[Chu Tô] Ánh Nắng Của Anh.

[Chu Tô] Ánh Nắng Của Anh.

Chapter 1

...
Mưa xối xả như trút nước, gió gào rít bên tai. Sấm sét đùng đoàng, ánh chớp xé ngang bầu trời đen kịt.
Trong lớp học.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
/chân gác lên bàn/
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
/ánh mắt lười biếng dõi theo những hạt mưa đang đập vào tấm kính/
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Cứ mưa rả rích kiểu này thì ai mà có hứng cúp tiết nữa chứ!
Ting ting ting
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Gì đây.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
/cầm lấy chiếc điện thoại đang rung, mở wechat lên để xem ai nhắn/
Trương Cực Sát Gái: "Hạo ơi cứu!!! Trời mưa, sấm đánh ầm ầm, tao run như cún bị bỏ rơi nè. Là người bạn có lòng thương người, mày không nỡ để một người đẹp trai tuyệt sắc như tao dầm mưa đâu đúng không? Coi như là hành hiệp trượng nghĩa, tới đón tao nha! YÊU BẠN"
Người nhắn cho Tô Tân Hạo là Trương Cực anh em chí cốt, cốt ai nấy hốt của cậu, chơi chung từ lớp 5 tới giờ. Viết kiểm điểm có nhau, đọc bản kiểm điểm cũng có nhau, đi net, quánh lộn, chuyện gì cũng kéo nhau đi.
Hắn đẹp trai nhưng dốt y chang cậu, nếu cậu hạng nhất từ dưới đếm lên, thì hắn hạng nhì sát bên. Tính thì nhiều chuyện khỏi bàn, chuyện gì trong trường hắn cũng biết, rồi tiện mồm kể lại hết cho cậu.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
/miệng giật giật/
Tô Tân Hạo: "Nỡ chứ, còn tận 45 phút nữa là vào học rồi, tao thà ngồi khô ráo còn hơn dầm mưa vô bổ để đi rước mày!"
Trương Cực Sát Gái: "Alpha? Không ga lăng gì hết, không dịu dàng, không cứu người chắc là alpha trên giấy thôi quá!"
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
/giật mình đưa tay sờ tuyến thể, rồi thở phào nhẹ nhõm/
Tô Tân Hạo: "Thế mày nghĩ mày hơn tao à? Alpha mà sét đánh cái đã oai oái gọi cứu, nhìn chẳng khác gì Omega yếu đuối chờ đợi Alpha của mình đến rước"
Trương Cực Sát Gái: "Nếu hết thương rồi thì nói thẳng một câu, cần gì phải nói nặng lời như thế..."
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
/đang định trả lời thì điện thoại bị giật mất/
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
/Ngước lên nhìn với ánh mắt hung dữ/
Trước mặt Tô Tân Hạo là chàng trai trong đồng phục Trường Trung học Lục Trung. Áo khoác thể thao rộng suông, phần cổ cao và có thể kéo lên để che cổ. Màu chủ đạo là xanh lá nhạt, kết hợp với các dải sọc trắng ở ngực và tay áo làm bộ đồ thêm nổi bật...Phải nói là do chàng trai này nên nó mới nổi bật thì đúng hơn.
Người ấy không ai khác chính là học thần Chu Chí Hâm người được mọi người trong trường ưu ái gọi là "con cưng của trời". Từ khi nhập học đến nay, vị trí đứng nhất khối chưa từng rời khỏi tay anh, khiến bao ánh mắt ngưỡng mộ âm thầm dõi theo.
Không cần ai phải khẳng định, chỉ cần nhìn vào dáng vẻ trầm tĩnh cùng khí chất trầm ổn mà mạnh mẽ toát ra từ từng bước đi, ai cũng hiểu anh là một Alpha, hơn thế nữa là một Alpha trời sinh. Chu Chí Hâm có gương mặt đẹp thanh tú, như bước ra từ một bức họa cổ, lạnh lùng mà tinh tế, khiến người ta chỉ cần liếc mắt một lần đã không dám quên.
Có thể nói, Chu Chí Hâm chính là hình mẫu Alpha hoàn mỹ bước ra từ tiểu thuyết thanh xuân vườn trường...vừa lạnh lùng, vừa tài giỏi, lại chẳng ai với tới được.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Ặc...Chưa đến giờ học mà, đây là thời gian giải lao!
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Với lại, nhiều người cũng đang bấm điện thoại, sao lại chỉ bắt mỗi tôi?
