chương 4

Đêm. Biệt thự Lê chìm trong vẻ tĩnh mịch quen thuộc, trái ngược hoàn toàn với sự ồn ào của Học viện Lam Sơn. Lê Thái Hoàng và Phương Hoàng Yến ngồi ở bàn ăn dài, rộng lớn, chỉ có hai người. Bữa tối sang trọng được bày biện công phu, nhưng không khí lại nặng trĩu. Cả hai đều không động đũa nhiều, ánh mắt xa xăm.
Phương Hoàng Yến-Lê phu nhân
Phương Hoàng Yến-Lê phu nhân
[Giọng nói nhỏ, đầy vẻ mệt mỏi]
Phương Hoàng Yến-Lê phu nhân
Phương Hoàng Yến-Lê phu nhân
Hùng nó vẫn chưa chịu xuống ăn cơm sao?
Lê Thái Hoàng
Lê Thái Hoàng
[thở dài]
Lê Thái Hoàng
Lê Thái Hoàng
Quản gia nói nó đã tự lên phòng rồi.
Lê Thái Hoàng
Lê Thái Hoàng
Chắc lại vùi đầu vào máy tính.
Sự im lặng bao trùm. Cả hai nhìn những món ăn nguội lạnh, lòng tràn đầy nỗi day dứt.
Phương Hoàng Yến-Lê phu nhân
Phương Hoàng Yến-Lê phu nhân
Em vẫn không thể quên được ngày đó, anh à...
Phương Hoàng Yến-Lê phu nhân
Phương Hoàng Yến-Lê phu nhân
Nếu chúng ta không quá bận rộn với công việc, không bỏ bê nó...
Ánh đèn chùm pha lê bỗng mờ đi, đưa người xem về quá khứ, khi Quang Hùng còn là một cậu bé 6 tuổi. Cậu bé Hùng ngồi một mình trong phòng khách rộng lớn, đồ chơi xếp la liệt nhưng không có ai chơi cùng. Tiếng cười nói của ba mẹ ở công ty qua điện thoại vọng lại, không hề có một câu hỏi thăm nào dành cho cậu. Cậu bé tự mình lắp ráp một mô hình robot phức tạp, hoàn toàn chìm đắm trong thế giới riêng của mình.
Cảnh tiếp theo là Quang Hùng 8 tuổi. Cậu bé ngồi ở bàn ăn, trước một mâm cơm đầy đủ món nhưng trống vắng tiếng nói. Ba mẹ cậu chỉ kịp nói vội vài câu trước khi lại vội vã đến công ty. Nỗi cô đơn thấm vào từng thớ thịt của cậu bé. Những âm thanh khó chịu từ môi trường xung quanh bắt đầu trở nên rõ rệt hơn, khiến cậu bé nhăn nhó, ôm tai, nhưng không ai hiểu. Cậu bé khóc một mình trong phòng, không có ai vỗ về.
Khi Quang Hùng lên 10, hội chứng Asperger bắt đầu bộc lộ rõ rệt hơn. Cậu bé ngày càng thu mình, sợ hãi đám đông và tiếng ồn. Ba mẹ cậu, dù đã nhận ra, nhưng lại quá bận rộn với công việc, chỉ có thể đưa cậu đến gặp bác sĩ tâm lý và thuê quản gia, người hầu chăm sóc. Sự xa cách, sự vô tâm đã ăn sâu vào tâm hồn non nớt của Quang Hùng, khiến cậu trở thành một người luôn tìm cách né tránh giao tiếp, sống trong thế giới câm lặng của riêng mình.
Ánh sáng trở lại căn phòng ăn hiện tại. Lê Thái Hoàng và Phương Hoàng Yến chìm trong nỗi ân hận tột độ. Giờ đây, khi con trai họ là chìa khóa của "Vũ khí tối thượng", họ lại càng nhận ra mình đã đánh mất những gì.
Lê Thái Hoàng
Lê Thái Hoàng
Chúng ta đã quá tập trung vào sự nghiệp, vào việc duy trì vị thế gia tộc mà quên mất đứa con trai bé bỏng của mình.
Phương Hoàng Yến-Lê phu nhân
Phương Hoàng Yến-Lê phu nhân
Em không biết phải làm sao để bù đắp cho nó nữa.
Phương Hoàng Yến-Lê phu nhân
Phương Hoàng Yến-Lê phu nhân
Nó sợ chúng ta, sợ tất cả mọi người.
Phương Hoàng Yến-Lê phu nhân
Phương Hoàng Yến-Lê phu nhân
Mỗi lần em cố gắng nói chuyện, nó lại né tránh.
Một nỗi đau đớn, xót xa hiện rõ trên gương mặt của người mẹ. Họ biết, sự vô tâm của họ chính là lý do khiến Quang Hùng trở thành người như hôm nay, một thiên tài nhưng luôn cô độc và sợ hãi.
________
Trong phòng riêng của Quang Hùng, ánh sáng từ màn hình máy tính chiếu vào khuôn mặt cậu bé. Quang Hùng đang giải một bài toán lập trình phức tạp. Đột nhiên, có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng.
