Truyện Ngắn [Văn Hàm/WH/QW/Hàm Văn]
Chiếc hộp gỗ dưới bàn học
Một buổi chiều mùa thu, Bác Văn vô tình phát hiện dưới bàn học của mình ở thư viện có một chiếc hộp gỗ nhỏ. Trên nắp hộp là nét chữ nghiêng nghiêng:
Cậu tò mò mở hộp. Bên trong là vài mẩu giấy ghi những dòng chữ ngắn ngủi như:
“Hôm nay trời mưa, nhưng bên trong tớ có nắng.”
"Nếu bạn đang lạc đường, hãy để nỗi buồn ở lại.”
Cậu mỉm cười. Không biết là ai viết, nhưng cảm giác ấm áp kỳ lạ lan tỏa trong lòng.
Hôm sau, Bác Văn quay lại thư viện, lần này cậu để lại một mảnh giấy trong hộp:
"Cảm ơn người xa lạ đã sưởi ấm một ngày của tớ.”
Vài ngày sau, trong hộp xuất hiện một dòng mới:
"Không xa lạ đâu. Cậu vẫn ngồi bàn gần cửa sổ mỗi chiều đấy thôi.”
Bác Văn sững người. Người ấy… biết cậu?
Từ hôm đó, họ trao đổi qua lại bằng những mẩu giấy nhỏ, không biết mặt nhau, chỉ cảm nhận qua từng câu chữ. Cho đến một ngày, trong hộp có thêm một tấm ảnh chụp chéo — cậu nhìn thấy góc áo quen thuộc, là chiếc cardigan màu nâu cậu từng thấy Kỳ Hàm mặc.
Chiều hôm đó, Bác Văn ngồi lại thư viện lâu hơn thường lệ. Khi mọi người rời đi, chỉ còn một người ở lại, bước đến chiếc hộp gỗ — là Kỳ Hàm.
Cậu ngẩng đầu nhìn, bắt gặp ánh mắt cậu bạn đã âm thầm hiểu mình suốt bao ngày.
Kỹ Hàm mỉm cười, nhẹ nhàng nói:
Tả Kỳ Hàm_em
Chào cậu. Lần này, tớ muốn để lại một tin nhắn bằng giọng nói.
Dương Bác Văn_anh
Vậy cậu ngồi xuống đây
Hàm đến gần Văn bà ngồi xuống
Tả Kỳ Hàm_em
Tại sao cậu luôn đọc những dòng đó của tớ vậy? /thắc mắc/
Dương Bác Văn_anh
vì.... vì nó giúp tớ có một cảm giác an toàn như có ai bên cạnh thật ấy
Tả Kỳ Hàm_em
c.. cậu thiếu tình thương sao?
Dương Bác Văn_anh
Um, đúng rồi/ánh mắt nặng trĩu/
chính xác là ba mẹ anh đã ra nước ngoài để làm việc khi anh chỉ mới lớp5, thi thoảng có dịp j thì vẫn về, điều đó khiến anh thực sự thấy bản thân cô đơn, cô đơn trong căn nhà tráng lệ nhưng ko một tiếng nói cười
Tả Kỳ Hàm_em
/im lặng nghe anh kể những nỗi bứt rứt trong lòng/
Tả Kỳ Hàm_em
hazz..... đúng là làm con nhà giàu chx chắc đã vui vẻ
Nhà em chỉ thuộc dạng khá giả thôi, đủ ăn đủ tiêu, nhưng em luôn đc bao bọc bởi tình yêu thương của ba mẹ
Em cx chỉ muốn làm chiếc hộp nhỏ ấy để ai thấy buồn sẽ có thể có một ngày vui hơn
vậy là Văn và Hàm đã thành bạn thân của sau cáu ngày định mệnh đó
hằng ngày 2ng cùng nhau đi học
_________________________
like cho t nào các ng đẹp
Comments