2

Nối tiếp chap cũ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//thì thầm// Lại nhìn lén à... Quang Anh ngốc‘s
.
Buổi chiều lặng lẽ, nắng nhạt phủ lên hành lang tầng ba. Quang Anh ngồi một mình trong thư viện sau giờ học, sách mở ra trước mặt nhưng ánh mắt lại mơ màng nhìn xa xăm...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*thầm nghĩ* Cậu từng ngồi ngay đây, đối diện mình, mặt nhăn nhó vì bài toán cấp 1 đơn giản...
Những trang sách mờ đi, thay vào đó là ký ức dần hiện lên như một đoạn phim quay chậm...
🎥
Mười năm trước
Lớp 2A
Trong sân trường tiểu học đầy nắng, một cậu nhóc tóc xù, má bầu bĩnh, đang loay hoay buộc dây giày. Bên cạnh là một cậu bé cao hơn, gầy và trầm tính hơn – đó là Quang Anh...
Đức Duy - hồi quá khứ
Đức Duy - hồi quá khứ
Duy buộc hoài hông được! Cái dây này nó ghét Duy òi! //phụng phịu, rưng rưng//
Quang Anh ngồi thụp xuống, cẩn thận cầm lấy sợi dây, bắt đầu buộc lại cho cậu...
Quang Anh - hồi quá khứ
Quang Anh - hồi quá khứ
Không phải dây ghét Duy đâu, là tay Duy vụng quá thôi
Đức Duy - hồi quá khứ
Đức Duy - hồi quá khứ
//ngó nghiêng chăm chú// Tay Quang Anh giỏi ghê... Mai sau Duy lớn, Duy sẽ cưới Quang Anh làm chồng!
Quang Anh - hồi quá khứ
Quang Anh - hồi quá khứ
//khựng tay, mặt đỏ bừng//
Đức Duy thì toe toét cười như vừa tuyên bố một điều hết sức nghiêm túc...
Quang Anh - hồi quá khứ
Quang Anh - hồi quá khứ
Ngốc
Quang Anh - hồi quá khứ
Quang Anh - hồi quá khứ
Duy biết ‘cưới’ là gì không mà nói lung tung?
Đức Duy - hồi quá khứ
Đức Duy - hồi quá khứ
Là ở chung một nhà, cùng ăn cơm, cùng đi học, tối ngủ cùng luôn ạ!
Quang Anh - hồi quá khứ
Quang Anh - hồi quá khứ
//vội buộc xong dây giày, quay đi giấu mặt// Quang Anh không ngủ chung với Duy đâu
Quang Anh - hồi quá khứ
Quang Anh - hồi quá khứ
Duy toàn giành gối của Quang Anh
Đức Duy - hồi quá khứ
Đức Duy - hồi quá khứ
Thì đổi gối là được! Gối của Duy thơm thơm á, mùi giống kẹo sữa!
Hai đứa trẻ nắm tay nhau chạy về lớp, miệng vẫn còn tranh cãi chuyện... mùi gối...
.
Thư viện – hiện tại
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//khẽ cười, mắt cụp xuống//
Quang Anh đưa tay xoa cổ tay mình – nơi cậu từng cột sợi len đỏ ngây ngô năm lớp 4...
Đức Duy - hồi quá khứ
Đức Duy - hồi quá khứ
Cột sợi đỏ rồi thì phải mãi mãi chơi với nhau nha! Ai gỡ ra là phản bội đó!
Quang Anh - hồi quá khứ
Quang Anh - hồi quá khứ
Ừm... không bao giờ gỡ
Nhưng sợi len ấy đã rơi mất vào năm lớp 6, vào một ngày mưa rất to. Cũng là ngày Đức Duy không đến lớp vì sốt, và Quang Anh ngồi một mình cả buổi học...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*thầm nghĩ* Từ lúc đó... mọi thứ bắt đầu đổi khác
🎥
Năm lớp 7 – sân trường lúc chiều muộn
Cả hai đang ngồi ở ghế đá sau dãy phòng học, cùng chia nhau ổ bánh mì nhỏ. Quang Anh đưa cho cậu chai nước...
Đức Duy - hồi quá khứ
Đức Duy - hồi quá khứ
//lớn hơn chút// Quang Anh, Duy có nói rồi nhỉ? Sau này dù học khác lớp cũng không xa nhau đâu
Quang Anh - hồi quá khứ
Quang Anh - hồi quá khứ
Nói rồi
Quang Anh - hồi quá khứ
Quang Anh - hồi quá khứ
Nhưng nếu xa thì sao?
Đức Duy - hồi quá khứ
Đức Duy - hồi quá khứ
//ngả đầu vào vai anh, mắt nhắm lại// Thì Duy sẽ chạy lại gần
Quang Anh - hồi quá khứ
Quang Anh - hồi quá khứ
Quang Anh hông được lùi, biết chưa?
Quang Anh - hồi quá khứ
Quang Anh - hồi quá khứ
//ngồi im một lúc, rồi khẽ gật đầu// Ừ, tớ sẽ không lùi
Đời đâu ai biết trước được tương lai
Nhưng rồi lên cấp 2, Đức Duy bắt đầu chơi với người khác. Có những buổi chiều, Quang Anh đứng ở hành lang, nhìn cậu cười đùa cùng nhóm bạn mới, không quay đầu lại...
Quang Anh - hồi quá khứ
Quang Anh - hồi quá khứ
*thầm nghĩ* Tớ không lùi, nhưng cậu... đã không còn chạy đến nữa
Thư viện – hiện tại
Một giọt nước lặng lẽ rơi trên trang sách.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//giật mình, vội lau đi, ngẩng đầu nhìn lên trần...//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*thầm nghĩ* Mình ngốc thật... nhớ nhiều như vậy làm gì chứ
Tiếng bước chân vang nhẹ phía cửa. Một ai đó bước vào, lướt ngang qua bàn anh đang ngồi.
Quang Anh ngẩng lên... là Đức Duy. Anh nhìn cậu thoáng một giây, rồi quay đi, ngồi xuống bàn phía xa...
Đức Duy lấy sách ra, ngồi im lặng. Ánh nắng cuối chiều chiếu lên vai áo cậu, làm nổi bật vết trầy nhỏ nơi tay trái...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*thầm nghĩ* Cậu vẫn không băng lại vết thương đó... còn cố tình để mình thấy à...?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cúi xuống, mở cặp, lặng lẽ lấy ra một miếng băng cá nhân hình cừu trắng//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Tay run nhẹ, nhưng rồi lại đặt nó vào ngăn vở, gập lại...//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*thầm thì* Mai vậy... hôm nay vẫn chưa đủ can đảm
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play