Lê Thượng Long-con nuôi
Lê Thượng Long-con nuôi
[Giọng nói ấm áp, khác hẳn với sự lạnh lùng thường thấy]
Lê Thượng Long-con nuôi
Lê Thượng Long-con nuôi
Hùng, anh vào được không?
Quang Hùng khẽ giật mình. Cậu nhìn về phía cửa. Với cậu, Lê Thượng Long là người nhà duy nhất mà cậu thực sự cảm thấy an toàn và tin tưởng. Anh trai nuôi này chưa bao giờ phán xét hay ép buộc cậu. Anh luôn là người duy nhất thực sự quan tâm đến cậu, dù không nói ra thành lời.
Quang Hùng gật đầu nhẹ. Thượng Long bước vào, trên tay là một ly sữa nóng. Anh đặt ly sữa lên bàn, rồi ngồi xuống chiếc ghế đối diện, không quá gần, không quá xa.
Lê Thượng Long-con nuôi
Lê Thượng Long-con nuôi
Em làm việc khuya quá. Uống chút sữa đi cho ấm.
Quang Hùng nhìn ly sữa, rồi nhìn anh trai. Anh ta không nói gì nhiều, chỉ lặng lẽ ngồi đó, toát ra một sự bình yên hiếm có.
Lê Thượng Long-con nuôi
Lê Thượng Long-con nuôi
Ngày đầu tiên ở Học viện Lam Sơn có khó khăn không?
Lê Thượng Long-con nuôi
Lê Thượng Long-con nuôi
Có ai làm phiền em không?
Quang Hùng khẽ lắc đầu. Cậu không muốn nhắc lại chuyện bị bắt nạt. Nhưng rồi, cậu ngẩng đầu lên, nhìn Thượng Long.
Lê Quang Hùng-con út
Lê Quang Hùng-con út
[Giọng nói nhỏ xíu, nhưng rõ ràng hơn chút]
Lê Quang Hùng-con út
Lê Quang Hùng-con út
Anh... anh Long...
Lê Thượng Long mỉm cười. Anh biết, dù Hùng có xa cách với cả thế giới, thì anh vẫn là một phần quan trọng trong thế giới của cậu bé. Và anh sẽ làm mọi cách để bảo vệ đứa em trai đặc biệt này.
Lê Thượng Long-con nuôi
Lê Thượng Long-con nuôi
Cứ nói với anh nếu có chuyện gì nhé.
Lê Thượng Long-con nuôi
Lê Thượng Long-con nuôi
Anh sẽ luôn ở đây.
Lê Thượng Long-con nuôi
Lê Thượng Long-con nuôi
Đừng sợ.
Quang Hùng khẽ gật đầu, lòng cảm thấy ấm áp. Trong một thế giới đầy toan tính và xa lạ, anh trai Lê Thượng Long chính là điểm tựa duy nhất mà cậu có thể bám víu, người duy nhất mà cậu tin rằng thật lòng thương em.
______________
Phòng làm việc của Bác sĩ Hoàng Kim Long tại Học viện Lam Sơn.
Căn phòng của Bác sĩ Hoàng Kim Long ấm áp và tĩnh lặng như mọi khi. Quang Hùng ngồi trên chiếc ghế sofa quen thuộc, ánh mắt vẫn còn chút đề phòng nhưng đã dịu đi nhiều so với lần đầu. Bác sĩ Kim Long ngồi đối diện, giọng nói trầm ấm và kiên nhẫn.
Hoàng Kim Long- con cả
Hoàng Kim Long- con cả
Hùng, em có thể nhắm mắt lại nếu em muốn.
Hoàng Kim Long- con cả
Hoàng Kim Long- con cả
Hãy hít thở thật sâu.
Hoàng Kim Long- con cả
Hoàng Kim Long- con cả
Chúng ta sẽ cùng nhau quay về một khoảng thời gian nào đó, khi em còn bé.
Hoàng Kim Long- con cả
Hoàng Kim Long- con cả
Em có nhớ lần đầu tiên em cảm thấy những âm thanh lạ không?
Hoàng Kim Long- con cả
Hoàng Kim Long- con cả
Những âm thanh mà không ai khác nghe thấy?
Quang Hùng nhắm mắt. Trong tâm trí cậu, những hình ảnh mờ ảo hiện lên: một căn phòng rộng lớn, ánh sáng xanh lè từ màn hình, và một tiếng "ù ù" rất lớn, như tiếng của một cỗ máy khổng lồ đang hoạt động. Cậu bé Hùng (lúc đó khoảng 12 tuổi) đang co rúm lại, sợ hãi.
Hoàng Kim Long- con cả
Hoàng Kim Long- con cả
Em thấy gì? Em nghe thấy gì?
Hình ảnh đó đột nhiên biến mất. Một bức tường vô hình hiện lên, chặn đứng mọi cố gắng của Quang Hùng. Cậu bé cảm thấy một cơn đau nhói ở thái dương, rồi sự trống rỗng chiếm lấy tâm trí. Nỗi sợ hãi khi không thể nhớ, không thể hiểu về chính mình ập đến.
