[NguyênxHằng] Lời Nói Muộn Màng.
Chap 1
Mẹ em là giúp việc của gia đình nhà giàu, phu nhân khi biết mẹ em có đứa con trai bằng tuổi con mình đã cho phép đứa con trai có thể đến ở cùng một căn nhà, học cùng trường với thiếu gia, sài đồ hiệu, hằng tháng có tiền tiêu vặt sài.
Vừa học xong cấp 3 sẽ đi du học ở nước ngoài, chẳng cần lo nghĩ gì nhiều:
Nhưng không có chuyện dễ dàng như vậy, em thừa biết đến đó không khác gì địa ngục.
Dưới sự sắp xếp của phu nhân, việc chuyển trường của em rất nhanh đã được hoàng tất, đến nhà thiếu gia ở, học cùng trường với thiếu gia:
Trương Quế Nguyên chỉ mới 16 tuổi nhưng khí chất con nhà quyền quý đã lộ rõ mồn một.
Hắn dò xét em từ trên xuống dưới khi em vừa bước vào nhà, chán ghét mặt lạnh lùng nói:
Trương Quế Nguyên_Hắn_
Cậu tắm chưa đấy?
Em biết thừa câu hỏi của hắn là chê bai xuất thân ở nơi thấp kém, nhưng không vì vậy mà em xấu xí, từ nhỏ em đã được mặt hoa da phấn, mũi cao, mắt to tròn, đặt biệt là điểm nhấn nuốt ruồi đón lệ:
Trần Dịch Hằng_Em_
Hôm qua khu nhà cúp nước
Trần Dịch Hằng_Em_
Chưa tắm.
Mặt hắn liền lộ rõ sự chê bai, giọng ra lệnh nói em.
Trương Quế Nguyên_Hắn_
Vậy đừng lại gần tôi!
Trương Quế Nguyên_Hắn_
Bẩn chết đi được.
Trần Dịch Hằng_Em_
Vậy em đi tắm..
Em đi lướt qua hắn, đi lên lầu theo quản gia, quản gia không nhịn được mà dặn dò:
Quản gia
Cậu chủ rất để ý chuyện sạch sẽ, sau này nhất định phải tắm rửa kĩ càng!
Trần Dịch Hằng_Em_
Vâng, cháu biết rồi.
Trần Dịch Hằng_Em_
Cảm ơn bác đã nhắc nhở
Quản gia hài lòng mà rời đi, em trong phòng sắp xếp đồ đạt cẩn thận, viết nhật ký.
Tối hôm đó chỉ có cậu chủ và em ăn tối, ba mẹ hắn rất ít khi về nhà, đây cũng là lý do mà em được đưa đến đây với mục đích bầu bạn với hắn:
Hắn nhìn kiểu nào cũng không vừa mắt em.
Cậu ta lúc ăn cũng phải nhìn lên lườm 1 cái, em thì giả vờ như không thấy mà ăn ngon lành
Hắn chưa từng gặp ai mặt dày như em, những lời mỉa mai châm chọc em chẳng để vào tai mà ăn tiếp:
Tiếng vứt đũa của hắn khiến quản gia đứng kế bên cũng phải dè chừng
Trương Quế Nguyên_Hắn_
Cậu là heo à?
Trương Quế Nguyên_Hắn_
Ăn lắm thế? suốt ngày chỉ biết ăn!!
Em chẳng muốn nhìn hắn một cái, ăn nốt miếng cuối cùng trên dĩa rồi lấy giấy lau miệng:
Trần Dịch Hằng_Em_
Thiếu gia à..
Trần Dịch Hằng_Em_
Chúng ta đang tuổi ăn tuổi lớn, phải ăn nhiều cơ thể mới phát triển được chứ
Trần Dịch Hằng_Em_
Mà thiếu gia cao đến 1M8 chưa?
Em đứng lên rời khỏi bàn ăn, thong thả đi lên lầu:
Em biết, cứ chọc tức cậu ta như này sẽ không có kết cục tốt, với hắn muốn xử em thì chẳng cần phải tự ra tay.
____________________________
Tác giả 𝙁𝙤𝙧𝙚𝙫𝙚𝙧🦢
Truyện chỉ dựa trên suy nghĩ của tác giả thôi
Tác giả 𝙁𝙤𝙧𝙚𝙫𝙚𝙧🦢
Không gắng ghép lên người thật và sẽ có nhiều chi tiết hư cấu×không có thật ở ngoài nên mong mọi người khi đọc sẽ thông cảm cho tác giả ạ
Comments
𝙗𝙤𝙣𝙜𝙞𝙪.
ê t nghe quen quen
2025-06-16
1