"Bức thư máu"

Tác giả bị xấu.
Tác giả bị xấu.
Not support
Tác giả bị xấu.
Tác giả bị xấu.
chill..
-
-
Linh hồn(Kuron)
Linh hồn(Kuron)
phu nhân..
Linh hồn(Kuron)
Linh hồn(Kuron)
người đây rồi..
Linh hồn(Kuron)
Linh hồn(Kuron)
/nức nỡ/
Anshino Sukii( Shino)
Anshino Sukii( Shino)
N-này..
Anshino Sukii( Shino)
Anshino Sukii( Shino)
người sao vậy?
Linh hồn(Kuron)
Linh hồn(Kuron)
ta đã tìm người rất lâu.
Linh hồn(Kuron)
Linh hồn(Kuron)
chờ người tận 17 năm qua.
Linh hồn(Kuron)
Linh hồn(Kuron)
chỉ đợi đến lúc người quay trở lại khu rừng sâu và tâm tối này.
Anshino Sukii( Shino)
Anshino Sukii( Shino)
ý người là sao cơ chứ?..
Linh hồn khẽ cúi đầu trước cô.
Linh hồn(Kuron)
Linh hồn(Kuron)
Khế ước đã thành. Ta là ‘Người Giữ Gió’, linh hồn được ban cho nhiệm vụ bảo vệ người thừa kế của dòng máu định mệnh.
Linh hồn(Kuron)
Linh hồn(Kuron)
Từ giờ, nơi nào người đặt chân… ta sẽ bước theo.
Một chiếc vòng ánh sáng mờ từ tay linh hồn bay quanh Sukii rồi biến mất. Cô cảm nhận được một lớp khí ấm bao quanh mình, như một lớp áo bảo hộ từ thế giới bên kia.
Anshino Sukii( Shino)
Anshino Sukii( Shino)
người đã ở cạnh ta khi nào..
Linh hồn đáp, giọng như tiếng gió trong đêm
"Từ giây phút tim người đập trở lại... 17 năm trước"
Anshino Sukii( Shino)
Anshino Sukii( Shino)
17 năm trước...?
Makuji Mino
Makuji Mino
hù!
Anshino Sukii( Shino)
Anshino Sukii( Shino)
oái!
Anshino Sukii( Shino)
Anshino Sukii( Shino)
cái con này!
Makuji Mino
Makuji Mino
mày nói chuyện với ai thế.
Makuji Mino
Makuji Mino
nhìn mày ngơ ngơ ra.
Anshino Sukii( Shino)
Anshino Sukii( Shino)
một linh hồn.
Makuji Mino
Makuji Mino
ê không giỡn nhe.
Makuji Mino
Makuji Mino
tao đi theo mày để phụ mày thôi..
Anshino Sukii( Shino)
Anshino Sukii( Shino)
biết mà biết mà..
Makuji Mino
Makuji Mino
sao mày đi đâu cũng có ma hoặc quỷ hết dậy..
Anshino Sukii( Shino)
Anshino Sukii( Shino)
đoán xem?
-
-
ngày 7 tháng 5.
Sáng sớm. Mặt trời vẫn còn lấp ló sau tán cây rậm rạp.
Tiếng chim kêu râm ran, ánh nắng xuyên qua lớp lá dày, tạo thành những vệt sáng lấp lánh trên nền đất ẩm.
Tại khu cắm trại, đám học sinh tất bật dọn dẹp, xếp lều, gom rác, gấp lại những tấm bạt phủ đầy sương.
Jinleo
Jinleo
Ê ê ê! Ra đây chụp hình chung cái nè!!
Sendalen Ayumi
Sendalen Ayumi
Đợi tao tô lại tí son đã!
Makuji Mino
Makuji Mino
Nè Sukii!! Lại đây luôn đi bà, bà đứng giữa, ai bảo bà đẹp nhất nhóm!
Cô mỉm cười nhẹ, bước lại, nhưng trong ánh mắt vẫn có chút lặng im. Cô nhìn thoáng về phía rừng sâu… nơi đêm qua linh hồn bảo hộ đã xuất hiện
Trong lúc bạn bè tạo dáng chụp hình, Sukii khẽ đặt tay lên cổ áo, nơi ánh sáng mờ tối qua từng bao quanh.