Lê Quang Hùng-con út
Lê Quang Hùng-con út
[Khẽ rùng mình, lắc đầu mạnh, gương mặt tái nhợt]
Lê Quang Hùng-con út
Lê Quang Hùng-con út
Không... không thấy gì cả... trống rỗng... đau...
Bác sĩ Kim Long nhìn thấy biểu cảm đau đớn của Quang Hùng. Anh biết mình không thể ép buộc cậu bé. Rõ ràng, có một điều gì đó đã khóa chặt những ký ức này, hoặc bản thân Quang Hùng đã tự phong ấn chúng quá sâu.
Hoàng Kim Long- con cả
Hoàng Kim Long- con cả
Không sao, Hùng.
Hoàng Kim Long- con cả
Hoàng Kim Long- con cả
Đừng cố gắng quá sức.
Hoàng Kim Long- con cả
Hoàng Kim Long- con cả
Bác sĩ hiểu.
Hoàng Kim Long- con cả
Hoàng Kim Long- con cả
Chúng ta sẽ dừng lại ở đây.
Hoàng Kim Long- con cả
Hoàng Kim Long- con cả
Có vẻ như những ký ức đó đang gây ra sự khó chịu cho em.
Hoàng Kim Long- con cả
Hoàng Kim Long- con cả
Chúng ta sẽ thử lại vào một dịp khác, khi con sẵn sàng hơn.
Anh nhẹ nhàng đặt tay lên vai Quang Hùng. Trong lòng anh, một sự lo lắng dâng lên. Rõ ràng, việc khai thác thông tin về 'Vũ khí tối thượng' từ ký ức của Quang Hùng khó hơn anh nghĩ rất nhiều. Có một thế lực nào đó đã tác động, hoặc chính tâm trí của Quang Hùng đã tạo ra một rào cản vững chắc.
_________
Sau buổi trị liệu, Quang Hùng trở về lớp học. Ánh mắt cậu vẫn còn chút mệt mỏi và bối rối. Cậu đeo tai nghe và ngồi vào chỗ của mình.
Thầy Bùi Anh Tú bước vào lớp, gương mặt rạng rỡ.
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Thầy có một tin vui muốn thông báo cho cả lớp.
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Sau quá trình tuyển chọn và đánh giá năng lực, Học viện Lam Sơn đã chọn ra ba học sinh xuất sắc nhất để đại diện trường tham gia cuộc thi Công nghệ thông tin cấp quốc gia sắp tới!
Cả lớp xôn xao bàn tán. Các anh thì đã biết kế hoạch nên vẻ mặt hời hợt, không mấy quan tâm.
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Ba bạn được chọn là: Trần Minh Hiếu, Nguyễn Thái Sơn... và Lê Quang Hùng!
Lớp học bùng nổ trong tiếng xì xào. Các "tân binh" khác, ai cũng có một vẻ mặt riêng. Đăng Dương cau mày ghen tị, Hoàng Đức Duy thì trầm tư, Phạm Anh Quân vui mừng, Đặng Thành An hơi bất ngờ.
Quang Hùng giật mình. Cậu tháo tai nghe ra, nhìn thầy Tú với ánh mắt hoảng loạn. Cuộc thi quốc gia? Nghĩa là cậu phải đối mặt với hàng trăm người lạ, phải nói chuyện, phải trình bày, phải chịu đựng tiếng ồn ào và áp lực. Nỗi sợ người lạ, sợ đám đông, sợ ánh mắt soi mói lại dâng lên mạnh mẽ, như một cơn sóng lớn nhấn chìm cậu.
[Thì thầm, gương mặt trắng bệch]
Lê Quang Hùng-con út
Lê Quang Hùng-con út
Không... không thể nào...
Bùi Anh Tú nhận ra sự hoảng loạn của Quang Hùng. Anh ta lập tức đi tới bên cạnh cậu, cúi xuống, ánh mắt đầy sự "ân cần" và "thấu hiểu".
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Hùng, em không sao chứ?
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Thầy biết em có vẻ không thoải mái với đám đông.
Anh ta đặt tay nhẹ nhàng lên vai Quang Hùng, một cử chỉ an ủi. Quang Hùng nhìn lên thầy Tú, ánh mắt lộ rõ sự sợ hãi tột độ.
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Đừng lo lắng. Thầy biết em rất giỏi.
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Khả năng của em xứng đáng được công nhận.
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Cuộc thi này sẽ là cơ hội để em tỏa sáng.
Anh ta nhấn mạnh từ "tỏa sáng", ánh mắt ẩn chứa một hàm ý sâu xa hơn, liên quan đến "Vũ khí tối thượng"
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Minh Hiếu và Thái Sơn sẽ ở cạnh em.
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Thầy cũng sẽ luôn theo sát.
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua.
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Em không đơn độc đâu, Hùng.
