[Lão Phế Vật Lạc Viên][SNH48] 夏天的梦想 GIẤC MƠ CỦA MÙA HÈ
Chương 4: Tô Châu-Venice của phương Đông
Chiếc Jeep rệu rạo dừng trước một con hẻm nhỏ, bánh xe lún nhẹ xuống lớp đá cuội trơn bóng vì mưa đêm qua.
Tô Châu hiện ra trước mắt họ như một bức tranh cổ bị thời gian bỏ quên – những ngôi nhà mái ngói âm dương nghiêng nghiêng, hàng liễu rủ tóc xuống mặt nước đục màu trà, tiếng mái chèo khua nước từ xa vọng lại như tiếng thở dài.
Tô Châu không ồn ào như Thượng Hải, nơi đây mang vẻ đẹp cổ kính, như một bức tranh thủy mặc phai màu theo năm tháng.
Lưu Thù Hiền
*giơ máy ảnh chụp lia lịa* Tụi bây ơi, đứng tạo dáng đi, để tao có bức ảnh ‘thiếu nữ Tô Châu’ cổ trang!
Trần Thiến Nam
*bĩu môi* Mày đừng bảo tao phải giả làm tiểu thư khuê các nhé!
Nhưng rồi cả nhóm vẫn cười ngả nghiêng khi Hàn Gia Lạc giả vờ chải tóc, làm điệu như phi tần Thanh cung.
Trần Thiến Nam
*mở bản đồ giấy đã ố vàng* Đúng như ba tao kể
Trần Thiến Nam
Chỗ này phải là khu Bình Giang Lộ, con kênh nhỏ dẫn thẳng vào trung tâm phố cổ. Ba bảo ngày xưa ổng từng ngồi uống rượu ở quán đầu kia, viết thư tình gửi mẹ tao...
Hồ Hiểu Tuệ
*mở app ghi chú* Theo lịch trình, đầu tiên phải thăm Chùa Hàn Sơn – nơi tiếng chuông vang xa như trong thơ Trương Kế
Khi tiếng chuông chùa ngân lên, cả nhóm im lặng, như nghe thấy hồn xưa của thành phố
Trần Thiến Nam
*thì thầm* Ba tao bảo, ai nghe tiếng chuông này lúc hoàng hôn sẽ nhớ Tô Châu suốt đời.
Họ đến chùa Hàn Sơn lúc hoàng hôn. Tiếng chuông chùa vang lên ba hồi, mỗi hồi như một lớp sóng ký ức ùa về
Lưu Thù Hiền
*đứng lặng, ống kính máy ảnh chĩa thẳng vào chiếc chuông đồng xanh rỉ*
Lưu Thù Hiền
Tao đọc đâu đó rằng tiếng chuông này đã đi vào thơ ca hơn 1.300 năm. Mày nghĩ xem, bao nhiêu lời hứa đã được thầm thì dưới âm thanh này?
Trần Thiến Nam
*bất ngờ quỳ xuống, tay sờ lên tấm bia đá nứt nẻ*
Trần Thiến Nam
Chỗ này... ba tao khắc tên năm xưa
Cả nhóm xúm lại. Dưới lớp rêu phong, nét chữ "Trần Vĩnh Kiệt – 1998" mờ nhạt nhưng vẫn đọc được.
Hồ Hiểu Tuệ
*nước suối rửa qua vết khắc* Ông ấy từng đứng đây, cùng tuổi tụi mình bây giờ...
Sáng hôm sau, họ mất 2 tiếng lạc trong mê cung đá giả ở Lưu Viên.
Hàn Gia Lạc
Tụi mày nhìn kìa
Hàn Gia Lạc
*chỉ tay về phía hòn non bộ cao nhất, nơi một cây tùng cổ thụ mọc xuyên qua khe đá*
Hàn Gia Lạc
Người xưa gọi đó là 'Tùng Thoát Khung' – ý chỉ sức sống phá vỡ mọi giới hạn. Giống như tụi mình, dù bị cuộc đời vùi dập vẫn quyết giữ lời hứa này.
Trương Tiếu Doanh
*phát hiện ra chiếc cầu đá hình con thuyền bắc ngang con sông nhỏ*
Trương Tiếu Doanh
A! Đây chính là chỗ trong tấm ảnh ba Nam chụp!
Cả nhóm vội vàng đứng vào vị trí y hệt bức hình cũ, Lưu Thù Hiền dùng tripod chụp lại khoảnh khắc ấy. Khi so sánh hai tấm ảnh cách nhau 25 năm, Trần Thiến Nam không kìm được nước mắt
Trần Thiến Nam
Ba mặc áo vest trắng, còn tụi mình... toàn đồ du lịch nhăn nhúm
Bữa tối tại quán Tùng Hạc Lâu trở thành bữa ăn đáng nhớ nhất.
Hồ Hiểu Tuệ
Món đặc sản đây rồi
tô cá Tây Hồ giấm ngọt bốc khói nghi ngút
Con cá chiên giòn rụm, lớp sốt màu hổ phách lấp lánh dưới ánh đèn lồng đỏ.
Trần Thiến Nam
*cắn một miếng, đột nhiên im bặt*
Trần Thiến Nam
Vị này... giống hệt món ba nấu mỗi dịp Tết
Họ uống say với rượu Phật Thủ Tô Châu, thứ rượu ủ trong quả bưởi khô có mùi thơm nồng nàn.
Lưu Thù Hiền
*ngả người ra thành thuyền, tay chỉ lên trăng*
Lưu Thù Hiền
Năm đó tụi mình hứa gì dưới trăng này nhỉ? À... phải sống hết mình và không bao giờ bỏ rơi nhau!
Cả nhóm cười ồ, nâng chén va vào nhau, tiếng chuông chùa xa xa lại vang lên như lời đồng vọng.
Trước khi rời đi, Hàn Gia Lạc dẫn cả nhóm đến tiệm Thiền Duyên Các – nơi bán những chiếc quạt giấy hand-made. "Mỗi người chọn một cái," cô chủ tiệm mỉm cười, "người Tô Châu tin rằng quạt giấy sẽ gói ghém những điều không nói thành lời."
Trần Thiến Nam chọn chiếc quạt vẽ cầu Phong Kiều – nơi bài thơ "Phong Kiều Dạ Bạc" ra đời.
Hồ Hiểu Tuệ mua quạt in hình hoa mộc lan – loài hoa nở rộ khi xuân về.
Lưu Thù Hiền thích thú với chiếc quạt tranh thủy mặc vẽ dãy núi xa mờ.
Khi chiếc Jeep lại nổ máy, Trương Tiếu Doanh đột nhiên quay lại nhìn thành phố lần cuối
Trương Tiếu Doanh
Tụi mày có nghe thấy không? Tiếng Tô Châu đang nói rằng... lời hứa nào cũng có linh hồn, chỉ chờ đúng thời điểm là sống dậy.
Tác giả
Chời ơi nay kiểm định ngành Sos luôn.
Comments
idk
cuộc sống sinh viên cũng kh dễ dàng gì 🤡
2025-06-19
0