buồn, cậu luôn là người đầu tiên có mặt, lặng lẽ ở bên, không cần lời mời gọi. Có người từng hỏi: “Cậu yêu Pháp Kiều từ khi nào?” An chỉ cười nhẹ: “Chắc là từ khi em ấy còn chưa biết tình yêu là gì.” Cậu không cần em đáp lại. Yêu em, với An, là bản năng. Là thói quen mỗi ngày. Là thứ tình cảm chẳng cần bắt đầu… vì dường như đã tồn tại từ rất lâu. Cậu là người nhớ từng biểu cảm nhỏ của em, từng thói quen, từng điều em thích hay ghét. Và dù em có chọn ai, dù trái tim em hướng về nơi nào, Thành An vẫn ở đó – như một chốn bình yên em có thể quay về bất cứ lúc nào. Đối với người khác, cậu là bạn học hiền lành. Còn trong trái tim Pháp Kiều, dù cậu được gọi là gì, Thành An chỉ mong một điều: được yêu em theo cách của riêng mình – nhẹ nhàng, không ràng buộc, nhưng không bao giờ phai nhạt.
Trần Minh Hiếu – Hiếu -  HieuThuHai
Trần Minh Hiếu – Hiếu - HieuThuHai
Trần Minh Hiếu – Kẻ Nổi Loạn Cam Tâm Bị Em “Thuần Hóa” Trần Minh Hiếu là định nghĩa hoàn hảo của hai chữ “bất cần”. Học hành chỉ vừa đủ qua môn, kỷ luật thì phá như giặc, nói chuyện chẳng bao giờ nghiêm túc quá mười giây. Nhưng lạ thay, giữa cái vẻ cứng đầu và ngang tàng đó, lại tồn tại một chỗ mềm đến lạ – và chỗ đó mang tên: Pháp Kiều. Ai cũng nghĩ Minh Hiếu sẽ chẳng bao giờ để tâm đến ai quá lâu. Cậu thay đổi sở thích như chớp mắt, bạn bè cũng chỉ xã giao cho vui. Vậy mà, kể từ ngày gặp em, cậu lại đi một con đường duy nhất – đường đến bên em – và không hề quay đầu lại. Cậu vẫn lười, vẫn ham chơi, vẫn cười cợt cả thế giới… trừ một người. Với Pháp Kiều, cậu lại kiên nhẫn hơn bất kỳ ai. Sẵn sàng nhịn ăn sáng để mua cho em hộp bánh nhỏ, nhịn đánh nhau chỉ vì em nói “em không thích bạo lực”, và chịu đựng cả bài giảng dài dằng dặc chỉ để em tựa đầu vào vai ngủ gật. Người ta gọi cậu là kẻ ngông cuồng. Nhưng cậu biết rõ: chỉ cần Pháp Kiều nhìn mình bằng đôi mắt dịu dàng ấy, kêu tên mình một cách thân mật như đã từng… thì dù phải biến thành người tử tế, dù phải thuần hóa cả phần nổi loạn trong tim – cậu vẫn sẵn sàng.
🐭 Chuột 🐭 T/g
🐭 Chuột 🐭 T/g
nhân vật ít em sẽ không gt ạ
Hot

Comments

Bích Thủy

Bích Thủy

đoán vội tg chuyên văn 😊

2025-06-17

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play