Những lời nói ân cần của Bùi Anh Tú, kết hợp với cử chỉ vỗ về, phần nào xoa dịu nỗi sợ hãi trong lòng Quang Hùng. Cậu bé vẫn run rẩy, nhưng nhìn thầy Tú, cậu cảm thấy một sự tin cậy mơ hồ. Cậu không biết rằng, sự ân cần này của thầy Tú không chỉ là sự quan tâm của một giáo viên, mà còn là một phần trong kế hoạch tỉ mỉ của Lão Đại, nhằm giành lấy lòng tin của cậu và khai thác "Vũ khí tối thượng".
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Vậy nhé, Hùng
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Em có đồng ý tham gia không?
Quang Hùng nhìn xuống, rồi nhìn lại thầy Tú. Cậu cảm thấy một áp lực lớn, nhưng cũng là một tia hy vọng mỏng manh. Có thể đây là cơ hội để cậu đối mặt với nỗi sợ hãi của mình, hoặc cũng có thể là một lối thoát khỏi sự cô độc. Cậu khẽ gật đầu, một cái gật đầu đầy do dự, nhưng cũng đầy quyết tâm.
____________
Những ngày sau.
Phòng máy tính đặc biệt của Học viện Lam Sơn, được dành riêng cho đội tuyển thi Công nghệ thông tin quốc gia.
Phòng máy tính đặc biệt được trang bị những thiết bị hiện đại nhất. Quang Hùng ngồi trước màn hình, bên cạnh là Trần Minh Hiếu và Nguyễn Thái Sơn. Bùi Anh Tú đang đứng ở giữa phòng, giám sát.
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Được rồi các em.
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu buổi tập luyện đầu tiên cho cuộc thi quốc gia.
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Thầy muốn mỗi em trình bày về ý tưởng bài thi của mình, cũng như cách các em sẽ triển khai nó.
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Quang Hùng, em bắt đầu trước nhé.
Quang Hùng giật mình. Cậu khẽ rụt người lại. Ánh mắt cậu lướt qua Minh Hiếu, Thái Sơn, rồi dừng lại ở Bùi Anh Tú. Nỗi sợ hãi đối mặt với người khác, nỗi sợ bị đánh giá, nỗi sợ phải nói chuyện trước đám đông lại dâng lên cuồn cuộn. Cậu siết chặt tay, tim đập nhanh.
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
[Thấy Quang Hùng căng thẳng, lập tức chớp lấy thời cơ]
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Thầy Tú, hay để Hùng chuẩn bị thêm một chút được không ạ? Em ấy có vẻ hơi lo lắng.
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
[đồng tình]
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Đúng vậy ạ.
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Có thể để bọn em trình bày trước, Hùng có thời gian quan sát sẽ tự tin hơn.
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
[Nhìn Minh Hiếu và Thái Sơn, ánh mắt lóe lên vẻ hài lòng. Anh ta biết đây là cơ hội để hai người này "lấy lòng" Quang Hùng]
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Được rồi.
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Vậy Minh Hiếu, em bắt đầu trước đi.
Minh Hiếu và Thái Sơn bắt đầu trình bày bài thi của họ. Quang Hùng ngồi lắng nghe, cố gắng tập trung. Tuy nhiên, trong đầu cậu, nỗi sợ hãi về việc phải thuyết trình vẫn lấn át.
Đến lượt Quang Hùng. Bùi Anh Tú mỉm cười khuyến khích. Minh Hiếu và Thái Sơn cũng nhìn cậu với ánh mắt "tin tưởng".
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Giờ thì đến lượt Hùng.
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Em cứ tự tin trình bày nhé.
Quang Hùng đứng dậy, chậm rãi bước về phía bảng tương tác. Cậu cầm thiết bị trình chiếu, đôi tay run rẩy. Khi ánh mắt cậu quét qua ba người đang nhìn mình, nỗi sợ hãi tột độ bùng nổ. Cậu cảm thấy hàng trăm, hàng ngàn ánh mắt đang đổ dồn vào mình, dù thực tế chỉ có ba người. Tiếng tim đập thình thịch trong tai cậu át đi mọi âm thanh khác.
Lê Quang Hùng-con út
Lê Quang Hùng-con út
[Mở miệng, nhưng không thốt ra được lời nào. Gương mặt cậu tái mét, mồ hôi lấm tấm. Cậu thở dốc, hai tay run rẩy dữ dội, chiếc điều khiển rơi xuống sàn]
Quang Hùng co rúm người lại, ôm đầu, lùi về phía sau, như muốn trốn chạy khỏi ánh mắt của mọi người. Nước mắt bắt đầu tuôn rơi.
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
[Nhanh chóng chạy đến bên Quang Hùng, đỡ lấy cậu]
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Hùng! Không sao đâu! Em đừng sợ!
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
[Cũng tiến đến, đặt tay lên vai Quang Hùng, giọng nói nhẹ nhàng]
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Đừng lo lắng, Hùng.
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Em làm được mà.
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Chỉ có bọn anh thôi.
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Bài của em tuyệt vời lắm.
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Ý tưởng rất độc đáo và sáng tạo.
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Em là người giỏi nhất mà anh từng thấy.
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Đúng vậy.
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Chúng ta tin tưởng em.
