Ngày Một Người Không Còn Là Tất Cả.
Chương 1
- Đứng trơ trọi giữa đất trời , tôi băn khoăn chẳng biết bản thân sẽ ra sao -
- Tuổi mười bảy vừa chớm nở giữa cuộc đời của một thiếu nữ tầm thường -
Đặng Thanh Mẫn
Thu về rồi…
Đặng Thanh Mẫn
Sắp khai giảng nữa rồi…
Lê Hoa
Mẫn ơi , mẹ vừa đăng ký cho con một lớp học thêm toán đấy.
Lê Hoa
Năm nay 12 rồi , gắng học mà thi con nhé !
• Toán sao…? Mình ghét toán chết đi được…
Lê Hoa
Học từ mai luôn nhé !
Lê Hoa
Lịch là thứ 2 và 6 , từ 7 đến 9 giờ tối !
Đặng Thanh Mẫn
Con hiểu rồi ạ !
• Mình phải cố lên thôi…!
- Cô đi đến chỗ học thêm toán mà mẹ đăng ký -
Đặng Thanh Mẫn
Ủa sao chưa ai đến vậy ta…
Đặng Thanh Mẫn
Không lẽ mình đến sớm quá nhỉ ?
Đặng Thanh Mẫn
Nhưng mà bây giờ đã 6h55 rồi…
- Vì lớp học thêm học trong phần sân nhà giáo viên nên không khí khá mát mẻ -
- Khi Thanh Mẫn đang bối rối đứng đó thì đột nhiên có người đến -
- Tiếng bước chân khiến cô chợt giật mình ngoảnh mặt về phía sau -
Trần Hoàng Khải
vắng vẻ vậy.
Cậu chàng cao khoảng chừng m75 nhìn xung quanh rồi để ý cô.
Trần Hoàng Khải
Cô giáo đâu rồi?
Đặng Thanh Mẫn
À…mình không biết á tại mình mới đến…
| mà khoan , đứa nào đây ? |
Trần Hoàng Khải
Mới vô học ?
Đặng Thanh Mẫn
Hôm nay bữa đầu của mình á
Trần Hoàng Khải
Chả trách sao nhìn lạ lạ…
- Đột nhiên có người bước ra sân -
Cô Ánh
Ủa các em đến rồi hả ?
Cô Ánh
ngồi đợi các bạn tí đi nhé
Cô Ánh
Các bạn đến muộn riết rồi mà
- Sau lời nói của cô giáo , Thanh Mẫn nhanh nhẹn ngồi đại một bàn gần cuối , còn cậu bạn kia ngồi phía sau cô -
Cô Ánh
Em tên Thanh Mẫn đúng không nhỉ ?
Đặng Thanh Mẫn
Dạ đúng rồi ạ !
- Cậu chàng cao ráo kia khẽ nheo mắt -
|Thì ra con nhỏ đó tên Thanh Mẫn|
- Cậu chống cằm , ánh mắt bắt gặp trúng chiếc móc khoá trên cặp cô bạn -
|Chẳng phải đó là móc khoá của bộ truyện mình thích sao?|
- Với chẳng một chút ngại ngần ,cậu chạm nhẹ vào vai Thanh Mẫn -
Trần Hoàng Khải
Cậu cũng xem bộ đó à ?
- Vừa nói ,cậu vừa nhìn vào chiếc móc khóa treo bên cặp -
Đặng Thanh Mẫn
À ừ đúng rồi !
- Cậu nhìn cô rồi khẽ cười -
- Với một thao tác ngắn , cậu đưa ra mô hình nhân vật bằng bông nhỏ xinh được treo bên cặp mình -
Đặng Thanh Mẫn
Oa…dễ thương…
- Thanh Mẫn quay xuống nhìn cậu và con gấu với vẻ bất ngờ pha lẫn thích thú -
Trần Hoàng Khải
Hoàng Khải chào cậu !
Đặng Thanh Mẫn
Thanh Mẫn xin chào…!
- Hai người nhìn nhau rồi cười -
- Trong lúc đó , các bạn dần dần đến lớp -
Cô Ánh
Đủ người rồi đúng không cả lớp nhỉ ?
Cô Ánh
Chúng ta bắt đầu bài học thôi !
Đặng Thanh Mẫn
thôi học cái nha !
Comments