hì
gọi tui là sữa
xin chào mọi người 🐾
lâu lắm rồi mới quay lại với một chiếc fic nho nhỏ, lần này là về couple Quang Anh và Đức Duy nè.
một chiếc huấn văn nhẹ nhàng, ngọt có, nghiêm có, dễ thương thì khỏi nói
mong mọi người đọc vui vẻ, và yêu thương em nó nè
chúc cho mọi người có những phút giây dễ chịu cùng fic ạ 🫶
gọi tui là sữa
và lowercase nhaa, sữa thân thiện lắm nên các độc giả yêu cứ thoải mái nha, iu iu
sáng sớm, trời chưa nắng, chỉ có mùi sách mới in vương trong góc bàn và tiếng bấm máy tính nhè nhẹ. đức duy ngồi co người, bút đỏ đánh dấu từng lỗi nhỏ trong đề nâng cao, miệng lẩm nhẩm, mắt vẫn chưa rời khỏi trang giấy.
Nguyễn Quang Anh
đức duy, cậu ăn sáng chưa đấy
Hoàng Đức Duy
dạ một lát duy ăn ạ
Nguyễn Quang Anh
có chắc là một lát không?
Nguyễn Quang Anh
hồi quay lại chưa thấy có gì trong bụng thì tính sao
Hoàng Đức Duy
giải xong bài này duy ăn liền
Hoàng Đức Duy
cậu cứ yên tâm
Nguyễn Quang Anh
một lát chưa ăn thì biết tay nha!
Nguyễn Quang Anh
sao vẫn ngồi đây
Nguyễn Quang Anh
đã ăn gì chưa?
Nguyễn Quang Anh
thích nhưng nhị không
Nguyễn Quang Anh
cậu không coi lời tôi ra gì phải không
Hoàng Đức Duy
tại bài khó quá nên tớ quên..
Nguyễn Quang Anh
được, tùy cậu
Hoàng Đức Duy
ơ quang anh đừng giận
Hoàng Đức Duy
tớ.. tớ ăn mà
trả lời lại đức duy là một sự im lặng đáng sợ
rồi cứ thế cho đến hết ngày
quang anh vẫn chẳng thèm nói chuyện với cậu, đức duy vừa buồn vừa tủi nhưng.. đó là lỗi của cậu nên cũng không oan
bình thường thì quang anh sẽ chở cậu về đến nhà, nhưng hôm nay anh ấy giận..
đức duy suy nghĩ một hồi rồi định tự mình đi bộ về
Nguyễn Quang Anh
định đi đâu?
vừa nghe thấy giọng anh, cậu mừng rỡ quay đầu lại
trên xe, cậu quay sang hỏi anh
Hoàng Đức Duy
quang anh giận tớ hả..
Hoàng Đức Duy
quang anh ơi..
cậu nấc lên một tiếng, mặc dù cậu sai nhưng anh im lặng như thế thì tủi thân lắm
Nguyễn Quang Anh
sao mếu rồi, hửm
Nguyễn Quang Anh
chưa làm gì đâu đấy
giận thì giận, nhưng quang anh cũng xót cục bông nhỏ này khóc lắm chứ
Hoàng Đức Duy
hức, anh giận tớ hả
Hoàng Đức Duy
cả ngày hôm nay anh chẳng nói chuyện với tớ
Hoàng Đức Duy
anh không thương duy, hức hức
Nguyễn Quang Anh
có ngoan không mà muốn thương
Nguyễn Quang Anh
nhắc ăn sáng ừm ờ cho có rồi cũng chẳng thèm ăn
Nguyễn Quang Anh
đâu có quan tâm đến lời tôi nói
Nguyễn Quang Anh
khi lời nói đánh mất giá trị, sự im lặng sẽ lên tiếng thay
Hoàng Đức Duy
hức tớ biết sai rồi hức nhưng mà anh làm vậy, hức, tủi thân lắm
Nguyễn Quang Anh
thôi được rồi
Nguyễn Quang Anh
nín khóc nào
Nguyễn Quang Anh
bây giờ anh sẽ tha cho cậu
Nguyễn Quang Anh
nhưng với điều kiện
Nguyễn Quang Anh
tự ra hình phạt xứng đáng đi
Hoàng Đức Duy
anh đánh tớ được không..?
Nguyễn Quang Anh
sao lại chọn cách đó?
Hoàng Đức Duy
hức, tại hồi nhỏ khi không ngoan thì hay thường làm như thế a
Nguyễn Quang Anh
được, tớ chở em về nhà rồi tính tiếp
Hoàng Đức Duy
anh còn giận tớ không
Hoàng Đức Duy
ơ, nhiều không
đức duy xìu xuống, quang anh chưa hết giận cậu, vậy là một hồi nữa cậu sẽ thê thảm trước anh mất..
về đến nhà cậu, thả đức duy xuống, anh đậu xe rồi cũng vào trong
bên trên phòng, đức duy đan chặt tay lại, mấy ngón tay cứ cọ cọ vào nhau, rõ là đang lo lắng
Nguyễn Quang Anh
rồi làm gì nữa
Hoàng Đức Duy
à để tớ lấy thước gỗ..