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Em là thiên tài.
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Em chỉ cần trình bày nó thôi.
Lời an ủi, động viên và đặc biệt là những lời khen ngợi chân thành từ Minh Hiếu và Thái Sơn như một dòng nước mát xoa dịu nỗi sợ hãi trong lòng Quang Hùng. Cậu bé ngẩng đầu lên, nhìn hai người anh. Ánh mắt họ không có sự chế giễu hay thất vọng, chỉ có sự quan tâm.
Lê Quang Hùng-con út
Lê Quang Hùng-con út
[Giọng nói nhỏ xíu, nhưng đã bình tĩnh hơn, bám lấy tay Minh Hiếu]
Lê Quang Hùng-con út
Lê Quang Hùng-con út
Thật... thật sao...?
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Thật mà.
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Em thử nghĩ xem, nếu không phải em, ai có thể làm được bài đó?
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Em là niềm hy vọng của trường mình đó, Hùng.
Quang Hùng từ từ lấy lại bình tĩnh. Cậu hít thở sâu, cố gắng điều chỉnh lại cảm xúc. Với sự hỗ trợ của Minh Hiếu và Thái Sơn, cậu bé đã vượt qua được cơn hoảng loạn ban đầu.
Từ một căn phòng nhỏ, được ngăn cách bằng kính một chiều, Phạm Lưu Tuấn Tài đang âm thầm quan sát toàn bộ diễn biến. Anh ta nhìn thấy nỗi sợ hãi của Quang Hùng, và cả cách Minh Hiếu, Thái Sơn đã nhanh chóng hành động để an ủi cậu bé.
Phạm Lưu Tuấn Tài-con cả
Phạm Lưu Tuấn Tài-con cả
[Giọng nói lạnh lùng, tự nói với mình]
Phạm Lưu Tuấn Tài-con cả
Phạm Lưu Tuấn Tài-con cả
Nỗi sợ hãi sâu sắc.
Phạm Lưu Tuấn Tài-con cả
Phạm Lưu Tuấn Tài-con cả
Nhưng lại bị xoa dịu bởi lời khen ngợi và sự trấn an.
Phạm Lưu Tuấn Tài-con cả
Phạm Lưu Tuấn Tài-con cả
Con người Lê Quang Hùng... quả nhiên không đơn giản.
Phạm Lưu Tuấn Tài-con cả
Phạm Lưu Tuấn Tài-con cả
Anh ta lấy ra một chiếc điện thoại đặc biệt, gõ một đoạn tin nhắn báo cáo ngắn gọn.
Tin nhắn từ [Phạm Lưu Tuấn Tài] gửi [Lão Đại]:
Phạm Lưu Tuấn Tài-con cả
Phạm Lưu Tuấn Tài-con cả
Báo cáo Lão Đại. Lê Quang Hùng đã trình bày bài thi. Nỗi sợ đám đông bộc lộ rõ rệt. Tuy nhiên, Trần Minh Hiếu và Nguyễn Thái Sơn đã thành công trong việc trấn an và lấy lại bình tĩnh cho mục tiêu bằng cách khen ngợi và động viên. Mục tiêu có vẻ nhạy cảm với sự công nhận và sự hỗ trợ từ người khác.
Lão Đại đọc tin nhắn của Tuấn Tài. Dù chỉ là vài dòng chữ, nhưng ông ta có thể hình dung ra toàn bộ cảnh tượng. Một nụ cười hài lòng hiện lên trên môi Lão Đại. Ông ta biết, những con cờ của mình đang đi đúng hướng, và "Thiên Yết Vương" đang dần hé lộ những điểm yếu, cũng như những chìa khóa để tiếp cận cậu.
____________
Bài thi thử.
Hội trường đa năng của Học viện Lam Sơn, được bài trí như một phòng thi thử.
Hội trường đa năng rộng lớn của Học viện Lam Sơn hôm nay được bài trí như một phòng thi chính thức. Hàng trăm ghế ngồi được xếp ngay ngắn. Ánh đèn sân khấu rọi thẳng vào bục thuyết trình, nơi có một màn hình lớn đang chờ đợi các bài trình bày. Dù chỉ là một buổi thi thử nội bộ, nhưng không khí căng thẳng bao trùm. Các học sinh ngồi dưới, xì xào bàn tán.
Trần Minh Hiếu vừa hoàn thành bài thuyết trình của mình, nhận được những tràng vỗ tay lịch sự. Nguyễn Thái Sơn cũng đã trình bày xong, tự tin mỉm cười. Đến lượt Lê Quang Hùng.
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
[Giọng nói vang vọng qua micro]
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
Tiếp theo, mời Lê Quang Hùng, thành viên cuối cùng của đội tuyển Công nghệ thông tin.
Quang Hùng đứng dậy từ hàng ghế đầu, nơi cậu được sắp xếp ngồi cạnh Minh Hiếu và Thái Sơn. Bước chân cậu nặng trĩu, mỗi bước đi như muốn lún sâu vào mặt sàn. Cậu cảm thấy ánh mắt của hàng trăm người đang đổ dồn về phía mình. Tiếng xì xào, tiếng động nhỏ nhất cũng trở nên phóng đại trong tai cậu, dù cậu đã đeo tai nghe của mình.
