[JsolNicky] Định Mệnh Sắp Đặt
Chap 1
Màn đêm buông xuống cũng là lúc ta chìm vào thế giới mộng ảo của riêng mình, nó có thể gợi lại những ký ức đáng lẽ ra ta nên bỏ quên.
???
//tát mạnh// mày đã không nên xuất hiện trong đời tao! thứ rác rưởi
Mẹ (của Nicky)
//khóc// Anh làm ơn.. hãy để con ở lại vài ngày thôi rồi em sẽ tới đón
???
"Ngay từ đầu tao nên bỏ cái thai đấy mới đúng"
Ly (???)
//giọng điệu châm biếm// dù gì nó cũng mang dòng máu của anh, mỗi ngày cho nó ăn đồ thừa của chó là được rồi~
???
//định tát thêm cho hả giận//
Mẹ cậu đang chờ đợi kết cục thảm hại ấy thì đột nhiên vài giây, rồi vài chục giây sau vẫn chưa thấy..
Phong Hào (Nicky)
//đứng chắn, đẩy người đàn ông//
Cậu nhận thức được rằng chỉ có mẹ mình là người bị hại, còn mọi người xung quanh Cậu chỉ thấy được sự giả tạo, cái ác và sự thảo mai
Cú đẩy kia không làm ông ta ngã xuống nhưng cũng đủ khiến ông ta bất ngờ
???
Mày tin tao tát cả mày luôn không?!
Ông ta không định đánh chỉ doạ cho Cậu biết sợ, rằng ai mới là trụ cột của cái nhà này
???
Dạy con kiểu gì mà để nó dám lên mặt với con tôi luôn không biết
Ly (???)
Đúng là con đàn bà không biết dạy con, mẹ nhở?
Mẹ cậu bỏ hết những lời xỉ nhục hay thậm chí là lăng mạ, chỉ quan tâm và muốn bảo vệ Cậu hết sức
Mẹ (của Nicky)
Thôi anh nó còn nhỏ anh đừng đánh nó//van xin//
???
Thôi được rồi mày về đi, nhà này không chứa cả 2 người ở đợ mô
Ông không tốt lành gì vì do có "em yêu" nói giúp chứ không ông cũng mặc xác Cậu luôn rồi
Mẹ (của Nicky)
Con ở lại ngoan, khi nào lo cho con được mẹ sẽ tới đón
Cậu không hiểu chuyện gì mà chỉ thấy bóng lưng mẹ tan biến dần trong Khói trắng, Cậu cố gắng chạy thật nhanh để níu lấy bóng dáng ấy nhưng dường như đã lạc vào khói mờ
Phong Hào (Nicky)
Mẹ..? //khóc, sợ hãi//
lạc vào khói trắng, Sợ hãi và bối rối được bộc lộ hết trên khuôn mặt Cậu. Không có chỗ nương tựa mà chỉ biết khóc..
Phong Hào (Nicky)
//tỉnh dậy,thở hổn hển//
Tỉnh dậy với nhiều mồ hôi trên trán, mặc dù tối nào cũng xảy ra tình trạng như vậy nhưng Cậu vẫn không làm quen và sống chung được với nó
Cậu xuống giường, rửa mặt và pha một cốc nước ấm. Ngồi trên giường và ngắm bầu trời ở ngoài cửa sổ
10 mấy năm rồi, Cậu cố quên nhưng vào buổi tối những giấc mơ ấy cứ gợi lại những hành động, lời nói, cử chỉ, ánh mắt.. không thể quên hết được rồi..
Cậu buồn ngủ nhưng bắt mình phải thức vì không muốn ký ức khác nào quấy rầy tâm trí Cậu nữa
Phong Hào (Nicky)
Thôi đành lôi sách ra đọc vậy..//lờ đờ//
Cậu lại đi pha cốc cà phê rồi ngồi xuống sofa nhỏ
(ở Trường Trung Học Phổ Thông)
Phong Hào (Nicky)
//đến lớp//
Cậu đi những bước nặng nề, mắt thì thâm, ai cũng nhìn Cậu với ánh mắt dè bĩu, lạnh nhạt..