đức duy rời đi rồi quay lại là một cây thước gỗ có diện tích khá lớn. quang anh cười thầm, người da mỏng như cậu nhắm chịu được hay sao?
Nguyễn Quang Anh
ừm, cởi quần ra nằm xuống đi
Hoàng Đức Duy
hông.. không cởi có được không
Nguyễn Quang Anh
không cởi thì mấy vết roi mới chồng lên vết cũ thì đau lắm đấy
Nguyễn Quang Anh
nhắm chịu nổi không?
Nguyễn Quang Anh
tôi đi về
Hoàng Đức Duy
a a thôi mà, cởi thì cởi *huhuhu ngại chết mất*
hai lớp quần được gỡ xuống đến bắp chân, cậu ngại ngùng vùi mặt xuống giường
Nguyễn Quang Anh
*đ-đẹp thế nhỉ..*
Nguyễn Quang Anh
*chết, mày biến thái quá quang anh!!*
Nguyễn Quang Anh
bao nhiêu roi?
Hoàng Đức Duy
mười nha anh, tớ không chịu nổi..
Hoàng Đức Duy
mười- mười lăm..?
quang anh nhịp nhịp roi trên mông cậu, không chờ đợi mà đánh xuống một roi khá mạnh
đức duy định đưa tay xuống xoa nhưng một bàn tay to lớn đã giữ tay cậu lại
Nguyễn Quang Anh
không xoa, đau cho nhớ
Nguyễn Quang Anh
cái tay còn đưa xuống một lần nữa là tôi đánh cái tay luôn đấy nhé!
chát! chát! chát! chát! chát!
Hoàng Đức Duy
a!! hức huhu
Nguyễn Quang Anh
em có biết bỏ bữa sáng nguy hiểm như thế nào không
Hoàng Đức Duy
hức dạ biết a
Nguyễn Quang Anh
biết mà em vẫn làm à, chán sống phải không
Nguyễn Quang Anh
muốn phải nhập viện trong tình trạng sức khỏe là đau bao tử mới chịu hay sao
Hoàng Đức Duy
tớ xin lỗi huhu
Hoàng Đức Duy
a hức huhuhu đau quá
Hoàng Đức Duy
hức tha cho tớ đi mà
quang anh nhìn mông cậu lúc này cũng đã đỏ sậm, không nỡ đánh tiếp, bỏ thước gỗ xuống, đành kéo cậu lên đùi mình
Nguyễn Quang Anh
tạm thời 5 roi còn lại đánh bằng tay, sẽ đỡ đau hơn, coi như tha lỗi cho em vì biết nhận sai
chẳng phải là đánh bằng tay sao..? nhưng sao vẫn đau vậy..
Nguyễn Quang Anh
ngoan, còn ba cái cuối, đếm và nói sẽ không bỏ bữa nữa cho anh
Hoàng Đức Duy
oaa hức một, sẽ không bỏ bữa nữa
Hoàng Đức Duy
A hức huhuhu lần sau hông bỏ bữa nựa
Hoàng Đức Duy
aaaa!! huhuhuhu hức hông bỏ bữa hức đau quá
quang anh dừng tay, xoa xoa mông cho cậu, đức duy khóc đến mệt, những tiếng nấc vang lên trong căn phòng yên tĩnh
Nguyễn Quang Anh
anh đi lấy thuốc bôi cho em
anh đi lấy lọ thuốc rồi quay lại chỗ cậu, nhẹ nhàng xoa xoa hai phiến mông đã đỏ sẫm
anh lấy một ít thuốc lên tay, xoa lên cho cậu
Nguyễn Quang Anh
rồi rồi, anh nhẹ tay lại
thuốc đã khô, đức duy đi thay đồ, bước ra vẫn thấy quang anh đang ngồi chờ mình, cậu chạy vào lòng anh
Hoàng Đức Duy
quang anh ơi, còn giận tớ không
Nguyễn Quang Anh
không giận nữa
Nguyễn Quang Anh
tạm tha, lần sau còn hư thế nữa là tớ phạt gấp đôi nghe chưa
Hoàng Đức Duy
hết giận rồi hảa, ôm tớ đi
quang anh dang tay ôm chầm con mèo nhỏ này vào lòng, hôn lên má một cái chóc
Hoàng Đức Duy
duy xin lỗi, lần sau hông vậy nữa đâu
Comments
Little sheep🐑
Nhập viện một lần cái tội bỏ bữa cho viêm dạ dày rồi đó mà không chừa…
2025-08-12
1
Little sheep🐑
Toii mà là Cap chắc toii ăn đòn liên miên…
2025-08-12
1
anna🦀
a trời ơi chờ mòn đít
2025-08-04
1