Khi Quang Hùng bước lên bục, đối diện với khán phòng, nỗi sợ hãi tột độ lại một lần nữa ập đến. Cậu cảm thấy choáng váng, muốn nôn mửa. Khán phòng bỗng trở nên tối đen, chỉ có ánh sáng từ bục chiếu thẳng vào cậu, như một mũi dao đâm sâu vào tâm trí. Cậu bé nhìn thấy hàng trăm khuôn mặt mờ ảo, tất cả đều đang nhìn chằm chằm vào cậu, ánh mắt đầy sự tò mò, phán xét và cả khinh thường.
Quang Hùng cố gắng hít thở sâu, đôi tay run rẩy đưa lên chiếc micro. Cậu muốn nói, muốn trình bày về những dòng code tuyệt vời mà cậu đã viết, về ý tưởng vĩ đại của mình. Nhưng cổ họng cậu nghẹn lại, không một âm thanh nào thoát ra được.
Sự im lặng kéo dài trên bục thuyết trình. Quang Hùng đứng đó, bất động, đôi mắt mở to đầy hoảng loạn.
đàn em
đàn em
1:[Từ phía hàng ghế giữa, phá vỡ sự im lặng bằng một tiếng cười khúc khích]
đàn em
đàn em
1:Thằng câm lại phát bệnh rồi à?
đàn em
đàn em
2:Nó làm sao mà thi quốc gia được chứ? Chắc lại được đặc cách.
Những lời trêu chọc, chế giễu bắt đầu vang lên từ khắp khán phòng, đặc biệt là từ nhóm học sinh cá biệt – đàn em của Trần Đăng Dương. Tiếng cười lớn hơn, lời lẽ cay độc hơn. "Đồ ngốc!", "Điếc đặc!", "Trường mình có đứa thế này thì mất mặt quá!"... Những âm thanh đó như những mũi kim đâm thẳng vào tai và tâm trí Quang Hùng.
Quang Hùng ôm đầu, rên rỉ. Cơ thể cậu bắt đầu co giật nhẹ. Gương mặt cậu tái mét, rồi dần chuyển sang xanh xao. Tiếng thở dốc của cậu trở nên nặng nhọc, như đang vật lộn với một thứ gì đó vô hình.
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
[Giọng nói sắc lạnh]
Bùi anh Tú
Bùi anh Tú
TRẬT TỰ!
Dù Bùi Anh Tú đã lên tiếng, nhưng những tiếng xì xào vẫn không ngớt. Nỗi sợ hãi của Quang Hùng đã biến thành cơn hoảng loạn tột độ, dẫn đến một cuộc khủng hoảng cảm giác nghiêm trọng. Cậu bé ngã quỵ xuống sàn sân khấu, co giật mạnh hơn, miệng sùi bọt mép. Tiếng tai nghe vỡ vụn khi rơi xuống sàn.
Cả hội trường trở nên hỗn loạn. Tiếng hét thất thanh của một vài học sinh vang lên. Bùi Anh Tú vội vàng lao lên bục.
Trước khi Bùi Anh Tú kịp tới, Hoàng Đức Duy – người đã âm thầm quan sát Quang Hùng từ đầu buổi – đã hành động. Anh ta lao lên sân khấu với tốc độ chóng mặt, quỳ xuống bên cạnh Quang Hùng. Duy nhanh chóng tháo chiếc áo khoác đồng phục của mình, che phủ khuôn mặt đang co giật của Quang Hùng, đồng thời dùng cơ thể mình che chắn cậu bé khỏi những ánh mắt tò mò và ác ý.
Hoàng Đức Duy-con út
Hoàng Đức Duy-con út
[Giọng nói lạnh lùng, nhưng đầy uy quyền, nhìn thẳng vào đám đông]
Hoàng Đức Duy-con út
Hoàng Đức Duy-con út
Tránh xa ra! Không ai được phép làm phiền cậu ấy!
Đồng thời, Phạm Anh Quân cũng lao lên. Cậu ta ngồi xuống cạnh Duy, vỗ nhẹ vào lưng Quang Hùng, vẻ mặt đầy lo lắng và ân cần.
Phạm Anh Quân-con út
Phạm Anh Quân-con út
Hùng! Cố lên! Hít thở đi! Sẽ ổn thôi!
Trần Đăng Dương, chứng kiến cảnh tượng hỗn loạn và sự xuất hiện của Duy, ánh mắt anh ta lóe lên sự tức giận và ghen tị. Hắn đã tính toán để chính mình sẽ là người "giải cứu" Quang Hùng để lấy lòng tin, nhưng Duy đã đi trước một bước. Đăng Dương lập tức tiến lên bục, không phải để giúp Quang Hùng, mà là để giành lại vị thế.
Trần Đăng Dương - con út
Trần Đăng Dương - con út
[Giọng nói đầy uy hiếp, nhìn thẳng vào đám học sinh đang chế giễu]
Trần Đăng Dương - con út
Trần Đăng Dương - con út
TAO CẢNH CÁO LẦN CUỐI CÙNG!