Phong Hào (Nicky)
"Mình nhìn tệ lắm ư?"
Ở trường Cậu dường như không có bạn phải đến mức gọi là thân. Cậu không nổi trội, trầm lặng dường như không một ai chú ý tới
học lực Cậu khá tốt nên chỉ có vài giáo viên quan tâm, hỏi thăm và động viên
Cậu định xách cặp đi về lẳng lặng như thường thì đột nhiên
cảm giảm có ai ném giấy vào đầu mình, theo phản xạ Cậu quay xuống thì thấy..
Thái Sơn (Jsol)
Hello~ bạn mọt sách
???
nhìn mặt nó ngu ngơ mà lại được học sinh giỏi, vãi chưởng thiệt chứ //cười gian//
Phong Hào (Nicky)
//thở dài định bỏ đi//
???
Ê? bọn tao đã cho mày đi chưa?
Cậu không muốn vì đám không ra gì mà ảnh hưởng đến tiểu sử nên liền chạy hết sức để được về nhà yên bình
Thái Sơn (Jsol)
Aiss thằng đấy láo, mai phải cho nó biết tao là ai mới được
???
dám phớt lờ lời con của chủ tịch công ty social media luôn mà
Phong Hào (Nicky)
"tự nhiên thèm mì tôm mà đúng lúc nhà không còn gói nào chứ"
Cửa hàng tiện lợi gần nhà cậu nên cũng khá tiện :)
Lưu ý: cửa hàng tiện lợi này có cho chế biến đồ ăn tại quán như Hàn quốc nhé!
(hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa)
Cậu bước vào thì chuông cửa báo hiệu
Nhân viên
Xin chào quý khách!
Cậu mua nhanh, không lựa chọn lâu vì bây giờ thực sự Cậu đang rất đói
//tiếng tính tiền của quầy bán//
Nhân viên
Chúc quý khách ăn ngon
Phong Hào (Nicky)
Vâng, em Cảm ơn
Cậu vừa đeo tai nghe, vừa nhâm nhi món ăn ưa thích
//tiếng chuông báo hiệu//
Nhân viên
Xin chào quý khách!
theo phản xạ Cậu quay sang phía cửa ra vào thì thấy
Thái Sơn (Jsol)
Cho em chai bia kia
Nhân viên
Cho chị hỏi là em đủ tuổi chưa vậy?
Thái Sơn (Jsol)
Nhanh, em không có thời gian //nhét tiền vào tay nhân viên//
Nhân viên cửa hàng cũng im lặng mà tiền trao cháo múc
Anh định đi thì bỗng dưng thấy Cậu
Thái Sơn (Jsol)
Ah~ thì ra là người quen ư
Cậu nghe vậy thì giật mình tháo tai nghe xuống
Thái Sơn (Jsol)
khi nãy Cậu hơi láo với tớ nhỉ~//tiến tới//
Phong Hào (Nicky)
mình xin lỗi, do lúc đấy mình hơi bận..//hơi sợ//
Thái Sơn (Jsol)
mày biết tao là ai không mà dám hành động liều lĩnh như vậy?//trợn mắt//
Phong Hào (Nicky)
...//sợ hãi//
Nhân viên
Này 2 cậu, đây là quán để chúng tôi làm ăn. Đừng làm ảnh hưởng tới chuyện buôn bán của tôi
Thái Sơn (Jsol)
// kéo cậu ra ngoài //
Anh kéo cậu vào góc tối rồi tra hỏi
Thái Sơn (Jsol)
trả lời nhanh! mày biết tao là ai không?//ấn ngực Cậu vào tường//
Phong Hào (Nicky)
mìn..-mình không biết mà//cố đẩy tay Anh khỏi người mình//
Thái Sơn (Jsol)
Vậy thì nghe cho rõ~
Comments