Máy ảnh click một cái. Trong khoảnh khắc, ai đó sau này sẽ phát hiện: Bức hình ấy, có một vệt trắng mờ bay sát sau lưng Sukii, như cánh tay đang che chắn cô khỏi ánh mặt trời.
___________________
-
tới nhà.
Anshino Sukii( Shino)
Anshino Sukii( Shino)
oái.. đi chơi vui thật đấy.
Kawie Mije
Kawie Mije
về rồi hả con.
Anshino Sukii( Shino)
Anshino Sukii( Shino)
dạ vâng.
Rengggg
Tiếng chuông cửa vang lên đột ngột, khiến cô quay đầu lại Cô nhìn qua mắt thần, không thấy ai.
Anshino Sukii( Shino)
Anshino Sukii( Shino)
sao không có ai vậy.
Anshino Sukii( Shino)
Anshino Sukii( Shino)
ểh?
Một bức thư màu đỏ sẫm nằm ngay ngắn trên bậc thềm, như thể có người vừa đặt xuống.
Bì thư không ghi tên, không địa chỉ, chỉ có một biểu tượng nhỏ: Hình hoa văn giống đôi sừng quỷ, uốn cong quanh một vòng tròn.
Cô mở ra…
“Người mang khế ước máu. Đến lúc… cô phải hoàn thành lễ bái đường"
Anshino Sukii( Shino)
Anshino Sukii( Shino)
?..
"Ngày 15 tháng 5. Đừng khiến tân lang phải chờ lâu.”
Sukii chết lặng, mắt đảo nhanh đến tấm lịch treo trên tường.
ngày 7 tháng 5.
Phía sau lá thư, một dòng mực nhòe máu hiện dần.
"Ta đã bảo… Không có sự sống nào là miễn phí cả.”
Anshino Sukii( Shino)
Anshino Sukii( Shino)
cái quái gì vậy..
Sukii siết chặt bức thư, rồi thả nó xuống bàn phòng khách.
Cô thở mạnh một hơi, bước vội lên cầu thang về phòng mình, đóng cửa cạch một cái.
Không để ý, mẹ cô, bà Kawie, từ trong bếp bước ra, lau tay vào khăn bếp, định gọi con gái ăn cơm…
Ánh mắt bà chạm vào lá thư đỏ trên bàn.
Bà dừng lại.
Chân bước chậm lại, mặt bà chuyển sắc khi nhận ra hoa văn đôi sừng quỷ. Bàn tay run rẩy vươn ra, cầm lấy lá thư, tim bà đập loạn.
Kawie Mije
Kawie Mije
Không… không thể nào…
Kawie Mije
Kawie Mije
Mình đã chôn vùi nó… 17 năm rồi. Tại sao…? Tại sao giờ chúng lại quay về.
Bà ngẩng đầu lên, nước mắt lưng tròng, môi run bần bật.
-
-
cô nằm trên giường, nhìn trần nhà, đầu vẫn quay cuồng vì bức thư. Cô lật qua lật lại, cuối cùng ngồi bật dậy, định xuống nhà hỏi mẹ xem có biết gì không.
Vừa đặt chân ra khỏi phòng thì.
Từ dưới lầu vọng lên tiếng thì thầm.
Giọng mẹ cô. Nhưng không giống giọng thường ngày, căng thẳng, gần như sợ hãi.
Cô khựng lại, đứng nép sau lan can tầng hai, lắng nghe.
Kawie Mije
Kawie Mije
Nó nhận được thư rồi… phải làm sao đây?, Tôi đã cố giấu mọi thứ khỏi con bé! 17 năm qua, tôi không nhắc đến dù chỉ một lần!
Một khoảng lặng.
Kawie Mije
Kawie Mije
Không, không! Tôi không thể giao nó ra!, Chúng ta đã thỏa thuận... nhưng đó là con gái tôi!
Cô nín thở. Cô cảm thấy sàn gỗ lạnh hơn bình thường, không khí như đóng băng quanh mình.
Giọng mẹ cô tiếp tục, nghẹn ngào:
Kawie Mije
Kawie Mije
Nếu Quỷ Vương thật sự trở lại... thì lần này, tôi sẽ thay nó gánh khế ước. Dù phải chết.
Cô bước lùi lại, trái tim đập như trống trận.
Quỷ Vương. Khế ước. 17 năm trước…
Cô không biết mình là ai nữa. Nhưng linh cảm cô biết, tất cả đang bắt đầu.
Và nó không hề "tình cờ".
-
END
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play