Trần Đăng Dương - con út
Trần Đăng Dương - con út
THẰNG NÀO CÒN DÁM PHÁT RA MỘT ÂM THANH NÀO NỮA, ĐỪNG TRÁCH TAO KHÔNG NÓI TRƯỚC!
Trần Đăng Dương - con út
Trần Đăng Dương - con út
CHÚNG MÀY CÓ NGHE RÕ KHÔNG?!
Lời đe dọa của Đăng Dương, kèm theo ánh mắt sắc lạnh, khiến đám học sinh lập tức im bặt. Chúng biết Trần Đăng Dương không phải là người có thể đùa giỡn.
Cùng lúc đó, những người khác cũng hành động theo cách riêng của mình để bảo vệ Quang Hùng và thể hiện vai trò.
Đặng Thành An-con út
Đặng Thành An-con út
[nhanh chóng đi xuống dưới khán phòng, đứng chắn trước nhóm học sinh đang xì xào, dùng ánh mắt cảnh cáo để dập tắt mọi tiếng động]
Nguyễn Quang Anh-con út
Nguyễn Quang Anh-con út
[đứng trên bục, thu hút sự chú ý của mọi người bằng cách vỗ tay lớn, như muốn chuyển hướng sự tập trung]
Nguyễn Quang Anh-con út
Nguyễn Quang Anh-con út
Mọi người bình tĩnh nào! Có vẻ bạn ấy không ổn.
Nguyễn Quang Anh-con út
Nguyễn Quang Anh-con út
Chúng ta nên để bác sĩ đến!
Huỳnh Hoàng Hùng-con út
Huỳnh Hoàng Hùng-con út
[Đứng từ xa, ánh mắt lạnh lùng quét qua đám đông, như một người bảo vệ thầm lặng]
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
[đi về phía cửa, như muốn đảm bảo không ai làm phiền thêm, đồng thời ra hiệu cho nhân viên y tế đến]
Bùi Anh Tú đã tiếp cận Quang Hùng. Anh ta nhìn Hoàng Đức Duy đang che chắn cho Quang Hùng, ánh mắt Bùi Anh Tú lóe lên một tia cảnh cáo rất nhanh, như muốn nhắc nhở Duy không nên đi quá giới hạn trong việc tiếp cận mục tiêu. Anh ta cũng nhận thấy sự chủ động của các tân binh khác. Anh ta biết, cuộc chiến giành lòng tin của Quang Hùng đang diễn ra một cách phức tạp hơn nhiều so với dự kiến.
Quang Hùng, trong vòng tay che chở của Đức Duy, dần dần bình tĩnh lại. Cậu cảm nhận được sự ấm áp từ chiếc áo khoác của Duy, và sự hiện diện mạnh mẽ của các "Top" xung quanh. Cậu vẫn còn sợ hãi, nhưng không còn co giật nữa.
_______
Sau khi được đưa về phòng y tế và nhận sự chăm sóc của Bác sĩ Kim Long, Quang Hùng dần hồi phục. Bác sĩ Kim Long yêu cầu các anh ra ngoài, chỉ để Minh Hiếu và Thái Sơn ở lại vì họ là thành viên đội tuyển.
Trần Minh Hiếu và Nguyễn Thái Sơn ngồi cạnh giường Quang Hùng. Gương mặt cả hai đều lộ vẻ lo lắng "thật lòng", nhưng trong lòng vẫn không quên nhiệm vụ.
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
[Giọng nói nhẹ nhàng, chân thành]
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Hùng, em không sao chứ?
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Tụi anh lo cho cậu quá.
Quang Hùng khẽ gật đầu, vẫn còn yếu ớt.
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Em không cần phải lo lắng về bài thuyết trình đâu.
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Bài của em thật sự rất hay. Chỉ là...
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Chỉ là em hơi nhạy cảm với đám đông thôi.
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Đó không phải lỗi của em.
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Đó là sự đặc biệt của em.
Minh Hiếu nắm lấy tay Quang Hùng, ánh mắt đầy động viên. Thái Sơn cũng gật đầu đồng tình.
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Em biết không, khi em lên sân khấu, anh đã nghĩ: 'Wow, đây chính là một thiên tài thực sự'.
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Cái cách em lập trình, cách em giải quyết vấn đề... không ai ở đây có thể làm được như em đâu, kể cả anh và Thái Sơn.
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Đúng vậy.
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Bài của em rất khó, nhưng lại hoàn hảo.
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Đó là một kiệt tác.
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Anh tin chắc nếu em thuyết trình được, em sẽ giành giải nhất.
Lê Quang Hùng-con út
Lê Quang Hùng-con út
[Giọng nói nhỏ xíu, nhưng đã ổn định hơn]
Lê Quang Hùng-con út
Lê Quang Hùng-con út
Thật... thật sao...?
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Thật mà.
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Bọn anh rất ngưỡng mộ em.