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Tôi biết cậu không thích tôi, nhưng cũng không cần phải đối xử như vậy…/uất ức/
Đúng là Tô Tân Hạo và Chu Chí Hâm chẳng ưa gì nhau. Tô Tân Hạo ghét cái cách Chu Chí Hâm lúc nào cũng hoàn hảo, cái gì cũng giỏi, đứng đâu cũng tỏa sáng, khiến cậu nhìn lại mình chỉ thấy thảm hại không tả.
Đã vậy, cô gái mà cậu thích lại thích ngay hắn. Thích cái người chẳng thèm ngó ngàng đến ai, lạnh lùng như tượng đá. Cay không? Cay chứ.
Còn Chu Chí Hâm thì không biết.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Chỗ đó là của tôi/lạnh lùng/
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Chỗ gì?
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
/nhìn chỗ của mình bị cậu ngồi mất/
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
/thấy anh nhìn chằm chằm vào cái ghế mình đang ngồi, cũng nhìn theo/
À, ừ, cậu ngồi nhầm chỗ rồi. Không nói không rằng, cậu lập tức bỏ chân khỏi bàn, nhấc mông qua ghế kế bên, động tác nhanh gọn như thể chuyện ngồi lộn chỗ người ta là điều xảy ra hàng ngày.
(Cậu ngồi phía trong, anh ngồi phía ngoài nha)
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
/gãi đầu/
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
/ngồi xuống chỗ của mình, rồi trả điện thoại lại cho người kia/
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
/cầm lấy/Xin lỗi, tôi đã hiểu nhầm bạn học Chu rồi...hihi
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Nếu lúc học cậu cũng nhảy số nhanh như vậy, thì thật tuyệt.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
"Nghe như nào cũng cảm thấy tên này đang chửi mình ngu vậy"/bĩu môi/
Bạn học: TÔ TÂN HẠO!
Một giọng nam cất lên, gấp gáp và hơi lớn, khiến vài người trong lớp giật mình quay lại nhìn.
Bạn học: Thầy Lưu nhờ tôi kêu cậu lên văn phòng, thầy có chuyện muốn nói với cậu.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Lại nữa hả/lười biếng nằm ườn xuống bàn/
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
/không quan tâm/
Bạn học: À. Còn có Chu Thần nữa.
...
Văn phòng giáo viên
Lưu Gia Khiêm
Lưu Gia Khiêm
Tháng này điểm của em còn thấp hơn cả tháng trước là sao? Người ta thì càng học càng lên, em thì cứ đi lùi mãi vậy!
Lưu Gia Khiêm là thầy dạy toán kiêm chủ nhiệm lớp 11a4, cũng là người đã bắt Tô Tân Hạo viết kiểm điểm nhiều nhất.
Nhưng mà Tô Tân Hạo vẫn chứng nào tật nấy, vi phạm đều đều, khiến ông nhiều lần muốn nghỉ hưu sớm, về quê trồng rau cho đỡ nhức đầu. Kiếp trước chắc ông gây nghiệp nặng lắm, giờ mới vướng phải một học sinh như Tô Tân Hạo.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Thầy à, ai cũng có điểm mạnh riêng
Lưu Gia Khiêm
Lưu Gia Khiêm
Điểm mạnh của em là gì? Là mỗi ngày đều vi phạm nội quy, mỗi sáng thứ Hai đều đọc kiểm điểm.
Lưu Gia Khiêm
Lưu Gia Khiêm
Em không phải người thường đâu! Cả trường này chắc cũng chỉ có mình em đủ kiên trì giữ kỷ lục đó, em là độc nhất vô nhị luôn rồi
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Hi..hi
Lưu Gia Khiêm
Lưu Gia Khiêm
/nhìn qua anh/
Lưu Gia Khiêm
Lưu Gia Khiêm
Bạn học Chu.
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Dạ.
Lưu Gia Khiêm
Lưu Gia Khiêm
Em là ủy viên ban kỷ luật của lớp, thầy xếp em ngồi cạnh Tô Tân Hạo
Lưu Gia Khiêm
Lưu Gia Khiêm
Mong em giúp bạn ấy tiến bộ lên
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Vâng.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Thầy không sợ em truyền bá tư tưởng học kém làm bạn ấy sa sút phong độ à?/chen vô/
Lưu Gia Khiêm
Lưu Gia Khiêm
.../suy tư/
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
/không quan tâm/
Lưu Gia Khiêm
Lưu Gia Khiêm
