[Nguyên Hàm/Quế Kỳ] Một Đời Thương Em.
Chapter 3
Tiệm Sweet Shelter mở cửa lúc 9 giờ. Nắng nhẹ đổ xuống ô cửa kính, tạo thành những vệt vàng nhạt lấp lánh trên mặt quầy.
Kỳ Hàm đặt khay bánh quy vừa nướng xong lên kệ. Mùi thơm ngọt như tan ra trong không khí, em lén quay đầu nhìn Quế Nguyên — người đang lau sạch quầy bằng khăn mềm, ánh mắt chăm chú, gương mặt nghiêng nghiêng đến yên bình.
Tả Kỳ Hàm
[ Thì thầm ] Đẹp trai ghê…
Em chưa kịp thu ánh mắt thì keng — tiếng chuông cửa vang lên.
Một cô gái bước vào. Tóc dài uốn nhẹ, mặc váy trắng đơn giản, nụ cười tươi như nắng tháng ba.
Cô gái: Ôi, tiệm này xinh quá…
Tả Kỳ Hàm nhanh nhẹn cúi chào:
Tả Kỳ Hàm
Chào chị ạ ! Chị muốn dùng bánh hay mang đi ạ ?
Cô gái: Cho chị một phần bánh quy bơ nha. À… em là nhân viên mới hả ? Dễ thương ghê.
Kỳ Hàm đỏ mặt, tay hơi lóng ngóng khi gắp bánh cho khách.
Trương Quế Nguyên đứng ở quầy bên cạnh, ánh mắt khựng lại một chút.
Cô gái: Chủ tiệm này chắc khéo tay lắm hen… Tiệm vừa ấm vừa thơm. Mà em tên gì vậy ?
Tả Kỳ Hàm
Dạ… Em là Tả Kỳ Hàm.
Cô gái: Tên hay ghê. Vừa nghe đã thấy mềm mềm như bánh rồi.
Trương Quế Nguyên ngắt lời, giọng trầm đều:
Trương Quế Nguyên
Tên đó không để ăn đâu chị.
Cô gái [ Bật cười ] Haha, chị đùa thôi mà. Vậy… cho chị mang đi nha. Cảm ơn hai em !
Cửa vừa đóng lại, Kỳ Hàm quay qua, chưa kịp hỏi gì thì…
Trương Quế Nguyên
Lần sau đừng cười với khách kiểu đó.
Tả Kỳ Hàm
[ Chớp mắt ] Kiểu gì cơ ?
Trương Quế Nguyên
Kiểu… đỏ mặt, lúng túng, đáng yêu.
Tả Kỳ Hàm
Chứ không phải em vốn dĩ đã đáng yêu à ?
Quế Nguyên nhìn em một lúc lâu.
Trương Quế Nguyên
…Ừ, thì vốn dĩ đã thế rồi.
Tim Kỳ Hàm đập thình thịch. Không biết do nắng sáng, bánh ngọt hay chính người kia — nhưng hình như, có một người vừa “ghen” rất khẽ...
Comments
.
con chó cướp ạc tao
2025-06-29
0
Nxyh
đang yeu chết mất><
2025-06-16
1
Nxyh
lộn thoại nè ngdep ơi><
2025-06-16
0