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Trần Minh Hiếu-con thứ 3
Em có thể không nói nhiều, nhưng những gì em làm được thì không ai sánh bằng.
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Em không cần phải cố gắng hòa nhập với mọi người đâu, Hùng.
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Em cứ là chính mình.
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Nguyễn Thái Sơn-con thứ 3
Chỉ cần em tin tưởng bọn anh, bọn anh sẽ luôn ở đây, bảo vệ em.
Quang Hùng nhìn Minh Hiếu và Thái Sơn. Cậu cảm nhận được sự ấm áp từ bàn tay đang nắm chặt của Minh Hiếu, và sự tin tưởng từ ánh mắt của Thái Sơn. Trong khoảnh khắc đó, cậu cảm thấy bớt cô đơn hơn rất nhiều. Cậu tin rằng, hai người này thực sự công nhận tài năng của cậu và muốn bảo vệ cậu. Cuộc nói chuyện riêng tư này đã giúp Minh Hiếu và Thái Sơn xây dựng được một bước tiến lớn trong việc lấy lòng tin của Quang Hùng.
__________
Phạm Lưu Tuấn Tài, sau khi quan sát toàn bộ sự việc, đã trở về căn phòng bí mật của mình. Anh ta đang chuẩn bị báo cáo cho Lão Đại. Trên màn hình máy tính của anh ta, hình ảnh Quang Hùng co giật trên sân khấu, và hình ảnh các tân binh lao lên bảo vệ cậu bé đang được phân tích.
Phạm Lưu Tuấn Tài-con cả
Phạm Lưu Tuấn Tài-con cả
[Giọng nói trầm tĩnh, lạnh lùng]
Phạm Lưu Tuấn Tài-con cả
Phạm Lưu Tuấn Tài-con cả
Báo cáo Lão Đại. Buổi thi thử diễn ra đúng như dự kiến. Mục tiêu Lê Quang Hùng đã bộc lộ rõ sự nhạy cảm tột độ với đám đông và tiếng ồn, dẫn đến một cuộc khủng hoảng cảm giác nghiêm trọng.
Anh ta gõ thêm trên bàn phím.
Phạm Lưu Tuấn Tài-con cả
Phạm Lưu Tuấn Tài-con cả
Hoàng Đức Duy đã có hành động nhanh chóng và hiệu quả trong việc bảo vệ mục tiêu. Phạm Anh Quân thể hiện sự ân cần chân thành. Trần Đăng Dương cố gắng giành quyền kiểm soát tình huống bằng lời đe dọa, nhưng lại bị bác sĩ Kim Long và các Top khác ngăn cản.
Tuấn Tài tạm dừng, ánh mắt lóe lên sự tính toán.
Phạm Lưu Tuấn Tài-con cả
Phạm Lưu Tuấn Tài-con cả
Trần Minh Hiếu và Nguyễn Thái Sơn đã lợi dụng thành công cơ hội trong phòng y tế, dùng lời khen ngợi tài năng và sự trấn an để lấy lòng tin từ mục tiêu. Hiệu quả đạt được cao hơn dự kiến. Mục tiêu đã có dấu hiệu mở lòng và tin tưởng vào hai người này.
Anh ta gửi báo cáo đi. Ngay lập tức, một giọng nói trầm thấp vang lên từ loa.
Lão Đại
Lão Đại
[Giọng nói méo mó]
Lão Đại
Lão Đại
Tốt lắm, Tuấn Tài
Lão Đại
Lão Đại
Ngươi đã nắm bắt được bản chất của thằng bé. Sự nhạy cảm với môi trường bên ngoài, nhưng lại khao khát được công nhận tài năng. Hãy tiếp tục quan sát và điều khiển những con cờ đó. Cuộc đua vẫn còn dài. Nhưng có vẻ như, ta đã tìm thấy chìa khóa đầu tiên.
Phạm Lưu Tuấn Tài mỉm cười nhạt. Anh ta biết, kế hoạch của Lão Đại đang dần được triển khai, và anh ta chính là người nắm giữ quyền điều khiển những quân cờ quan trọng nhất trên bàn cờ này. Cuộc chiến giành lấy "Thiên Yết Vương" Lê Quang Hùng đang ngày càng trở nên khốc liệt và phức tạp.
__________________
Trần Minh Hiếu - 17 tuổi Sinh ngày 28/9 Sở thích: lập trình phần mềm phức tạp Ưu điểm: nghe lời, có tố chất làm đội trưởng, nắm bắt thời cơ tốt. Nhược điểm: dễ rén khi làm sai _ Đừng có nói nhiều _
Nguyễn Thái Sơn - 17 tuổi Sinh ngày 21/7 Sở thích: lập trình những phần mềm phức tạp Ưu điểm: Truyền thông tốt ( nhưng mà truyền thông bẩn), giỏi các lập trình Nhược điểm: sợ ba mặt một lời (khi bản thân sai) _ Đừng có nói điêu! _
Hot

Comments

Kết se,be t moi ruột gan t/g

Kết se,be t moi ruột gan t/g

em chỉ đã được bật:(

2025-08-02

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play