Thầy không sợ đâu. Chu Chí Hâm là học sinh ba tốt mà thầy tin tưởng nhất học giỏi, đạo đức tốt, tác phong gương mẫu!/nâng kính lên, trên mặt hiện rõ vẻ tự hào/
Lưu Gia Khiêm
Lưu Gia Khiêm
Làm sao em ấy lại để yêu nghiệt nhà em làm lung lay được chứ?/nhếch mép/
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
.../cảm thấy bản thân bị khinh rõ/
...
Giữa buổi học.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
/chán nản nằm đè lên cuốn tập một chữ cũng chưa viết/
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
"Thằng Cực chắc cúp tiết luôn rồi quá"
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
/móc điện thoại trong hộc bàn ra rồi lén lút nhìn quanh/
Tô Tân Hạo: "Mày cúp tiết à?"
Cậu chỉ vừa mới nhắn tin xong, ngón tay còn chưa kịp rút khỏi màn hình thì bên kia đã trả lời ngay lập tức.
Trương Cực Sát Gái: "Mưa quá nên tao lười lên lớp, đang ngồi chơi game nè, mày có muốn chơi cùng không?"
Tô Tân Hạo nhìn chằm chằm vào tin nhắn vừa nhận cậu ngước lên, nhìn ra cửa sổ lớp học. Bên ngoài, mưa vẫn rơi ào ạt, từng hạt nước tạt vào kính
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Không ngờ hôm nay mưa lại lớn đến vậy.
Bỗng mùi gỗ tuyết tùng thoang thoảng sộc vào mũi Tô Tân Hạo. Không ngọt ngào, chẳng dễ chịu kiểu nịnh mũi, mà khô lạnh như một khúc gỗ lâu năm được cất kỹ trong tủ kín. Hương ấy trầm mặc, giữ khoảng cách, khiến người ta vô thức thu mình lại.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
"Gỗ tuyết tùng?"/sực tỉnh/
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
/chợt nhận ra gì đó, liền quay lại nhìn anh/
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
"Của cậu ta sao?"
Không hiểu vì sao, nhưng Tô Tân Hạo lại muốn ngửi lại lần nữa.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
/tim đập nhanh không kiểm soát/
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Cái cảm giác này...là gì vậy chứ?/nói nhỏ/
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
"Chẳng lẽ mình thích tin tức tố của cậu ta rồi"
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
/nhắm mắt/"Đó là tình địch của mày đó Hạo ơi!"
Cậu ngồi thần người niệm đúng hai phút. Bỗng một tiếng ting nhỏ vang lên từ điện thoại kéo cậu về hiện thực.
Là Trương Cực.
Trương Cực Sát Gái: "Mi đang ve vãn học thần nên lơ luôn baba đúng không? Thiệt là tức á, nuôi con lớn rồi nó quên mình luôn..."
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
/nhìn tin nhắn, khóe môi giật nhẹ/
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
/bất ngờ chộp lấy, tắt điện thoại của cậu/
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
Không được chơi điện thoại trong giờ học.
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Bình thường cậu đâu có quản tôi đâu? Nay tự dưng cấm này cấm nọ, chẳng lẽ tưởng tôi đang nhắn tin với hoa khôi hả?
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Tôi biết chúng ta là tình địch, nhưng chơi thì phải fair play chứ
Tô Tân Hạo
Tô Tân Hạo
Không được lấy cái mác ủy viên ban kỷ luật ra làm vũ khí đâu nhé, học thần/áp sát mặt anh, khoảng cách gần đến mức nghe rõ hơi thở/
Chu Chí Hâm
Chu Chí Hâm
/vẫn giữ vẻ mặt lạnh như băng ấy, mắt thì nhìn thẳng vào mắt cậu/
Cả hai người mắt đối mắt thật lâu, không ai né tránh. Không ai lên tiếng, nhưng không khí giữa họ lại căng như dây đàn. Như có tia sét vô hình nổ tung giữa hai người...
Hết.
Hot

Comments

Mai Phuong Nguyen

Mai Phuong Nguyen

*s bà off lâu zị, tui chờ bà hoài

2025-06-20

1

hehe

hehe

hóngggg ạaaaa🤩🤩🤩

2025-06-16

0

🌻Tiểu Zhu🧀

🌻Tiểu Zhu🧀

Hónggggggggggg

2025-06-16

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play